“Hả?” Mạnh Tiểu Manh chưa hiểu được đầu đề bài báo kia là gì, nhưng nhìn tỷ tỷ đang dựa trên người mình, nàng bất đắc dĩ mở tay ra: “Huyền Ca, cô có thể giúp một chút hay không. Một mình tôi không đỡ nổi tỷ tỷ.”
Nàng vừa xuất viện, chỉ miễn cưỡng giữ được tỷ tỷ không té ngã.
Lạc Huyền Ca đang chuẩn bị tiến đến hỗ trợ, lại đột nhiên thấy An Nhược Thủy gọi tới.
Chỉ cần nghe tiếng chuông báo đặc biệt kia, khóe miệng đã nhiễm ý cười.
Mạnh Tiểu Manh thấy đối phương nhận điện thoại, chỉ có thể ra sức đỡ Hứa Như, miễn cho tỷ tỷ ngã xuống đất.
Lạc Huyền Ca cùng An Nhược Thủy tâm sự ước chừng ba bốn phút, thời điểm Mạnh Tiểu Manh sắp không chống đỡ nổi, Lạc Huyền Ca liền tới đỡ Hứa Như, ngay sau đó lại đem người chậm rãi đặt trên mặt đất.
Mạnh Tiểu Manh cho rằng Lạc Huyền Ca cũng không đỡ được chị mình, đang thấy lạ tỷ tỷ từ khi nào trở nên nặng như thế, lại bị Lạc Huyền Ca giữ chặt cổ tay: “Đi theo tôi.”
“Hả? Đi đâu? Chị tôi làm sao bây giờ?” Mạnh Tiểu Manh nhìn tỷ tỷ ngã trên đất, đây chính là chị gái ruột của mình a.
Lạc Huyền Ca mặt lạnh: “Đi theo tôi, chị cô sẽ không gặp chuyện gì cả, yên tâm.”
Sao có thể yên tâm chứ? Nguyệt hắc phong cao, tiểu hoa đán đang hot lại nằm ở cửa khách sạn, nếu bị chụp hình thì không biết ngày mai sẽ nhảy ra cái tin tức gì, khoan đã —— Lạc Huyền Ca vừa nói đầu đề trên báo, chẳng lẽ là ám chỉ tỷ tỷ nàng?!
“Suỵt, đừng ồn.” Lạc Huyền Ca nhân lúc Mạnh Tiểu Manh không chú ý liền kéo nàng vào một góc, bất quá vị trí này vẫn có thể thấy được Hứa Như.
“Yên tâm, bốn phía không có phóng viên nào, chị cô sẽ nhanh chóng bị người đưa đi.” Lạc Huyền Ca không nói rõ, nghe vào tai Mạnh Tiểu Manh khiến nàng không ngừng giãy giụa, đây là muốn ném tỷ tỷ mình cho ai chứ?!
Rất nhanh, đã thấy một chiếc xe mở cửa ra.
Bạch Liễu vội vàng xuống xe đi đến bên người Hứa Như, theo sát chính là Giang Ý Hàm, Giang Ý Hàm cầm túi xách kinh hoảng thất thố đuổi tới, đứng cạnh Hứa Như kêu lớn: “Sh*t, Huyền Ca cùng Tiểu Manh đang làm cái gì? Huyền Ca thiếu dây thần kinh có thể lý giải, còn Tiểu Manh nháo gì vậy? Đây chẳng phải chị ruột sao a.”
“Đừng nói nữa, tới giúp một tay đi.” Bạch Liễu đau lòng nhìn Hứa Như.
Sau khi ra ngoài, nàng vẫn luôn ngây ngốc trên xe, Giang Ý Hàm cũng nói bóng nói gió hỏi nàng có phải phát sinh chuyện gì, cho nên cả hai liền tùy ý tâm sự trên xe. Kết quả không ngờ rất nhanh liền thấy được Mạnh Tiểu Manh cùng Lạc Huyền Ca đỡ Hứa Như ra tới.
Bạch Liễu biết tửu lượng của Hứa Như rất tốt, theo như nàng tính thì Hứa Như sẽ không nhanh như vậy đã say, cho nên liền ở lại xem xét tình huống, lại không nghĩ Lạc Huyền Ca nghe xong điện thoại, liền cùng Mạnh Tiểu Manh ném Hứa Như xuống đất rồi rời đi.
Giang Ý Hàm giúp đỡ nâng người dậy: “Ai ui, cái eo già của tôi. Đưa tới nơi nào? Thuê phòng cho nàng a?”
“Không được, Tiểu Như không thích ở khách sạn.” Bạch Liễu lập tức phản bác.
Gió thật sự quá lớn nên Giang Ý Hàm không nghe rõ, thất thần hỏi: “Hả? Cô nói gì?”
“Nữ minh tinh tới khách sạn lúc nửa đêm, không thích hợp lắm. Trước tiên đỡ nàng lên xe, tôi sẽ mang nàng về.” Bạch Liễu đỡ giúp.
Giang Ý Hàm như suy tư gì đó, gật gật đầu, Bạch Liễu nói có lý, nữ minh tinh rất dễ dàng bị bôi đen, hơn nữa rất nhiều thời điểm còn đen đến không thể hiểu nổi. Nếu Hứa Như sau tiệc đóng máy bị đưa vào khách sạn, lại bị paparazzi phát hiện thì đầu đề báo ngày mai không biết sẽ nổi lên bọt sóng gì nữa.
Bất quá hai người không nhớ ra, 5 năm trước quốc nội đã hợp pháp hóa hôn nhân đồng tính. Hiện tại nữ nữ đêm hôm khuya khoắt ở chung với nhau cũng rất dễ dàng bị suy đoán.
Chờ chiếc xe đi xa, Mạnh Tiểu Manh rốt cuộc thoát khỏi tay Lạc Huyền Ca, nàng cũng thấy được tỷ tỷ bị Bạch Liễu cùng Giang Ý Hàm đưa đi khỏi. Nhưng rốt cuộc không phải mình chăm sóc, cho dù đối với các nàng thực sự tín nhiệm nhưng đáy lòng vẫn có chút không vui.
“Cô vừa làm gì vậy? Nếu chị tôi xảy ra chuyện phải làm sao bây giờ?” Mạnh Tiểu Manh chất vấn.
Lạc Huyền Ca nhớ lại lời của An Nhược Thủy, sau đó lấy một phần trong đó hỏi Mạnh Tiểu Manh: “Cô cẩn thận ngẫm lại, lúc trước có phải chị cô có một bạn gái hay không?”
“Chị tôi……” Mạnh Tiểu Manh đang chuẩn bị phản bác nói không, đột nhiên linh quang chợt lóe nhớ tới một người: “Bạch Liễu!”
“Ừm, đi thôi. Tôi đưa cô trở về.” Lạc Huyền Ca quét mắt nhìn đối phương thấy nàng đã kịp phản ứng, cũng không nói thêm gì nữa.
Hai người lên xe xong liền im lặng. Lạc Huyền Ca là người không thích nhiều lời, mà Mạnh Tiểu Manh giờ phút này vẫn còn trong khiếp sợ, không biết nên nói gì mới tốt.
Mạnh Tiểu Manh: Chẳng trách Trương Mạn Mạn muốn trở thành dáng vẻ của Bạch Liễu, chẳng trách mỗi lần Bạch Liễu nhìn mình đều như gặp tiểu tể tử. Bạch Liễu là bạn gái của chị mình sao?! Trời ạ, mình bị Giang Ý Hàm lôi đi nơi nào rồi. Mình đã kéo chị dâu đi kết nghĩa……
Lạc Giáo Chủ không biết người bên cạnh nghĩ gì, trên đường đưa Mạnh Tiểu Manh về nhà còn hát mấy câu. Rất nhanh sẽ có thể nhìn thấy phu nhân, tâm tình vui vẻ đến mức muốn trực tiếp dùng khinh công bay trở về.
……
An Nhược Thủy ở nhà xem tiết mục trên TV, giờ phút này đang chiếu một phim đồng tính nữ có mặt Hứa Như, trong phim Hứa Như diễn xuất thật sự rất tốt.
Nàng hồi tưởng lại những lời Lạc Huyền Ca nói lúc gọi điện thoại.
[“Em đã ra ngoài, bây giờ đang ở ngoài khách sạn. Vừa rồi Hàn Dục bỏ thuốc vào rượu của em, bất quá em đã lặng lẽ đổi rượu, còn cho hắn thêm mấy thứ khác nữa, hì hì.”
Thủ đoạn trả thù của Giáo Chủ Ma Giáo, An Nhược Thủy không cần nghĩ cũng có thể biết ngoan độc dường nào. Bất quá nàng cũng không cảm thấy Lạc Huyền Ca làm sai, rốt cuộc nếu như Lạc Huyền Ca là người lấy đức báo oán, vậy thì thế giới này cũng không tồn tại ác nhân.
“Trở về sớm một chút. Chị ở nhà chờ em. Rất nhớ rất nhớ em.”
Lạc Giáo Chủ tựa hồ gặp khó khăn rất lớn: “Hiện tại em chưa thể quay về, Hứa Như uống rất nhiều rượu, em sợ nàng uống nhiều tổn hại thân thể, trước tiên đã điểm huyệt ngủ giúp nàng. Nhưng Bạch Liễu mỗi lần gặp Hứa Như đều trở nên rất kỳ quái, hôm nay cũng vậy. Rõ ràng sớm đã đi ra cùng Giang Ý Hàm, lại cố ý luôn ngồi chờ trên xe.”
“Có lẽ các nàng đang đợi em.”
“Không, Bạch Liễu vẫn đang nhìn chằm chằm Hứa Như. Hôm nay ở phim trường, Hứa Như cũng nhìn chằm chằm vào Bạch Liễu. Ánh mắt kia em rất quen thuộc, trong phim ‘Liễu Phượng Nhi’ luôn dùng loại ánh mắt đó để nhìn ‘Phong Thanh’.”]
Lời vừa nói ra, An Nhược Thủy đại khái đã hiểu, vì vậy dưới sự an bài của nàng, mới có một màn Lạc Giáo Chủ kéo Mạnh Tiểu Manh rời đi.
……
“Em đã về rồi.” Thời điểm Lạc Giáo Chủ xuất hiện ở phòng khách, An Nhược Thủy còn có chút hốt hoảng, tựa hồ nàng vừa mới cúp