Hứa Tụ nhìn kỹ khuôn mặt của Lạc Huyền Ca xong, liền nói: "Được rồi, cứ tùy ý điền một sở trường nào đó đi." Dù sao cũng không quan trọng lắm, nhan sắc của cô là đủ rồi.
Lạc Huyền Ca vô tình nhìn thấy một tờ đơn báo danh của người khác, trên đó viết sở trường là đàn violon.
Đó hẳn là nhạc cụ. Lạc Huyền Ca nghĩ nghĩ liền viết: Thổi sáo.
Sau đó các thông tin cơ bản khác cũng đã điền xong, thời điểm Lạc Huyền Ca đưa tờ đơn, Hứa Tụ hơi quét mắt nhìn vào ô sở trường kia.
"Cô thật sự biết thổi sáo?" Hứa Tụ hoài nghi.
Lạc Huyền Ca gật đầu: "Khi còn nhỏ, có một thời gian tôi cảm thấy nhạc cụ rất thú vị, cho nên có học qua."
"Cũng đúng. Chỉ cần nhớ một bài thì cũng được phải không?" Hứa Tụ vẫn như cũ lo lắng, nàng sợ đến khi phát sóng trực tiếp lại xảy ra chuyện gì.
Lạc Huyền Ca chỉ yên lặng gật đầu, vốn dĩ cô muốn nói mình có thể tự sáng tác, nhưng lại cảm thấy Hứa Tụ cũng sẽ không tin.
Thời điểm Lạc Huyền Ca chuẩn bị đi, Hứa Tụ đột nhiên gọi cô.
"Chương trình lần này, ngoài cô ra còn có một nghệ sĩ khác của tôi cũng sẽ tham gia. Tôi hy vọng đến lúc đó các cô có thể đoàn kết một chút." Hứa Tụ nhắc nhở.
Lạc Huyền Ca cười nhẹ: "Là Mạnh Tiểu Manh đúng không. Hơn nữa đợt thi tuyển này khả năng còn có chuyện gì đó đằng sau, nhưng cô cũng không nói với cô ấy."
Nghe vậy Hứa Tụ liền liếc mắt nhìn Lạc Huyền Ca một cái, trong lòng rất hiếu kì vì sao đối phương biết được chuyện này.
Lạc Huyền Ca thấy người kia nghi ngờ, cũng không định giấu, nói thẳng: "Thời điểm cô ấy đi ra khỏi phòng, vẻ mặt rất vui mừng phấn khởi, chứng tỏ đã được công ty sắp xếp công việc. Hơn nữa cước bộ ổn định, có một loại khí thế hăng hái hướng về phía trước, nói rõ cô ấy không biết nội tình, chỉ nghĩ sẽ nỗ lực hết sức để đạt được thứ hạng cao."
"Cô còn thấy được mấy chuyện đó nữa?" Hứa Tụ cảm thấy vài phần hứng thú, bản thân còn tưởng rằng Lạc Huyền Ca chỉ là một nhân vật mới đơn giản mà thôi.
Lạc Huyền Ca đột nhiên thở dài: "Tôi cũng coi như là đã trải qua trăm năm trên đời rồi."
'Phụt', một tiếng cười vang lên, Hứa Tụ vỗ vỗ bả vai đối phương: "Không cần suy xét quá nhiều, công việc của tôi là phải dùng hết khả năng để có được tài nguyên cho nghệ sĩ. Chỉ cần cô không chơi mấy trò thủ đoạn lừa đảo, công ty có thể dễ dàng nâng đỡ cô trở thành ngôi sao hạng hai hạng ba."
Lạc Huyền Ca cười cười, ấn tượng trong lòng đối với Hứa Tụ cũng không tồi. Nhưng mục tiêu của cô chính là minh tinh hạng nhất, đứng trên đỉnh kim tự tháp của giới giải trí. Bất quá chuyện này trước tiên không cần nói với bất kỳ ai, chờ thời cơ tới, sẽ dùng thực lực chứng minh cho người khác biết.
Hiện tại Lạc Huyền Ca rất tự tin, sau khi trọng sinh sang thế giới này, cô ngạc nhiên phát hiện nội lực kiếp trước không bị giảm đi chút nào. Tuy rằng không biết lý do, nhưng chỉ cần có nội lực thì Lạc Huyền Ca trước sau vẫn là Ma Giáo Giáo Chủ cao quý kiêu ngạo.
Rời khỏi công ty, Lạc Huyền Ca không dự định về nhà. Hiện tại vấn đề tiền bạc rất bức thiết, không chỉ ăn uống hàng ngày mà còn phải trả nợ tiền thuê nhà 2 tháng qua. Nếu không cô cũng không dám trở về đối mặt thím chủ nhà hảo tâm lương thiện.
May mắn Lạc Huyền Ca lúc này có mang theo thẻ diễn viên, phỏng chừng là thói quen của nguyên thân lưu lại.
Lạc Huyền Ca đi dạo một hồi ở phim trường, đột nhiên bị một nam nhân cản đường. Lạc Huyền Ca từ trong trí nhớ tìm kiếm một chút, đột nhiên phát hiện bản thân quen biết người trước mắt.
"Nhiều ngày như vậy chưa thấy mặt cô, sao hôm nay lại tới?" Nam nhân cười hỏi.
Lạc Huyền Ca cũng mỉm cười: "Không có tiền, không đến thì sẽ chết đói ở nhà mất."
"Đoàn phim đang thiếu diễn viên, cô có muốn đi thử vai không?" Nam nhân này là một nhóm trưởng trong đoàn, quan hệ giữa hắn và nguyên thân cũng không tệ lắm, hiện tại cũng không biết là thật sự thiếu người hay vì muốn giúp đỡ Lạc Huyền Ca. Bất luận là lý do gì, cô cũng đồng ý.
Sau khi nhận lời, Lạc Huyền Ca tò mò hỏi: "Đoàn phim nào vậy? Tết âm lịch còn ở đây quay?"
"Giang Đạo《Thanh Khâu》, mấy ngày trước nữ thứ có việc đột xuất, tiến độ quay phim lập tức chậm lại. Hơn nữa hôm qua giao thừa, nữ chính lại xin nghỉ về nhà ăn Tết. Sáng nay mới tiếp tục quay."
Kỳ thực hắn có chút oán giận, đa số các đoàn phim đều đã nghỉ Tết âm lịch, chỉ có Giang Hải Khê đạo diễn điên kia yêu cầu quay tiếp.
"Nữ chính là ai?" Lạc Huyền Ca cũng không phải thật sự hiếu kì, nghe nam nhân nhắc tới, liền thuận miệng hỏi một chút.
Nam nhân nghe vậy, ánh mắt lập tức rạng rỡ: "Còn có thể là ai, An Nhược Thủy a. Tin tức trên mạng ồn ào như thế, cô không đọc sao?"
"Tôi không chú ý lắm." Lạc Huyền Ca nghe thấy cái tên này, đột nhiên có chút không muốn tham gia đoàn phim. Bởi vì cô không biết nên đối mặt nữ nhân kia thế nào, càng không biết một ít tiềm thức lưu lại của nguyên thân khi gặp nữ nhân kia, có thể ảnh hưởng đến mình