Mặt trời chói chan treo ở giữa trời, mặt trời tháng năm trở nên chói mắt.
Phim trường, thiếu niên mặc hoa phục phơi nắng đến mặt đỏ bừng, những giọt mồ hôi nhễ nhại rơi xuống.
"Nghỉ ngơi 10 phút, thợ hóa trang sửa lại lớp trang điểm một chút." Ngữ khí Vương đạo có chút không tốt.
Không thể trách Vương đạo sinh khí, chỉ một màn này mà đã NG ba lần, mà vấn đề vẫn luôn nằm ở Tần Thu. Thời tiết oi bức, ai cũng không muốn lặp đi lặp lại nhiều lần.
Tần Thu bị Trình Hạo kéo đến góc râm mát, đưa thêm một chai nước ướp lạnh.
Liên tiếp gặp sai lầm, tâm trạng của Tần Thu cũng rất kém.
Cậu không phải là bình hoa. Lúc trước có ba năm đã đóng qua phim thần tượng, tuy rằng đây là lần đầu đóng phim điện ảnh, nhưng phim truyền hình cùng điện ảnh kỷ thật cũng không khác nhiều lắm.
Chân chính làm cho trạng thái của Tần Thu không tốt, chính là nam nhân có cảm giác tồn tại rất mạnh kia. Đối diễn với Nam Viên, Tần Thu thật sự rất khó tập trung tinh thần, chuyên chú cho việc diễn xuất, bởi đầu óc cậu vẫn luôn nhịn không được mà miên man suy nghĩ. Trong không khi nhàn nhạt hương trà, Tần Thu cảm thấy tin tức tố bản thân che giấu vô cùng tốt cũng nhịn không được bị dụ phát ra.
Tất nhiên, không khí nóng như thiêu, đại khái cũng là một nguyên nhân trong đó khiến Tần Thu khó chịu. Cậu đã tiếp xúc với ánh sáng mặt trời cả một buổi sáng, giờ đầu đều có chút choáng.
Ngồi ở bên cạnh, chờ thợ hóa trang sửa lại lớp trang điểm xong, Tần Thu xịt nước hoa lên người mình.
Nghỉ ngơi 10 phút, mọi người trở lại phim trường, chuẩn bị bắt đầu một lần nữa.
Hương bạch lan không khó ngửi, có thể nói là thật tươi mát. Nhưng Tần Thu lại xịt một lượng lớn, nên mùi hương có chút gay mũi.
Ngay cả chính Tần Thu cũng có chút chịu không nổi. Lại nói nước hoa cùng tin tức tố rốt cuộc cũng không giống nhau. Tuy rằng mùi hương có giống nhau, nhưng tác dụng đối với các giác quan của con người lại hoàn toàn bất đồng. Tin tức tố đậm hơn là tín hiệu cầu hoan, còn có thể khơi gợi người động dục. Còn mùi nước hoa đậm hơn, cũng sẽ chỉ làm người muốn hắt xì.
Tần Thu vừa đến gần, Nam Viên liền ngửi thấy mùi hương nồng đậm trên người cậu, nhìn không được nhíu nhíu mày.
"Cậu xịt nước hoa nhiều vậy để lắm gì? Khó ngửi chết!"
"Tôi làm màu được chưa?!" Tần Thu miễn cưỡng trả lời, cậu lúc này cũng đang bị mùi nước hoa hun đến đầu choáng váng, thời tiết lại nóng, thật sự không dậy nổi hứng thú tranh luận với Nam Viên.
Mỗi nhân viên công tác đều có vị trí và cương vị riêng, Vương đạo ở bên cạnh kêu bắt đầu.
"ACTION!"
Tần Thu không muốn vì mình mà phải lặp đi lặp lại một cảnh mãi như thế. Phơi nắng cả ngày khiến đầu óc có chút hỗn loạn, bốn phía lại bị mùi nước hoa bạch lan khó ngửi của bản thân bao trùm, ảnh hưởng của Nam Viên đối với cậu cuối cùng cũng hạ xuống.
Sau khi lâm triều, ngoài hành lang hoàng cung, tiểu Vương gia cước bộ vội vàng đuổi theo tướng quân, nét mặt mang theo vài phần trầm trọng.
"Dung Tín, ngươi thật sự muốn một mình đi Nguyên quốc? Việc này rất nguy hiểm, nếu như bị phát hiện. . . . . ."
"Tình thế nguy cấp, ta phải lập tức khởi hành đi trước!"
"Một mình ngươi đi rất nguy hiểm! Ta đi thỉnh cầu hoàng huynh, để hắn phải người khác đi!"
"Ai đi đều giống nhau, Vương gia, người không cần vì ta mà phiền toái bệ hạ! Dựa vào võ nghệ của ta, tự bảo vệ mình không thành vấn đề."
"Dung Tín!"
"Cáo từ!"
Dung Tín dứt khoát ra đi, hoàng mệnh không thể trái, ngay cả khi biết đó là nguy hiểm.
Tần Thu nhìn bóng dáng dứt khoát ra đi của Nam Viên, đưa lưng về phía cậu không chút lưu luyến rời đi. Tựa như lúc trước cậu nói lời chia tay, vốn tưởng rằng sẽ bị hiểu lầm, thậm chí nghĩ tới có phải hay không Nam Viên sẽ bởi vì không tiếp thu được mà trả thù cậu. Nhưng cuối cùng, Nam Viên cũng chỉ để lại cho cậu một từ "Ồ".
Tựa như bây giờ, quả quyết khiến người ta không chịu nổi.
"Qua!" Vương đạo vui sướng kêu dừng. Lần này biểu cảm cũng Tần Thu cuối cùng cũng vào đúng trạng thái, hơn nữa thần thái cùng động tác đều vô cùng hoàn hảo. Mà biểu cảm của Nam Viên trước sau như một vẫn luôn rất tốt.
Thanh âm của Vương đạo làm Tần Thu bừng tỉnh, lắc lắc đầu, cố gắng đem mấy suy nghĩ không thực tế trong đầu xóa đi.
Cảm giác mê muội trong đầu tăng thêm, khí lực toàn thân nháy mắt bị hút sạch, dưới chân lung lay hai bước, hướng về một bên ngã xuống.
Trước khi ngã xuống, dường như