Lạc Huyền Ca thấy An Nhược Thủy không chú ý đến mình nữa, liền nhẹ nhàng thở ra, bất quá cũng thừa dịp này bắt đầu trộm đánh giá đối phương.
An Nhược Thủy đang lẳng lặng ngồi ở một bên đọc kịch bản, nhưng Lạc Huyền Ca nhìn kỹ liền phát hiện An Nhược Thủy cầm ngược đống kịch bản kia... Ảnh hậu đại nhân mà lại phạm sai lầm mơ hồ này sao?
Chỉ chốc lát sau, Lạc Huyền Ca thấy được trợ lý bên cạnh đi đến nhắc nhở nàng. An Nhược Thủy lấy lại tinh thần xong, chậm rãi đem kịch bản quay lại đúng chiều, bộ dáng nhàn nhã thản nhiên, giống như người cầm ngược kịch bản vừa nãy không phải nàng vậy.
Bất quá trong nháy mắt, Lạc Huyền Ca nhận ra được An Nhược Thủy dường như đang giận dỗi, trừng mắt nhìn trợ lý một cái. Mà trợ lý cũng không hề sợ hãi khẩn trương, mỉm cười tủm tỉm nói hai câu với An Nhược Thủy. Bởi vì đứng từ xa cho nên Lạc Huyền Ca nghe không rõ các nàng nói gì, sau đó lại nhìn thấy An Nhược Thủy tiếp tục trừng mắt nhìn trợ lý, mà nàng trợ lý kia cười hì hì chạy đi.
Điều này khiến Lạc Huyền Ca đột nhiên cảm thấy nữ thần thanh lãnh trong truyền thuyết không giống như lời đồn đại. Ít nhất là hoàn toàn bất đồng so với ấn tượng trong đầu của nguyên thân.
Lúc này nhìn An Nhược Thủy có chút giống hài tử muốn ăn đường nhưng người lớn lại không cho mua, cuối cùng ngồi một mình một chỗ giận dỗi, còn bị người ta phát hiện vạch trần. Tức muốn hộc máu nhưng chỉ có thể trừng mắt nhìn đối phương, một chút lực sát thương cũng không có. Thoạt nhìn còn có điểm như là làm nũng đáng yêu, Lạc Huyền Ca không nhịn được hé môi cười cười.
Vẫn còn một cảnh vào buổi sáng, đợi lát nữa quay xong mới có thể nghỉ ngơi dùng cơm trưa.
Sau khi Giang Hải Khê phân phó nhân viên công tác sắp xếp đạo cụ, hai diễn viên chính cũng đã chuẩn bị ổn thoả.
Lạc Huyền Ca nhanh chóng mặc vào một thân y phục cũ nát của thường dân, cùng những diễn viên quần chúng khác sắm vai thi thể bị tàn sát hàng loạt ở bên đường. Kỳ thật không chắc máy quay sẽ chụp được nhưng cô vẫn phải làm tốt các loại chuẩn bị, để tránh bất kì thời điểm máy quay vô tình quét đến mình.
Cảnh diễn này là về công chúa nghèo túng cùng tướng quân trẻ tuổi của địch quốc, cả hai người vốn tình đầu ý hợp nhưng bất đắc dĩ trên chiến trường trống trận lôi vang, trở thành kẻ thù. Vì vậy công chúa cải trang thành tiểu nha hoàn, được tướng quân bí mật đưa ra ngoài thành. Nghe nói cảnh chia ly từ biệt sẽ có một hồi hôn diễn.
Ban đầu quay rất ổn thoả, An Nhược Thủy đóng vai công chúa nghèo túng phải giấu kín tâm sự rất đạt, nhưng thời điểm quay đến cảnh hôn, nàng liên tiếp phạm lỗi. Không phải kháng cự nam diễn viên tới gần, mà chính là theo bản năng đẩy người khác ra, khiến Giang đạo diễn giận đến mức sắp nổi bão.
"Nhược Thủy a, hôm nay là ngày đầu tiên cô đóng phim sao?" Giang Hải Khê vọt tới bên cạnh nàng, tức giận vỗ vỗ kịch bản trong tay, nhắc nhở nói: "Chỉ là hôn giả vờ thôi, không tổn hại gì, cô trốn cái gì chứ?"
"Tôi......"
An Nhược Thủy muốn giải thích nhưng cổ họng nói không nên lời, vào thời điểm tất cả mọi người không chú ý, nàng u oán trừng mắt nhìn Lạc Huyền Ca đang đứng từ xa.
Tất cả mọi người không chú ý tới, không có nghĩa Lạc Huyền Ca cũng không phát hiện. Thấy đối phương trừng mắt nhìn mình, cô liền xoa xoa cái mũi sắp đóng băng vì lạnh, trong lòng thầm nghĩ: Đâu có liên quan tới mình, quay không tốt chẳng lẽ là tôi ở đây làm cô ngại hay sao?
An Nhược Thủy cũng không ngờ, diễn cảnh hôn trước mặt Lạc Huyền Ca, nàng sẽ bài xích một cách tự nhiên. Tựa như có loại cảm giác bị Lạc Huyền Ca bắt gian, mà người kia một chút phản ứng đều không có, chỉ quay sang bàn luận với nam nhân bên cạnh.
An Nhược Thủy thu liễm nỗi bực tức trong lòng, ra dấu bảo đảm với Giang Đạo, lần này nhất định sẽ tìm đúng cảm giác.
Giang Hải Khê cùng An Nhược Thủy không phải ngày một ngày hai làm việc với nhau, hắn vẫn rất tin tưởng nàng, cho nên gật gật ý bảo những người khác chuẩn bị sẵn sàng quay tiếp.
Lạc Huyền Ca từ xa nhìn được An Nhược Thủy và nam chính đối diễn, tầm mắt hai người phát ra lửa tình, từng câu từng chữ đều biểu lộ tình cảm, tự nhiên liền không hề khắc chế. Thời điểm nam chính bắt đầu vươn tay ôm lấy An Nhược Thủy, nàng hơi căng thẳng, nhưng cũng chỉ trong nháy mắt liền khôi phục.
Bất quá, tiếc nuối chính là cảnh diễn này vẫn hỏng.
Nguyên nhân lại xuất hiện ở nam chính, biểu cảm của hắn cứng đờ, kỹ thuật diễn rõ ràng không thật. Giang Hải Khê vốn dĩ chuyện đã tốt còn muốn tốt hơn, yêu cầu làm lại từ đầu.
Một lần lại một lần, nam chính kia vẫn không thể hiện được biểu tình yêu đương.
Hàn Dục là tiểu thịt tươi mấy năn gần đây, xuất phát từ ca sĩ chuyển sang làm diễn viên. Không có kỹ thuật diễn xuất chuyên nghiệp, càng không có kinh nghiệm đóng phim, bất quá lại là diễn viên nội bộ của nhà đầu tư.
Giang Hải Khê lúc trước vốn không đồng