"Được thôi Lục lão sư." Tiểu Tây ngoan ngoãn
Cô một chút đều không hiếu kỳ, trong đầu toàn bộ chỉ hiện ra một biểu tình ——[ cười sống sót.jpg], cô với Phương Hồi hoàn toàn không giống nhau, Phương Hồi từ trong ra ngoài đều rất bình tĩnh, tuy đôi lúc cũng sẽ có hóng chuyện, nhưng đó là khi đối với người nào thân cận với Hạ Dĩ Đồng, do đó mới ngẫu nhiên để lộ ra thiên tính của người trẻ tuổi, đại đa số thời điểm đều là tản ra hơi thở của cao nhân đắc đạo, hệt như cái danh hiệu mà Tiểu Tây cho cô: Tiên nhân.
Tiên phong đạo cốt, như là muốn thành tiên.
Từ lúc Lục Ẩm Băng muốn nói có sự kiện vui mừng cho cô, nhưng thật chất cô ấy chưa hề hé lời nào, đầu óc cô đã bắt đầu nổi gió lốc, căn cứ vào chứng cứ đã có, suy luận gần đây nhất, khả năng là có hỉ sự.
Lục lão sư trúng số? Không đúng, cô ấy có tiền như vậy cũng không để bụng mấy trăm vạn trúng số này đâu.
Lục lão sư đoạt giải thưởng cho bộ phim điện ảnh? Không đúng, giải nữ chính trong nước đều có hơn chục giải, không thấy cô ấy kích động qua chút nào, chẳng lẽ là giải ngoài nước?
Thật ra là cô có nghĩ tới khả năng Lục Ẩm Băng yêu đương, nhưng ngày hôm qua cô vừa nhìn thấy hình thức ở chung của Lục Ẩm Băng và Hạ Dĩ Đồng, tuy có chút ái muội, nhưng cô biết rõ thuyền CP của mình là không thể nào xảy ra, trong mắt fans CP, liếc mắt nhìn nhau làm tròn lên chẳng khác nào là lên giường với nhau cả, thật sự không dám tin rằng thuyền CP của mình cư nhiên lại trở thành sự thật.
Trong tình huống như vậy, hai vị trợ lý đều né tránh hoặc phủ nhận khả năng chuyện nghệ sĩ nhà mình yêu đương.
Lần này Lục Ẩm Băng so với Tiểu Tây mở máy di động còn gấp hơn, ở trong lối đi dành cho VIP vội vàng bước đi trước, hành trang đầy đủ, đảm bảo không ai nhìn thấy được, sau đó mới mở WeChat ra.
【 Lục lão sư.
】
【 Lục lão sư Lục lão sư.
】
【 Lục lão sư Lục lão sư Lục lão sư Lục lão sư Lục lão sư Lục lão sư Lục lão sư......!Lục lão sư 】
Lục Ẩm Băng lông mày khẽ nhíu lại.
Sau đó là tin nhắn khác, thời gian gửi cách 30p.
【 Lục lão sư em lên xe rồi.
】
Sau đó liền không thấy gửi nữa.
Đến bây giờ đã trôi qua 2 giờ, vẫn là tin nhắn kia, lông mày của Lục Ẩm Băng hạ xuống, nhắn tin lại——【 vẫn chưa tới? 】
Mắt thoáng nhìn qua màn hình di động sáng lên một chút, tựa hồ là cùng thời điểm, Phương Hồi thấy Hạ Dĩ Đồng như xác chết vùng dậy, ngồi thẳng lưng, mở khóa màn hình di động, đánh đánh chữ, ——【 vẫn chưa, đang ở trên xe, đường hơi ngoằn ngoèo 】
Ở trên xe không có việc gì làm, vậy em như nào lại không nhắn tin cho tôi? Lục Ẩm Băng muốn hỏi cô như vậy, nhưng lý trí ngăn cô lại, xóa xóa chữ, biến thành một câu ——【 còn có bao lâu sẽ tới? 】
Nửa phút sau, Hạ Dĩ Đồng ——【 em vừa mới hỏi tài xế, hắn nói đại khái khoảng hai mươi phút nữa.
】
Lục Ẩm Băng ——【 Ừm.
】
Sau đó hai người liền rơi vào cảnh lúng túng, do hai người mới từ đồng nghiệp, mối quan hệ vãn bối và tiền bối rồi biến thành người yêu, vẫn chưa thích ứng được, đều suy nghĩ: Mình nên nhắn gì nhỉ? Cô ấy có thể hay không cảm thấy mình quá dính người? Mình nhắn tin đó có hay không cảm thấy rất khách khí? Cô ấy thích dính người hay là vẫn thích duy trì khoảng cách nhất định để có không gian riêng tư?
Cuối cùng rồi tới một vấn đề chung: Mình thật sự đúng là một người bạn gái không? Là bạn gái của người ở màn hình bên kia? Chuyện sáng nay là mình nằm mơ hay là mình thật sự đã thổ lộ?
Đồng thời cùng xem lại lịch sử trò chuyện, trái tim như muốn rớt xuống, là sự thật.
Trong lòng như có mật ngọt chảy xuống vậy, Lục Ẩm Băng cầm di động lên, ngồi vào trong xe do đoàn phim sắp xếp, mở khóa màn hình lên lần nữa, do dự nửa ngày, gửi cho Hạ Dĩ Đồng một tin ——【 em nhớ chị rồi sao? 】
Hình như trong phim truyền hình đều diễn như vậy, Lục Ẩm Băng ngay từ đầu không biết nói cái gì, nhưng khi gửi xong những lời này, liền xác nhận đây là điều cô muốn hỏi.
Trong lòng cảm thấy ngạc nhiên, ồ, xem ra nội dung phim truyền hình cũng không có giở trò bịp bợm.
Hạ Dĩ Đồng ——【 dạ nhớ.
】
Một ngàn một vạn điều nhớ, nhưng mà nếu gửi dài như vậy, hình như thấy có chút ngu xuẩn, Hạ Dĩ Đồng liền bắt chước tin nhắn trước đó mà Lục Ẩm Băng gửi, gửi lại một cái ——【[ chuột chũi thét chói tai.gif]】
Lục Ẩm Băng ——【[ chuột chũi thét chói tai.gif]】
Lại lần nữa im lặng.
Hạ Dĩ Đồng: "......" Lén nhìn Phương Hồi một cái, muốn hỏi một chút tay già tình trường, nhưng cô lại không muốn cho người khác nhìn thấy Lục Ẩm Băng xíu nào, dù chỉ là lịch sử trò chuyện.
Lục Ẩm Băng đợi lâu vẫn không thấy tin nhắn, cũng cùng giao diện WeChat trừng mắt to mắt nhỏ với thổ bát thử.
Hai phút sau.
Hạ Dĩ Đồng cắn môi dưới ——【 vậy Lục lão sư, chị nhớ em sao? 】
Lục Ẩm Băng hiếm thấy mà thẳng thắn thành khẩn ——【 nhớ.】
Hạ Dĩ Đồng ——【[ chuột chũi thét chói tai.gif]】
Lục Ẩm Băng ——【[chuột chũi thét chói tai.gif]】
Lần thứ ba im lặng.
Mở công cụ tìm kiếm ---- các cặp đôi nói chuyện phiếm như nào, tìm thấy rất nhiều đáp án khác nhau, hơn nữa cũng không phù hợp với thực tế của hai người.
Mặc dù là Lục Ẩm Băng chủ động thổ lộ, nhưng Hạ Dĩ Đồng vẫn yếu thế hơn, cũng không dám nói gì, chỉ để lộ biểu hiện duy nhất là hét lên, không, là gọi Lục Ẩm Băng thì đúng hơn.
Lục Ẩm Băng ——【 các cặp đôi khác yêu nhau cũng như hai ta vậy sao? 】
Hạ Dĩ Đồng ——【 không biết, em chưa từng nói qua, cũng không xem người khác nói như thế nào.】
Lục Ẩm Băng ——【 chị cũng vậy.
】
Hạ Dĩ Đồng ——【vậy mình làm sao bây giờ?】
Lục Ẩm Băng ——【 nếu không thì xem như ngày