Lạc Huyền Ca trộm một bộ quần áo, lại dịch dung ngụy trang thành dáng vẻ người khác, giờ phút này đi trên đường, di động trong tay vẫn vang không ngừng.
Kỳ thực cô muốn nghe điện thoại nhưng cũng phải cho cơ hội mới được a, di động vừa mở liền lóe lóe sau đó tự động tối đen màn hình.
Mở ra lần nữa, lại bởi vì quá nhiều tin tức mà đơ đến mức đen màn hình. Cuối cùng vì muốn thanh tĩnh, liền tắt luôn điện thoại.
Lạc Huyền Ca che giấu cảm xúc thật tốt, giống như người bình thường đi ở phố lớn ngõ nhỏ.
Chuyện vừa trôi qua hơn một giờ nhưng vụ bắt cóc kia lại không xuất hiện trong tầm mắt đại chúng, mà sự kiện nữ diễn viên biến mất ly kỳ khiến cho toàn bộ Internet nóng rực.
Lạc Huyền Ca ngáp một cái, cô thật sự có hơi mệt mỏi.
Tuy rằng đêm qua cùng An Nhược Thủy ngủ trên một cái giường, nhưng cả buổi tối cô đều không ngủ. Tinh thần căng chặt cao độ, hơn nữa vừa rồi vận nội lực chạy trốn khắp nơi, giờ phút này thực mỏi mệt. Mà tâm tình còn mệt mỏi hơn, rõ ràng vừa mới ở bên An Nhược Thủy, vì cái gì đột nhiên lại phải tách ra chứ.
……
Bên trong căn nhà của giám đốc tập đoàn An Thị, An Tuấn Phong gãi gãi đầu: “Em gái, chuyện này không hề đơn giản như chúng ta tưởng tượng. Hiện giờ e là Tiểu Lạc đã bị một số chuyên gia học giả theo dõi. Cho dù chúng ta khống chế tin tức, chỉ cần bọn họ tùy tiện viết mấy câu trên báo, cũng có thể lôi kéo dư luận.”
“Nhưng, chúng ta cũng không thể mặc kệ cô ấy.” An Nhược Thủy rất tức giận, cũng rất sợ hãi, mấy năm trước vị nhân sĩ xuyên không kia trước khi vào viện nghiên cứu còn làm kiểm tra sức khoẻ, rõ ràng hết thảy đều thực bình thường, nhưng cuối cùng vẫn tử vong.
Lạc Huyền Ca rốt cuộc sẽ đi đâu, có phải là gặp nguy hiểm hay không, tất cả chuyện này đều khiến An Nhược Thủy lòng như lửa đốt.
“Anh, có thể liên hệ với Cổ Võ thế gia một chút.” An Nhược Thủy cũng không tìm được biện pháp nào khác, chẳng qua trong đầu đột nhiên lóe lên ấn tượng về Cổ Võ thế gia.
“Tìm Cổ Võ làm cái gì? Đám kia người nào cũng cổ quái, kẻ nào kẻ nấy cũng đều khó chơi.” An Tuấn Phong chần chừ.
An Nhược Thủy nóng vội nói: “Xem có thể cùng bọn họ thương nghị một chút không, sắp xếp Tiểu Lạc trở thành người của Cổ Võ thế gia, như vậy chuyện hôm nay cũng có thể có cách giải quyết.”
An Tuấn Phong ngẫm nghĩ, Cổ Võ thế gia cũng coi như là đoàn thể khó mà giải thích bằng khoa học.
“Được được được, em đừng gấp. Anh lập tức liên hệ bọn họ, bất quá chuyện này đã bị truyền thông công bố ra ngoài, cho dù đến lúc đó tạo được mối quan hệ với Cổ Võ, e là mấy kẻ điên làm khoa học cũng sẽ không buông tha Tiểu Lạc. Chúng ta vẫn nên bình tĩnh, suy nghĩ một kế sách vẹn toàn mới phải.” An Tuấn Phong vừa gọi điện thoại vừa phân tích.
An Nhược Thủy cũng biết điều này, nhưng chuyện xảy ra như vậy, Lạc Huyền Ca cũng không thể lựa chọn.
Hôm nay nếu Lạc Huyền Ca không cứu bé gái, cũng sẽ không bại lộ bản thân. Bất quá có cứu hay không, thời điểm Lạc Huyền Ca ôm lấy tiểu nữ hài, có lẽ chính cô cũng không suy nghĩ vấn đề này một cách kỹ lưỡng.
Khi đồ ngốc kia nhìn về phía máy quay lần cuối, tựa như lộ vẻ tuyệt vọng.
Hiện giờ ngẫm lại, tâm nàng vẫn mơ hồ đau đớn.
Đã kết nối điện thoại với tộc trưởng của Cổ Võ thế gia, An Tuấn Phong lễ phép ôn hòa chào hỏi, sau đó đề cập có chút chuyện muốn hẹn gặp Tộc Trưởng.
Thương nghị xong xuôi, cuối cùng cả hai người quyết định buổi tối sẽ cùng trao đổi tại từ đường Cổ Võ thế gia.
Chờ An Tuấn Phong cúp máy, An Nhược Thủy lập tức hỏi: “Anh, sao rồi? Bọn họ đáp ứng gặp mặt không?”
“Ừm, đáp ứng rồi. Bất quá còn yêu cầu chúng ta tới từ đường Cổ Võ để nói chuyện.” An Tuấn Phong hơi chút bất mãn nhưng hiện tại có việc nhờ người ta, cho dù bất mãn cũng chỉ có thể giấu ở đáy lòng.
An Nhược Thủy gấp không chờ nổi: “Chúng ta nhanh một chút a.”
“Đừng nóng vội, buổi tối mới gặp. Chúng ta nên chuẩn bị trước nội dung trao đổi, cùng lợi thế lớn nhất mà chúng ta có thể có.” An Tuấn Phong là thương nhân, cho dù phải cầu cạnh người khác, hắn vẫn thích dùng ích lợi để ước thúc đối phương, tốt nhất là có thể nắm tất cả chủ quyền vào tay mình.
An Nhược Thủy cũng dần bình tĩnh, chuyện này đúng là nàng quá mức nóng lòng, suýt nữa đã rối loạn.
“Anh, chúng ta có thể dùng tiền để thành sự hay không?”
An Tuấn Phong lắc đầu: “Anh thấy rất khó, Cổ Võ thế gia có võ quán trên toàn cầu, bọn họ đều là đại sư võ thuật nổi tiếng, không thiếu tiền hay danh. Tối nay tới trao đổi, chúng ta không có nhiều át chủ bài, chỉ có thể tận lực để thỏa mãn thứ mà bọn họ muốn.”
An Tuấn Phong cũng đang phát sầu vì chuyện này, nếu chỉ vì tiền thì ngược lại không vấn đề gì, An Gia lớn mạnh như thế, việc có thể dùng tiền để giải quyết đều không tính là đại sự.
Nhưng khó ở chỗ, đối phương có lẽ không thèm quan tâm tiền bạc.
“Vậy làm sao bây giờ?” Ấn tượng đầu tiên của An Nhược Thủy đó là dùng tiền giải quyết, đây tựa hồ đã trở thành tiềm thức của nàng, bất quá cẩn thận suy nghĩ thì chuyện này có lẽ không liên quan tới tiền, Cổ Võ thế gia cũng không coi trọng mấy thứ như vậy.
“Em về nghỉ ngơi trước. Anh đi gặp mấy người bạn làm truyền thông, buổi tối chúng ta sẽ tới gặp tộc trưởng.” An Tuấn Phong thấy đáy mắt em mình ẩn giấu mệt nhọc, một kẻ muội khống thâm niên như hắn thật sự không chịu nổi dáng vẻ này của nàng.
An Nhược Thủy xác thực mỏi mệt nhưng đáy lòng vẫn nhớ thương Lạc Huyền Ca, loại tình huống này làm nàng rất khó mà nghỉ ngơi được.
“Ngoan ngoãn nghe lời được không? Đừng để đến lúc chưa tìm thấy Tiểu Lạc, em đã ngã xuống. Nhanh trở về đi, anh bảo đảm nhất định dốc hết toàn lực tìm kiếm Tiểu Lạc, đưa cô ấy trở về an toàn.” An Tuấn Phong cực kỳ nghiêm túc cam kết, chỉ thiếu điều giơ tay thề với trời nữa mà thôi.
“Không phải em không tin anh. Là em thật sự không có tâm trạng nghỉ ngơi.” An Nhược Thủy không muốn trở về, tựa như trở về liền có loại cảm giác sẽ bỏ lỡ Lạc Huyền Ca.
An Tuấn Phong hơi tức giận: “Nghe lời được không?! Cho dù em ở lại đây cũng không giúp được gì, ngược lại sẽ khiến bản thân mệt mỏi. Trở về nhà cũ đi, nơi đó chẳng phải vẫn còn hành lý của Tiểu Lạc sao? Có lẽ cô ấy sẽ về cũng không chừng, tóm lại