“Tôi nhớ ra rồi, có một bộ phim chính là lấy bối cảnh ở khu vực gần đây để quay chụp.” Bạch Liễu đột nhiên nói.
Giang Ý Hàm cũng nhớ lại bộ phim kia, đúng là Từ ảnh đế đảm nhận vai nam chính. Hiện giờ xem lại, khách mời thần bí là Từ ảnh đế không sai.
Bất quá Giang Ý Hàm vẫn phải biểu hiện khoa trương một chút, cho dù giờ phút này đã biết rõ, nàng cũng không thể lập tức biểu hiện ra ngoài, ngược lại đi theo Bạch Liễu và Lạc Huyền Ca cùng tìm kiếm.
Dọc đường, ba người đều nhỏ giọng thảo luận, mà một số khán giả trên kênh livestream cũng bắt đầu tra tìm các loại tư liệu, xem có vị đại già nào mới về nước hay không, kết quả tìm được không ít tiểu minh tinh tiểu diễn viên, nhưng đều không đạt đếm danh hiệu đại già.
Chờ tất cả đi đến địa điểm quay năm đó, kênh livestream rốt cuộc xoát ra tên Từ Hạo.
Bạch Liễu từng xem qua bộ phim kia, hơn nữa còn ấn tượng rất sâu sắc, nhưng với một người chỉ xem phim chứ không nhớ danh sách diễn viên như nàng mà nói, giờ phút này Bạch Liễu có thể nói là đau đầu cực kỳ.
Tới góc đường, chính là nơi vị nam chính si tình đứng ở đó lúc trước, nhìn lên cửa sổ tầng 7, đó là căn nhà của muội muội hàng xóm mà hắn thầm yêu, bất quá hắn chỉ dám giống như giáo đồ đứng ở chỗ thấp nhìn lên thiên sứ trên bầu trời.
Giang Ý Hàm tìm một vòng, kết quả nửa bóng người cũng không thấy đâu, đang hoài nghi có phải mình nghĩ sai rồi, hoặc đã tìm nhầm địa điểm, tóm lại nàng đang bối rối và do dự đủ loại.
Đúng lúc này, Lạc Huyền Ca nhỏ giọng: “Có người đang cầu cứu.”
“Hả? Cô nói gì?” Giang Ý Hàm và Bạch Liễu đều không nghe rõ.
Thời điểm Lạc Huyền Ca đang chuẩn bị trả lời, đột nhiên có mấy người chạy tới một tòa cao ốc khác, khi các nàng và tổ tiết mục đang nghi hoặc, lại có người chạy đến hướng đó.
Bạch Liễu cười cười: “Chẳng lẽ bọn họ phát hiện đại già nên mới chạy theo.”
“Có thể, chúng ta qua đó xem một chút.” Giang Ý Hàm linh quang chợt lóe, lôi kéo cánh tay Lạc Huyền Ca và Bạch Liễu chạy theo đám đông.
Khán giả trên kênh livestream nhìn thấy một màn này, cũng bắt đầu suy đoán đủ loại.
Tới chân tòa cao ốc, nơi đó đã bị vây đến mức chật như nêm cối nhưng các nàng cũng không hề thấy bất kỳ đại già nào, mà lại thấy trên tầng thượng có một nam nhân, tay cầm dao kề trên cổ một người phụ nữ, bởi vì quá mức kích động nên đã cắt vào da nữ nhân kia, máu đang nhỏ giọt chảy xuống.
Mà trên đùi nam nhân còn buộc một sợi dây thừng, đầu dây trói chặt một bé gái khoảng 2 3 tuổi, cô bé bị treo lắc lư trên cao ốc, chỉ cần dây thừng lỏng, sẽ rớt xuống từ tòa nhà cao tầng. Nhìn một màn này, tất cả mọi người đều kinh tâm động phách.
“Đừng có tới đây! Hôm nay lão tử muốn cùng tiện nhân này chết chung.” Nam nhân cực kỳ kích động, bởi vì hắn run rẩy cho nên lưỡi dao trong tay lại tạo thành một vết trên cổ nữ nhân kia.
Nữ nhân biểu tình thống khổ, đôi tay bị trói chặt sau lưng, trên mặt tràn đầy mồ hôi cùng nước mắt.
Quần chúng vây xem cũng ở bên dưới nhỏ giọng bàn luận, nhân viên an ninh đã lên sân thượng để giảng hòa với nam nhân.
Nhiều người xem như thế, hẳn là đã báo cảnh sát rồi, bất quá giờ phút này cảnh sát còn chưa tới kịp.
Lạc Huyền Ca siết chặt nắm đấm, trẻ em là vô tội a!
Các lực lượng cứu hộ đã đến, cảnh sát cũng đang thử cùng nam nhân điều giải. Bé gái bị treo ở mép sân thượng, bất cứ lúc nào cũng có thể rơi xuống.
“A ——”
Bên người Giang Ý Hàm có một tiếng thét chói tai, rất nhanh liền thấy nữ nhân bởi vì thể lực chống đỡ hết nổi mà có dấu hiệu trượt chân, động tác đó khiến cho nam nhân phẫn nộ. Hắn tới gần mép sân thêm một bước, tiểu nữ hài ở giữa không trung cũng lắc lư lớn hơn.
Lạc Huyền Ca siết chặt nắm đấm rồi lại buông ra, lặp lại nhiều lần cuối cùng liền nghiêng đầu qua một bên, không nhìn bé gái bị treo giữa không trung nữa.
Phía dưới đã có đội chữa cháy chuẩn bị phương pháp bảo vệ, nếu nữ hài rớt xuống hẳn là sẽ không xảy ra chuyện gì, sẽ không…… Sẽ không!
Lạc Huyền Ca một lần lại một lần thầm nhủ, nhìn đám cảnh sát bảo an trên đó, một lần lại một lần nói với bản thân, những người này có thể cứu nữ nhân và tiểu hài tử.
Bạch Liễu gắt gao ôm lấy cánh tay Lạc Huyền Ca, bởi vì căng thẳng thậm chí nhéo lên tay đối phương. Sắc mặt nàng trở nên trắng bệch, giọng nói mang theo bất lực và căm tức: “Lầu cao như vậy, nếu bé gái ngã xuống, có thể tiếp nhận được hay không cũng là vấn đề a. Nam nhân kia rốt cuộc muốn làm gì chứ, thù hận thế nào mà không bỏ qua cả tiểu hài tử?!”
Giang Ý Hàm gắt gao cắn môi dưới, ngày thường nàng vui cười đùa giỡn, hiện tại thấy một màn này làm thế nào cũng không cười nổi, thậm chí trong lòng tràn ngập bi khiếp.
……
[“Tiểu Lạc, cô nói xem trên thế giới này có còn nhân sĩ xuyên không nào khác hay không?”
“Tôi không biết, bất quá có một thì sẽ có hai, chắc là có.”
“Mấy năm trước có một vị cổ nhân thời Đại Nguyên xuyên không tới đây. Nhưng thật đáng tiếc, sau khi hắn bị đưa vào viện nghiên cứu không lâu liền bởi vì nhiều nguyên nhân mà qua đời.”
“Ồ, cổ nhân kia cũng thật đáng thương.”]
……
Lạc Huyền Ca lại lần nữa siết chặt nắm đấm, ngẩng đầu nhìn bé gái trên sân thượng, tâm tình cực kỳ nặng nề. Bị Bạch Liễu gắt gao bóp chặt cánh tay, giờ phút này cô lại không cảm giác được bất cứ đau đớn nào.
Giang Ý Hàm cũng không khỏi rơi lệ:
“Nam nhân này phát điên rồi, có chuyện gì thì người lớn cùng nhau giải quyết a, kéo trẻ em vào làm gì chứ, hỗn đản hỗn đản!”
“A ——”
Mọi người đồng thanh phát ra tiếng thét chói tai, chỉ thấy sợi dây thừng buộc bé gái đột nhiên đứt, tiểu nữ hài trực tiếp từ tầng cao nhất rớt xuống, trong nháy mắt, tất cả mọi người đáy lòng căng chặt.
Một đạo tàn ảnh nhanh chóng vọt lên, ôm tiểu nữ hài trực tiếp lên tới tầng thượng.
Lạc Huyền Ca ngồi xổm trên đất, đặt bé gái vẫn đang sợ hãi trong ngực mình xuống, nhìn thoáng qua quần chúng dưới kia, lại nhìn ống kính camera bên cạnh Giang Ý Hàm, cô nhanh chóng thi triển khinh