Tiểu Tây: "!!!"
Cô vừa nhìn thấy cái gì vậy?! Lúc nãy có phải hay không cô đã đem ảo tưởng bản thân hóa thành sự thật, cô vừa nhìn thấy Lục ảnh hậu muốn xoạc Hạ Dĩ Đồng! F*ck! Là cái chữ f*ck mà cô đang nghĩ phải không?! Mặt trời lên cao, mùa xuân tới rồi, phải hay không vạn vật lại đến mùa giao phối?!
Cô cố sức dụi mắt, trên màn hình xuất hiện dòng chữ "Triệu Mẫn dễ thương quá AAA!!! Muốn xoạc!!!"
Trăm phần trăm là do Lục Ẩm Băng làm.
Tiểu Tây hít một hơi thật sâu, yêu cầu bản thân mình bình tĩnh một chút.
Trong lúc cô đang khống chế sức mạnh hồng hoang chi lực của mình thì có người gõ cửa.
Lục Ẩm Băng tắt MV, cầm lấy kịch bản, ngồi ngay ngắn lại.
Tiểu Tây đi mở cửa, là Hạ Dĩ Đồng.
"Cho hỏi Lục lão sư có trong đó không?" câu hỏi rất lễ phép.
"Có."
Không đợi Tiểu Tây mở miệng hỏi ý kiến, bên trong đã vang ra giọng nói có hơi xa cách: "Hạ Dĩ Đồng sao? Cho cô ấy vào đây."
Hạ Dĩ Đồng vừa nghe ngữ khí này, nghĩ thầm trong bụng tiêu mình rồi, khẳng định là đang tức giận.
Cô liền giơ ánh mắt đáng thương, cầu cứu Tiểu Tây, sau đó bấm bụng đi vào trong, đang nghĩ xin lỗi như thế nào thì mới có thành ý.
Tiểu Tây quan sát hết thảy toàn bộ, thì cô lại biết bệnh của chị gái nhỏ lại tái phát nữa rồi.
Lục Ẩm Băng cúi đầu xem kịch bản, không để ý đến Hạ Dĩ Đồng, nhàn nhạt mà nói: "Tìm tôi có việc gì?"
Hạ Dĩ Đồng: "Em tới là để xin lỗi chị."
Lục Ẩm Băng vẫn cúi đầu, dáng vẻ không quan tâm: "Hử? Hôm qua không phải đến rồi sao?"
Hạ Dĩ Đồng: "Hôm nay lại xảy ra chuyện mới."
Lục Ẩm Băng: "Ồ? Là chuyện gì?"
Cô vẫn không ngẩng đầu làm Hạ Dĩ Đồng không nhìn ra được biểu cảm gì, trong lòng càng suốt ruột hơn, cô nuốt nước bọt, cổ họng nghẹn lại, thấp thỏm nói: "Trên, trên mạng có người dùng phim của chị với em cắt ghép thành clip CP, hiện tại Weibo rất nhiều người share clip đó, em tuy chưa có tìm quản lý xác nhận chuyện này, nhưng phần lớn là do công ty của em sắp xếp để ăn ké độ hot của chị." Cô cúi đầu thật thấp, "Thật xin lỗi."
Còn chưa đi xác nhận ở bên quản lý, đã chạy đi xin lỗi rồi.
Lục Ẩm Băng rút ra được một chút thông tin từ lời nói ấy, đột nhiên cảm thấy hơi vui vui, rồi nhìn dáng vẻ nghiêm túc của cô ấy, cảm thấy có chút thú vị, cô ngẩng mật lên, trêu chọc: "Vậy cô có xem đoạn clip kia chưa?"
"Khụ......!Khụ khụ......" Hạ Dĩ Đồng bị sặc nước bọt của mình, gật đầu nhè nhẹ, "Xem, xem rồi ạ."
"Nói về gì?" Lục Ẩm Băng làm ra vẻ mặt Người bận rộn như tôi không có thời gian rảnh lướt Weibo để xem mấy clip vậy đâu.
"......."
Mặt của Hạ Dĩ Đồng dần đỏ lên, đến cả lỗ tai cũng vậy.
Lục Ẩm Băng thiếu chút nữa là không nhịn được cười, cô ấy lại hóa thành cây xấu hổ sao? Cô làm mặt nghiêm dùng giọng mũi trả lời: "Hửm?"
Hạ Dĩ Đồng: "Là nói về một thiên kim tiểu thư nhà giàu giả nam trang ra ngoài đi chơi, vừa lúc gặp một giang hồ hiệp khác cũng là nử giả nam trang, hai người đều nhìn ra nhưng không vạch trần thân phận của nhau, kết bạn đồng hành, trên đường đi thì nảy sinh tình cảm, trong lòng hai người hiểu rõ nhưng không nói ra, nhưng quốc gia của hai người lại là kẻ địch, cuối cùng là kết rất bi thảm." (là bad ending đó.)
Rất ngược, ngược tới nỗi làm cô khóc luôn nè.
Lục Ẩm Băng nghe cô nói xong, kinh ngạc ồ một tiếng: "Ra là câu chuyện như vậy."
Hạ Dĩ Đồng nhẹ nhàng thở ra.
Lục Ẩm Băng: "Vậy cô cảm thấy thế nào?"
Hạ Dĩ Đồng chưa nhẹ nhõm bao lâu, liền cảm thấy căng thẳng trở lại, cảm thấy mình có thể bị cô ấy hù chết.
Cô còn có thể cảm thấy thế nào? Cô cảm thấy người cắt ghép clip này thật là giỏi quá đi, y như là con sâu trong bụng cô vậy, cắt ghép cô với Lục Ẩm Băng thật là xứng đôi, cô xem đoạn clip mà còn tưởng rằng bọn họ là một đôi trời sinh! Muốn chuyển tiền cho người cắt clip ghê!!!
Hạ Dĩ Đồng giữ ý tứ, mím môi lại, khẩu phị tâm thi nói: "Lạp Nương, em không thích cho lắm."
Lục Ẩm Băng khép lại kịch bản: "Lạp Nương là ý gì? Mẫu thân của Lạp Lạp?"
(hình như chỗ này bà Đồng nói Lạp Nương theo ý là lesbian, còn bà Băng lại hiểu theo nghĩa đen =)))))
Hạ Dĩ Đồng: "Phụt."
Lục Ẩm Băng nhàn nhạt liếc cô ấy một cái.
Hạ Dĩ Đồng xấu hổ tới nỗi muốn tìm cái lỗ dưới đất để chui xuống, gương mặt đỏ bừng: "Thực xin lỗi, em không nhịn được."
Lục Ẩm Băng thay đổi dáng ngồi, bộc lộ bản tính thật, một tay chống lên tay vịn sopha, dáng vẻ lười biếng như con mèo mới ngủ dậy, nói: "Tôi quên hỏi cô trưa hôm trước có chuyện gì mà cô cười vui vẻ như vậy."
Thì là cũng dáng vẻ này của chị nè, Hạ Dĩ Đồng bất động thanh sắc, hít sâu rồi nói: "Bởi vì có thể đóng chung với chị, em không khống chế được sự vui mừng trong lòng."
Lục Ẩm Băng: "À.".....!Có quỷ mới tin cô.
Ánh mắt của Hạ Dĩ Đồng nhìn xung quanh, khôngbiết nên nhìn chỗ nào, cô sợ nếu như nhìn dáng vẻ này của Lục Ẩm Băng thì sẽ nhịn không được chạy qua đó vuốt lông, đến lúc đó