Ảnh Hậu Tái Lâm

Chương 39: Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Um-um

Cuối cùng thì phim "Sư muội mới đến" vẫn không hề giống với "Tề hậu truyện". 

Một lần nữa được trở về với việc diễn xuất phim điện ảnh, trong lòng Cố Tương rất vui vẻ. Giống như trở về thời điểm những năm sự nghiệp thăng hoa của đời trước, những lúc quay phim luôn khiến cô tràn đầy ý chí chiến đấu. 

Có lẽ cuộc sống chính là như vậy, mãi mãi không thể đoán được tương lai sẽ xảy ra chuyện gì. Cô không thể ngờ được bộ phim kiệt tác của kiếp trước sẽ do mình ở kiếp này đảm nhận, càng không nghĩ đến người phối diễn với mình lại là Triển Dương. 

Có lẽ Triển Dương cũng không nghĩ đến có ngày mình sẽ thủ vai chính, người phối diễn lại là người mới chưa từng đóng phim điện ảnh bao giờ. 

Bộ phim này do bản thân Đường Duệ làm đạo diễn. 

Thật ra Tưởng Lily hơi lo lắng cho Cố Tương, cô ấy cảm thấy Cố Tương đóng "Tề hậu truyện" rất tốt bởi vì nhân vật Thẩm Diệu có tính tình tương đối rõ ràng đồng thời phong cách Cố Tương hoàn mỹ, diện mạo xinh đẹp, vào vai nhân vật có tính cách rõ ràng như thế rất phù hợp. Tuy nhiên nhân vật A Quyên trong "Sư muội mới đến" lại là một dạng vai khác. 

“Lý lịch trong sáng, không có lịch sử phạm tội, không ai biết cô, trong nhà không có người cần chăm sóc, cô cũng không có anh chị em, không có bà con thân thích, không bạn bè, chưa từng yêu ai, ngay cả chó cũng không có. Trên cái đất Hongkong này, thêm một người như cô cũng không nhiều, thiếu một người như cô cũng không ít….”

Đây chính là nữ chính A Quyên, ngực phẳng người lùn, giống như phần lớn những cô gái ngoài đường, có thể đếm ra cả mớ, ai cũng có thể mỗi ngày gặp được vô số người như vậy, sao có thể nhớ được cô?

Giống như rễ cỏ, càng sát thực tế càng khó để diễn tốt. Bởi vì đa phần cuộc sống nghệ sĩ luôn bị người khác săm soi, bọn họ đã quen với sự tồn tại của ánh đèn flash, thói quen lúc nào cũng tìm góc độ chiếm ống kính tốt nhất, lúc nào cũng có khán giả xoay quanh, lúc nào cũng là diễn xuất, muốn diễn một nhân vật nhỏ giống những người bình thường chỉ biết đánh đấm, la hét, chảy nước mũi thật sự rất khó. 

Nhân vật như thế rất cần phải diễn như không diễn, mà vừa vặn là các nghệ sĩ thiếu nhất chính là cách diễn như thế. 

Đường Duệ xông vào chỗ Triển Dương đang hoá trang: “Thành thật mà nói, tôi rất hồi hộp với biểu hiện của cô ấy.”

“Đừng lo lắng.” Triển Dương nhìn Cố Tương đang đọc kịch bản ở đằng xa nói: “Cô ấy là một diễn viên rất có kinh nghiệm.”

Đường Duệ liếc anh: “Bản lĩnh trợn mắt nói mò của ông đừng có dữ dội như vậy được không? Cô ấy có kinh nghiệm? Ngoại trừ đóng vai phụ ra thì đây là lần đầu tiên cô ấy đóng phim đấy.”

“Có liên quan gì đến số lần?” Triển Dương cười. lqd.d.i.e.n.d.a.n Bởi vì đây là phim hiện đại nên cũng không cần hoá trang nhiều. Chỉ cần xịt một chút keo tạo kiểu tóc, thoa một chút son dưỡng môi. Người có ngoại hình đẹp luôn tuỳ
tiện như vậy, Cố Tương ở phía bên kia cũng như thế. 

Chuyện xưa bắt đầu như thế đó. 

Ở phim trường có vài phòng viên có quan hệ với đoàn phim đến. Dĩ nhiên rất thân thiện, chỉ là chụp vài tấm hình thoả mãn hiếu kỳ và tạo dư luận cho khán giả, quan trọng nhất là hai diễn viên chính. 

Với mối quan hệ đại bác bắn không tới trong phim truyền hình cũng có thể trở thành cặp đôi nóng hổi, một là nam thần như bông hoa mọc trên đỉnh núi cao của diễn xuất. một là người mới ra đời đầy tiềm năng. Loại va chạm này không thể không làm cho người ta vui vẻ. 

Đối với Cố Tương luôn có nhiều câu hỏi được đặt ra. 

Mặc dù diễn xuất của Cố Tương trong "Tề hậu truyện" quá rõ ràng, dù sao cũng có nguyên tác làm cơ sở, cô là người mới không thể nào ngay lập tức chứng tỏ được tài năng. Luôn có một vài nhà phê bình đau trứng rảnh rỗi muốn đào xương trong trứng gà, nói Cố Tương chỉ là ăn may. Lần này quay "Sư muội mới đến" đảm nhận một nhân vật hoàn toàn khác biệt, cô có thể kiểm soát được sao?

Tất cả mọi người đều đang mong chờ diễn xuất của cô. 

Đến khi trời nắng lên, A Quyên mũm mĩm khoác lên người trang phục cảnh sát xuất hiện, hình tượng này vốn không có gì đặc sắc nhưng khi cô mặc vào lại có chút đáng yêu. Vốn hơi tròn trịa, khi cau mày lại làm người ta thương yêu, nụ cười ngây thơ ngốc nghếch… tươi sáng như ánh dương.

Đường Duệ và nhân viên quay phim đều giật mình. 

Trong màn ảnh, A Quyên cười ngây ngô, không hề làm gì nhưng dáng vẻ mỹ nhân tinh xảo lập tức phát huy, nói thế nào nhỉ, cô vẫn rất đẹp như cũ nhưng không ai chú ý bề ngoài của cô. 

Sĩ quan nói: “Thể lực, bắn súng, điều lệ cảnh sát và tiếng anh đều không đạt.”

Sĩ quan nói: “Cô nên cảm ơn vì cô vào trường khi lực lượng cảnh sát đang thiếu người nghiêm trọng.”

Sĩ quan nói: “Danh số của cô là 11166, cô được điều đến tổ trọng án thuộc đồn cảnh sát Từ Vân Sơn…. Ghi danh ở tổ nhận đồ thất lạc đối diện đó.”

A Quyên vui mừng, A Quyên xấu hổ, A Quyên thất vọng, dậm chân chào, cuối cùng cười ngớ ngẩn. [email protected] giống như một cây cỏ có sức sống tràn trề, một cơn bão có ập tới cũng không sao, ít nhất đây không phải là mưa đá. 

Sau đó chính là ghi danh với dì đồng nghiệp ngồi ở tổ ghi nhận vật thất lạc, giả vờ làm mặt tỉnh đi qua mấy anh cảnh sát đẹp trai. 

Tưởng Lily không giữ hình tượng cười lên ha hả, khoé môi Trình Lâm cũng không nhịn được mà nhếch lên. 

Kịch bản 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện