Từ xưa đến nay đỏ xanh là CP, nhưng không phải đều áp dụng cho tất cả mọi người.
Đối với Hạ Dĩ Đồng và Sầm Khê, ban đầu fan CP lo sợ, bình luận cũng không dám xuất hiện dưới Weibo chính chủ, mà sau khi do kế hoạch của công ty, Hạ Dĩ Đồng dần cố ý kéo gần khoảng cách của hai người, đồng thời còn đăng mấy tấm hình chụp chung, do vậy fan của cô mới cảm thấy hai người là bạn tốt của nhau, Sầm Khê không còn bị mắng là ké nhiệt độ nữa, mặc dù còn nhiều fan Hạ vẫn khó chịu với Sầm Khê.
Qua đó, có thể thấy độ hot chêch lệch không thể chỉ bằng một câu là bạn tốt của nhau thì có thể xóa bỏ.
Lục Ẩm Băng và Hạ Dĩ Đồng từ xưa nay không quen biết, ngoại trừ lần hợp tác trong một bộ phim điện ảnh, lần này cũng chỉ tương tác trên Weibo của Hạ đúng một lần, trong lòng fan vẫn không để tâm tới chuyện này.
Fan Hạ vốn giữ thái độ tốt với fan Lục, thậm chí có không ít người là fan của cả hai, nhưng không chịu nổi bị fan Lục mắng vì cọ nhiệt, chỉ có cầm vũ khí —— bàn phím mà phản kích.
Trong một năm vừa qua, fan hai nhà vẫn luôn ở trạng thái có cô ta thì không có tui, hoàn cảnh thế bất lưỡng cập, Lục Ẩm Băng bỏ tâm tư chuẩn bị trang phục tình nhân, sợ là tâm huyết này đành đổ sông đổ biển.
Blogger thật ra lại chẳng khen nhà nào cũng nhưng dìm nhà nào xuống, chung quy cứ như là đăng tin tức lên Weibo như thường vậy.
【Trong buổi lễ công chiếu 《 phá tuyết 》 sáng hôm qua, Lục Ảnh Hậu và Hạ Dĩ Đồng không hẹn mà cùng lựa chọn váy dài đen, phối màu, ngay cả kiểu dáng cũng giống nhau.
Lục Ảnh Hậu mặc bộ váy dài tham dự, màu đen càng thêm nét cổ điển trang trọng, giống như màu xanh của đại dương được tô điểm trên đó, cùng vòng cổ hình giọt nước và đôi bông tai màu lam, đẹp không sao tả xiết.
Mà Hạ Dĩ Đồng cũng chọn màu đen làm nền, màu nền chuyển dần sang màu đỏ, tóc dài xõa vai, vui tươi xinh đẹp động lòng người, là người trong giới có triển vọng phát triển sau thế hệ 90, cô ấy đã thổi một tia thanh xuân tràn đầy sức sống vào buổi lễ công chiếu, giống như cây kem giải nhiệt vào ngày hè vậy.
Chung quy lại, bạn thích bộ nào hơn? [hình ảnh] [hình ảnh] [hình ảnh] [hình ảnh] [hình ảnh] [ảnh]】
Trước khi click mở bình luận, Hạ Dĩ Đồng hỏi: "Chị có chắc là chị muốn xem không?"
Lục Ẩm Băng: "Xem chứ, vì sao lại không xem?"
Hạ Dĩ Đồng đưa điện thoại di động cho cô ấy, xoay mặt đi, cười nói: "Chị tự xem đi."
Lục Ẩm Băng cau mày đọc bình luận.
【 Để hồng trần của tụi đây làm bạn sống tiêu tiêu sái sái: đụng hàng không đáng sợ, ai xấu hơn thì mới xấu hổ, theo tui thấy thì Hạ Dĩ Đồng tương đối xấu [doge]】
【 Là Lục quân nhà bạn: Đương nhiên là Lục thần rồi, cần phải nói sao? Người sáng suốt đều nhìn ra được, mặt khác thì..
xin lỗi, không biết, ôm ôm Lục thần đi không hẹn trước [mỉm cười]】
【 Cắn chặt Băng Tôm không buông lỏng: chỉ có một mình tui cảm thấy đây là trang phục tình nhân sao [lạnh run]】
【Vu Hùng Hùng: bình thường tham dự những buổi lễ công chiếu thế này, chẳng lẽ không chuẩn bị trang phục trước sao? Này không phải là buổi lễ hơn trăm người khó có chuyện đụng hàng, hai bộ quần áo này đều giống nhau như vậy, rất khó nói không phải không cố ý chuẩn bị, ai lại cố ý đụng hàng với đối phương cơ chứ, này còn không rõ sao? Sợ là cọ nhiệt muốn phát điên rồi [ha ha]】
Lục Ẩm Băng ngoài màn hình nháy mắt mấy cái, đúng vậy, là cô cố ý chuẩn bị trang phục giống với trang phục của Hạ Dĩ Đồng đấy, phạm pháp hay gì?
【Cà vạt của Hạ Dĩ Đồng W: Lầu trên mở thiên nhãn à? Mở miệng là nói đụng hàng.
Biết rõ sẽ bị nói là cọ nhiệt độ, còn cố ý mặc giống trang phục để cọ nhiệt, là kẻ ngốc sao? Sao mấy người không nói là Lục thần nhà mấy người khó lường, cố ý mặc như này? Người sáng suốt ai cũng đều nhìn ra độ hot của Hạ Dĩ Đồng đã ngang bằng với nhà mấy người rồi, fan đều giống chủ, trách không được nuôi một đám tạp chủng các người [nôn mửa]】
【 Lục dỗi dỗi siêu ngầu: Mẹ ơi, tui đang đọc gì đây? Độ hot còn ngang bằng, vậy, còn giải thưởng cúp, phát ngôn, phong cách, độ hot, cái nào đủ để so với một sợi lông tơ của Lục thần? Mặt fan nhà mấy người có phải là vầy không "=____________=", bị mù cả đám à? Phẫu thuật thẩm mỹ, bán thảm, làm ấm giường cho tổng giám đốc trong công ty, lịch sử đen tối vẫn còn trên diễn đàn xx, có muốn tui dẫn link cho mấy người không? Nghe nói tổng giám đốc là nữ nha, ha ha ha, lại vừa vặn với video clip vừa rồi, chẳng phải chứng minh chủ tử nhà mấy người là đồng tính ghê tởm hay sao? Hy vọng nhà mấy người sớm bị phong sát [đốt pháo]】
Lục Ẩm Băng tắt Weibo, ném điện thoại di động sang một bên, lưng tựa vào sô pha, đầu ngửa ra sau, ngực thở phập phồng, hiển nhiên là tức giận không nhẹ.
Hạ Dĩ Đồng quan sát thần sắc của cô từ đầu đến cuối, đúng lúc đi lại mà sờ sờ tay cô: "Không giận, không tức giận nè."
Lục Ẩm Băng không nhúc nhích, hít hít cái mũi.
Hạ Dĩ Đồng đang sờ sờ tay trấn an cô, bỗng dưng dừng lại, đột nhiên giật mình nhận ra: "Chị...!khóc sao?" Cô lập tức đứng lên, "Em đi lấy khăn giấy."
Lục Ẩm Băng túm lấy cô, không để ý đến bộ dạng ăn mặc chỉnh tề của cô, liền chui vào lòng ngực người nọ.
Hạ Dĩ Đồng vỗ nhẹ lưng cô: "Không khóc, ngoan, mấy đó em đều không có đọc." Hai người vị thế quá lớn, dưới tình huống đụng hàng nhau, bình luận ở phía dưới như nào, Hạ Dĩ Đồng dùng đầu ngón chân đều biết được, vì vậy ngay từ đầu cô đã từ chối đọc, mấy chuyện này chỉ rước thêm phiền não.
Chỉ là không nghĩ tới Lục Ẩm Băng đọc xong, lại đau lòng vì cô, thậm chí còn rơi lệ, cô khuyên nhủ, "Lần sau chị cũng đừng đọc nữa."
"Ừm." Thanh âm Lục Ẩm Băng rầu rĩ, "Không bao giờ đọc nữa."
"Chị đừng khóc, nha?"
"Chị không có khóc." Lục Ẩm Băng nói, "chỉ là cảm thấy đau mũi thôi."
"Ừm, không khóc, chị nói gì thì chính là vậy." Hạ Dĩ Đồng ôn nhu nói.
Hạ Dĩ Đồng trấn an Lục Ẩm Băng một hồi lâu, Lục Ẩm Băng từ trong lòng ngực cô chui ra, khóe mắt có chút hồng, phỏng chừng 10 phút nữa sẽ biến mất.
Hạ Dĩ Đồng nói: "Fan là fan, chị là chị, đừng để ý quá làm gì."
"Nhưng mà mấy người đó mắng em!" Lục Ẩm Băng vừa nghĩ tới lời nói ác độc ban nãy của fan, vì lí do gì mà những người này lại từng chút từng chút mà gọi cô là nữ thần, nhưng lại đối với người yêu của cô nói lời ác độc như vậy?
"Ừm, nhưng mà chị không có mắng em." Hạ Dĩ Đồng nhẹ giọng, ôn nhu mà giải thích.
"Mấy người đó mắng em!" Lục Ẩm Băng hoàn toàn không để tâm những lời cô nói, trong miệng thầm nói mấy câu gì đó, Hạ Dĩ Đồng ở gần cô như vậy, cũng không nghe rõ, cuối cùng Hạ Dĩ Đồng nghe thấy được một câu, "Chị muốn giúp em mắng bọn họ!"
Hạ Dĩ Đồng sợ tới mức thiếu chút nữa quỳ xuống đất, thốt lên: "Chị đừng có gây thêm phiền!"
Lục Ẩm Băng ngạc nhiên: "Em nói cái gì? Chị gây thêm phiền?"
Hạ Dĩ Đồng cũng phát hiện câu nói của mình quá mức đụng chạm, còn gây tổn thương người nọ, hạ ngữ khí, nhẹ nhàng nói: "Em không có ý này, người ta mắng cho mắng, dù sao thì em cũng không bị mất miếng thịt nào trên người, hơn nữa mấy này em đều không đọc, chị cần gì phải vì em mà gây thêm rắc rối làm gì?"
Lục Ẩm Băng tính tình vô pháp vô thiên, nếu cô không khuyên can trước, không biết còn có thể xảy ra chuyện gì.
Tự mình đi dỗi với fan, liền chắc chắn dám làm, do vậy cô ấy mới không quan tâm đến người khác nói như nào.
Nhưng Hạ Dĩ Đồng thì không thể, Lục Ẩm Băng làm như vậy trăm hại không chút lợi nào, ngoại trừ đẩy cô lên đầu chuyện sóng gió này, còn khiến cho người ta chỉ trích, bất luận không có chỗ nào tốt.
"Mấy người đó mắng em!" Lục Ẩm Băng trợn tròn mắt, lần thứ ba lặp lại câu này.
"Em biết mà." Hạ Dĩ Đồng hơi hơi mỉm cười, không để ở trong lòng.
"Mắng em." Thanh âm Lục Ẩm Băng dần dần thấp xuống, vẻ tức giận trên mặt cũng dần chuyển biến tốt hơn một chút.
Hai mắt Hạ Dĩ Đồng chăm chú nhìn cô: "Nhưng em thích chị, thích chị nhất, vĩnh viễn thích chị."
Lục ẩm Băng nhìn cô hai giây, nói: "Chị cũng thích em." Lúc này mới lộ ra một tia cười nhàn nhạt trên miệng.
Hạ Dĩ Đồng âm thầm thở ra một hơi, trong lòng tự nhủ, Tiết Dao xem ra là nợ cô một ân tình.
Lúc trước Tiết Dao có dặn dò cô, vạn nhất Lục Ẩm Băng đang xúc động muốn làm chuyện gì đó, ngàn vạn lần cô phải ngăn lại, vì vậy lần ngăn cản này, trên thực tế là giúp Tiết Dao cũng như là giúp chính mình.
"Nhưng mà, chị có chuyện cần phải làm, em không được cản chị." Lục Ẩm Băng nghiêm mặt xuống.
Hạ Dĩ Đồng cùng cô kí kết hợp đồng ba chương: "Không được dỗi fan."
Lục Ẩm Băng: "Không dỗi."
Hạ Dĩ Đồng: "Không được ngấm ngầm hại người khác."
Lục Ẩm Băng: "Không có ngầm hại người."
Hạ Dĩ Đồng: "Không được...!không được làm khó Tiết Dao."
Lục Ẩm Băng lộ vẻ không vui: "Em thừa dịp chị không để ý liền ở cùng chỗ với Tiết Dao?"
Cái gì mà thừa dịp chị không để ý, Hạ Dĩ Đồng nghe vậy, ánh mắt cong cong, giải thích: "Làm gì có thừa dịp chị không chú ý, là lần trước em đi thăm ban, chẳng phải chị bảo chị ấy đến sân bay đón em sao, chính là dịp đó.
Bình thường em và chị ấy rất ít liên lạc với nhau."
Lục Ẩm Băng "à" một tiếng, liếc nhìn cô một cái, thần sắc không vui lại càng thể hiện sâu hơn, ảm đạm nói: "Cô ấy tốt xấu gì cũng là người đại diện sau này của em, em cư nhiên lại ít liên lạc với cô ấy, có phải sau này không muốn lăn lộn ở trong giới nữa phải không?"
Hạ Dĩ Đồng cắn cắn môi dưới, nói: "Cũng...!không đặc biệt ít, chỉ là một tuần một lần."
Lục Ẩm Băng: "Vậy câu nói ban nãy của em là lừa chị?"
Hạ Dĩ Đồng: "......"
Lục Ẩm Băng nhếch môi, đáy mắt hiện ra một tia giảo hoạt, "Lần này là chị tha cho em, chị còn chuyện chính sự chưa làm."
Cái gì chính sự? Cứ như cô bị gián đoạn chuyện gì vậy, Hạ Dĩ Đồng liền quên mất ban nãy hai người đang nói chuyện gì, thấy Lục Ẩm Băng cầm lấy điện thoại di động mở Weibo, cô mới cảm thấy khẩn trương, rốt cuộc chị ấy muốn làm