"Ngày mai sẽ có buổi ghi hình của chương trình XX, ngày mốt sẽ là lễ công bố phim 《 bích lạc 》, ngày kia sẽ chụp hình cho tạp chí XX vào buổi sáng từ 9g đến 11g, buổi chiều thì có sự kiện khác.
Phương Hồi nhìn vào lịch trình của Hạ Dĩ Đồng, nói, "Lịch trình tạm thời của ba ngày tới là vậy."
Hạ Dĩ Đồng vừa mới tẩy trang, đang ở sân bay chờ để bay đến địa điểm ghi hình tiếp theo, trông cô rất mệt mỏi, Phương Hồi cũng không đành lòng nhìn cô như vậy, nói: "Hay là chị ngủ một lát đi, khi nào đến giờ em gọi chị."
Còn nửa tiếng trước khi lên máy bay, Hạ Dĩ Đồng gật đầu đồng ý, sau đó liền ngáp ngắn ngáp dài, liền kéo mũ áo hoodie lên, ôm hai tay trước ngực rồi ngủ.
Cô để điện thoại di động trên bàn, sau đó dặn dò Phương Hồi: "Có tin nhắn từ Lục lão sư thì gọi chị dậy."
Cô đã nói cho Phương Hồi biết mối quan hệ giữa cô và Lục Ẩm Băng, ban đầu, cô còn tưởng thẳng nữ như Phương Hồi chắc chắn sẽ kích động, cũng may cô ấy vẫn trấn tĩnh, rất nhanh liền hiểu ý, hiểu được vị trí của bản thân, lắng nghe, quan sát mọi thứ nhiều hơn, thậm chí còn ít nói hơn trước.
Có lẽ Lục Ẩm Băng đang bận việc khác, cho đến khi Hạ Dĩ Đồng lên máy bay thì cũng không nhận được tin nhắn từ cô ấy, Hạ Dĩ Đồng liền gửi cho cô một tin "Em đến thành phố X".
Sau đó liền tắt nguồn, ngủ thiếp đi.
Đến khách sạn, cô không hề có chút ấn tượng nào, sáng hôm sau tỉnh dậy sớm, trong di động có vài lịch sử trò chuyện.
11 giờ 50.
Lục Ẩm Băng ——【 Chị vừa trở về thành phố B, khi nào em hạ cánh? 】
11 giờ 53.
Lục Ẩm Băng ——【Chị vừa đi tra, em phải bay hơn 2 tiếng, 12 giờ 40 sẽ hạ cánh, còn có 50 phút nữa, chị tranh thủ đi tắm.
】
0 giờ 50 sáng.
Hạ Dĩ Đồng trả lời——【 Xuống máy bay rồi, em đang trên xe đi đến khách sạn, em buồn ngủ quá.
】
Lục Ẩm Băng ——【em nghỉ ngơi đi.
】
Sau đó...!Sau đó không thấy nhắn gì nữa.
Hạ Dĩ Đồng cảm thấy có gì đó không ổn, nhìn trên người mình, vẫn là bộ quần áo đi sự kiện vào tối hôm qua, nhất thời cảm thấy bản thân mình đang bốc mùi, tối hôm qua mệt đến mức ngay cả tắm rửa cũng không có.
Cô vội vàng tiến vào phòng tắm, tắm rửa, mặc một bộ quần áo khác, ăn bữa sáng, lúc 9g còn phải đi đến phòng thu của đài phát thanh truyền hình thành phố X.
Trong lúc bữa sáng được đưa lên phòng, cô tranh thủ gọi điện thoại cho Lục Ẩm Băng.
Hai người cũng không nói gì nhiều, chỉ nói cho nhau về lịch trình bản thân, thế giới lớn như vậy, một người Nam, một người Bắc, thật vất vả mới có dịp chung thành phố, nhưng lại không cùng ngày, thật khiến người ta dở khóc dở cười.
Lục Ẩm Băng nói: "Có phải hay không là chị đang truy đuổi em."
Hạ Dĩ Đồng nói: "Cũng có thể nói vậy, bất quá là em cảm thấy em truy đuổi chị thì hợp lý hơn, dù sao em cũng theo đuổi nhiều năm như vậy."
Lục Ẩm Băng lại nói: "Cho nên bây giờ đến phiên chị theo đuổi em."
Hạ Dĩ Đồng: "....."
Chị truy em, em truy chị..
sao cũng được mà!
Nhưng không được thấy mặt người đó, quả thực khiến người ta cảm thấy uể oải.
Lục Ẩm Băng nói: "Dịp Tết chị không có bố trí lịch trình, từ 29 đến mùng ba Tết, có 5 ngày ở thành phố B, em thì sao?"
Hạ Dĩ Đồng thở dài, nói: "Hai ngày trước em vừa mới quay xong video quảng cáo cho bộ phim truyền hình 《 bích lạc 》, sẽ công chiếu vào mùng một Tết."
Lục Ẩm Băng vui vẻ: "Thật không? Video quảng cáo khi nào có? Chị đi xem! Ngày hôm qua lướt Weibo cũng không thấy."
Hạ Dĩ Đồng: "....."
Khoan đã, Lục lão sư, chị có cách hơi xa trọng điểm không vậy.
Lục Ẩm Băng bên kia cười cười, nói: "Được rồi, biết em có kế hoạch chuẩn bị quảng bá rồi, hẳn là năm nay với năm sau không có thời gian rảnh rỗi, không phải là chị sợ nói đến chuyện này rồi khiến em không vui sao?"
Hạ Dĩ Đồng trách móc: "Bây giờ chị nói thì em cũng không vui."
Lục Ẩm Băng nói: "Nhưng nếu chị không nói thì em sẽ nghĩ chị không coi trọng em, không muốn gặp em."
Hạ Dĩ Đồng cả kinh: "Chị, chị..
làm sao có thể hiểu rõ suy nghĩ em như vậy."
Lục Ẩm Băng đắc ý: "Đương nhiên rồi, ai bảo em là bạn gái chị chứ."
Hạ Dĩ Đồng không uống nổi sữa đậu nành nữa: "Bạn gái chị bây giờ không vui."
"Muốn gặp chị?"
"Dạ."
"Không cho." Lục Ẩm Băng cười ra tiếng, cười tới nỗi thở không thông.
Hạ Dĩ Đồng tức giận muốn cúp điện thoại, đương nhiên là cô không nỡ cúp máy, cho nên chỉ nằm sấp trên bàn, một cánh tay gối lên má, bộ dạng mất mát.
Lục Ẩm Băng vừa định nói cái gì đó, bỗng nhiên hạ thấp giọng: "Chị muốn đi trang điểm, nhắn tin đi."
Lúc này quả thật là không muốn nhưng vẫn phải cúp máy.
Hai người đổi qua giao diện WeChat, nói không được mấy câu, Hạ Dĩ Đồng cũng bắt đầu chuẩn bị công tác, vì thế cuộc nói chuyện bị bỏ dở, bắt đầu một ngày làm việc bận rộn của mỗi người.
Tiết mục là một chương trình talk show nổi tiếng trong nước, người chủ trì rất có kinh nghiệm, fans tại hiện trường nhiệt tình lấy điện thoại ghi hình, cô vừa tới thì tiếng thét chói tai không ngừng.
Chờ cô ngồi xuống, nữ MC liền cười nói: "Xem ra Dĩ Đồng của chúng ta thật sự rất hot, đi đến đâu cũng đều là tiếng thét chói tai của fans."
Hạ Dĩ Đồng lấy micro đeo tai, đeo lên, mỉm cười nói: "Đó là bởi vì khán giả hôm nay đều tốt bụng, còn thân thiện nữa, phải khiến cho tôi ngàn dặm từ xa tới đây, cảm nhận được sự ấm áp của gia đình."
Cô xoay người, đè lại vạt áo, hơi nghiêng người về phía mọi người: "Cảm ơn những người bạn nhỏ tốt bụng từ xa đến đây, chỉ cần mỗi người ở đây đều thể hiện một chút tình yêu thương, thế giới liền trở nên tốt đẹp.
Vì vậy, các bạn có muốn cho người dẫn chương trình ở đây cảm nhận một chút sự ấm áp, sự nhiệt tình của các bạn hay không?"
Vỗ tay, tiếng thét chói tai.
Người dẫn chương trình đầy kinh nghiệm lập tức đối với khán giả ra vẻ oán trách: "Tôi đây mười năm rồi, chưa bao giờ thấy mọi người đối với tôi nhiệt tình như vậy.
Tôi mặc kệ, tôi còn thấy lạnh nè, tôi vẫn muốn chút ấm áp."
Khán giả bật cười, tiếp tục là tiếng vỗ tay, tiếng thét chói tai.
Hạ Dĩ đồng liền tiến đến ôm người chủ trì một cái: "Bây giờ đủ ấm chưa?"
"Aaaaaaaaaaaaa!" Tiếng hét của fans càng ngày càng lớn, ngay cả thiết bị phát thanh đều chỉ là tiếng vo ve.
Kỹ sư âm thanh phải tháo tai nghe và đặt ra xa.
Người dẫn chương trình: "....."
Khoan khoan, kịch bản tốt nhất cũng không có đoạn này nha.
Người này tự biên tự diễn aaa!! Cô là một phụ nữ đã có gia đình, tuyệt đối sẽ không bị một cô nương hai mấy tuổi này lay động, nhưng cái ôm của cô ấy thật ấm áp, thật khiến cho người ta cảm thấy thoải mái.
Cô không phải là chưa từng phỏng vấn qua minh tinh, nhưng sự