Buổi sáng của ngày công chiếu.
Trong phòng nghỉ hậu trường, Tần Thu miễn cưỡng dựa vào ghế cạnh cửa sổ, vẻ mặt có vài phần không kiên nhẫn.
Thân thể cậu không khỏe, Trình Hạo ở bên ngoài giúp cậu câu thông với nhân viên công tác.
Hai ngày này cậu vừa lúc gặp phải kì động dục, bên ngoài lẫn lộn tin tức tố khiến cả người cậu đều không dậy nổi tinh thần. Nếu có thể, Tần Thu thật tình không muốn tham gia buổi họp báo ra mắt này.
Đột nhiên, cửa lớn phòng nghỉ bị đẩy ra. một mạt hương trà thơm ngát bay vào chóp mũi Tần Thu.
Tần Thu ngẩng đầu, liếc nhìn một cái.
Nam nhân mặc một thân tây trang được may thủ công màu đen, tôn lên thân hình cao lớn, cả người tản ra mị lực thành thục.
Thật sự là một Alpha hoàn mỹ chất lượng tốt!
Tần Thu bĩu môi, quay đầu đi.
Cho nên mới nói không nên ra khỏi nhà ở thời điểm kì động dục, lại càng không nên ở kì động dục gặp mặt bạn trai cũ. Dễ dàng bị sắc đẹp mê hoặc, nếu không phải trước khi rời nhà đã tiêm một liều thuốc ức chế, chỉ sợ lúc này cậu đã không biết xấu hổ mà bổ nhào lên hắn rồi.
"Tần Thu!"
"Chuyện gì?" Tần Thu uể oải lên tiếng.
Nam Viên nuốt nuốt nước miếng, cũng không rõ bản thân hôm nay rốt cuộc tại sao không có tự chủ như vậy, mới nhìn thấy người nọ, trong đầu liền tràn đầy ý nghĩ đồi trụy phải làm thế nào để đem người này lên giường. Chẳng lẽ bởi vì đã hơn hai tháng không gặp?
Nam Viên định thần: "Vương đạo kêu tôi hỏi cậu có khỏe không, buổi họp báo sắp bắt đầu rồi."
"Tôi không sao."
Tần Thu xốc lại tinh thần, đứng dậy khỏi ghế.
Nam Viên đứng ở cửa chờ cậu.
Tần Thu đi được hai bước, đột nhiên nhớ đến cái gì, ở trong túi lấy ra một lọ nước hoa, xịt lên chính mình.
Ngửi ngửi hương bạch lan trong không khí, Tần Thu vừa lòng gật đầu.
"Haizzz" Nam Viên nhịn không được thở dài một tiếng.
Tần Thu làm như không nghe thấy, đi thẳng đến bên cạnh hắn.
Bình nước hoa bạch lan này cũng không phải là nước hoa bình thường, mà là cậu tìm người đặc chế thuốc ngăn mùi, có công hiệu chặn mùi hương tin tức tố, lại gần giống mùi hương tin tức tố của cậu, đang trong thời kì đặc thù, hết thẩy đều không thể qua loa.
-
"Xin hỏi Nam Viên tiên sinh, có tin đồn, ngài trong lúc quay phim, đã từng lâm vào kì mẫn cảm, không biết tin đồn này đúng hay không?"
Nam Viên gật gật đầu, chuyện này huyên náo quá lớn, không cần giấu diếm.
"Kia không biết có thể hỏi vấn đề riêng tư một chút không? Nam Viên tiên sinh đến tột cùng là cùng ai trải qua kì mẫn cảm?"
Nam Viên nhíu nhíu mày, vấn đề này có chút quá giới hạn" Nếu đã biết là riêng tư thì anh không nên hỏi. . . . . . Tôi ở phòng cách ly của bệnh viện một mình trải qua."
Đám phóng viên một trận ồ lên.
Bút trên tay xoạt xoạt trên giấy.
Ảnh đế cư nhiên tự mình ở phòng cách ly trải qua kì mẫn cảm, tiêu đề ngày mai đã có.
"Kha Dĩnh tiểu thư, nghe nói cô cùng Nam ảnh đế quan hệ rất tốt, có thật không?
"Đương nhiên, quan hệ của chúng tôi vẫn luôn rất tốt." Kha Dĩnh tươi cười, "Điểm này, Vương đạo có thể làm chứng cho chúng ta."
Vương đạo ở bên cạnh đứng dậy nói: "Kha Dĩnh và Nam Viên diễn mấy cảnh tình cảm rất tốt, thời điểm quay phim, hầu hết đều qua trong một lần."
Tần Thu và Nam Viên đồng thời dưới đáy lòng phun một ngụm nướt bọt.
Bất quá hiện tại đang họp báo, hai người nể mặt không vạch trần lời nói dối của Vương Khôn.
"Tần Thu, 《 Phong sa 》 là bộ phim điện ảnh đầu tiên của cậu đúng không?"
"Đúng vậy!"
"Lần đầu đóng phim điện ảnh, cảm giác thế nào?"
"Cảm giác rất tốt, phim điện ảnh và phim truyền hình có một vài chỗ tương đồng, cũng có một ít bất đồng. Thật cảm ơn Vương đạo đã cho tôi cơ hội này, để cho tôi được trải nghiệm cảm giác bất đồng này."
Tần Thu rất biết cách ứng phó với vấn đề của phóng viên. So với ảnh đế tiên sinh nào đó hay bị phóng viên hãm hại, câu trả lời của cậu có thể nói là cẩn thận.
Sau khi phóng viên đặt câu hỏi xong xuôi, buổi ra mắt phim chính thức bắt đầu.
Người được mời tới là những nhà phê bình phim nổi tiếng và những khán giả may mắn được ngẫu nhiên lựa chọn, theo thứ tự vào chỗ ngồi.
Tắt đèn, hình chiếu.
Trên màn