"Thư ký Hà quan tâm cậu ta như thế sao?"
Nét mặt Hà Tiểu Vãn không đổi.
"Thứ tôi quan tâm là công việc, không phải cậu ta."
Chính vì ý kiến phản đối của L0zenro khiến cho chuyến công tác lần này từ ba ngày kéo dài thành năm ngày.
Mấy ngày sau, Cố An Tước đều ở trong khách sạn chờ đợi.
Đứng trên tầng cao nhất của tòa nhà nhìn xuống dưới, bóng dáng người đàn ông phản chiếu qua cửa kính, lại không thể hoàn mỹ phác họa trọn vẹn mỹ thể người đàn ông.
Cố An Tước xoay cổ tay, dịch lỏng màu đổ sẫm trong cái ly lớn theo đó sóng sánh nghiêng mình, trượt lên hẳn miệng ly nhưng không nổi một giọt rơi ra ngoài.
Giọng nói của Kane vẫn vang lên đều đều.
"L0zenro hai mươi phút trước gửi thiệp mời.
Nghe nói là mở vũ hội, anh có muốn đi không?"
Người đàn ông không đáp lại, mãi một lúc sau mới trả lời.
"Chỉ là vũ hội?"
Kane ngẩng đầu nhìn bóng lưng anh, lưỡng lự một lúc.
"Cậu ta còn để lại lời nhắn."
Dường như đây mới là câu trả lời anh cần, Cố An Tước lập tức quay người lại, cầm lấy tấm thiệp đọc dòng cuối cùng.
"Ngài Cố thân mến, nhớ cùng phu nhân đến thưởng tiệc vui nhé!"
...
"Chuyện lễ phục là như thế nào?"
"Con trai ngài Argo có lời mời, muốn phu nhân cùng Bộ trưởng tham gia vũ hội của cậu ấy."
Dương Ân từ sau lần bị Cố An Tước cảnh cáo không dám bước ra khỏi phòng nửa bước.
Cho đến khi được trợ lý của anh đem lễ phục đến, cô ta vẫn không tin.
"Ngài Cố thật sự muốn tôi đi dự tiệc cùng anh ấy à?"
"Nếu không thì sao?"
Dương Ân giật mình bật dậy khỏi ghế khi nhìn thấy người vừa nhắc khỏi miệng bất thình lình xuất hiện trước mặt.
Cố An Tước phất tay, người trợ lý kia biết ý lập tức rời khỏi.
Người đàn ông thả tay vào túi quần, nhìn đống lễ phục đủ kiểu dáng và màu sắc ở trước mặt Dương Ân, lạnh giọng nói.
"Tự biết chừng mực, hiểu?"
Dương Ân nuốt nước bọt, khẽ gật đầu.
...
Bảy giờ tối, tại Rose Garden Palace nằm cạnh Đại sứ quán Mỹ.
Bữa tiệc của các nhà chính trị gia không sôi nổi về vấn đề mua bán như các bữa tiệc giao lưu dành cho thương nhân.
Dương Ân cố gắng thích nghi với một thế giới gần như không thuộc về mình.
Nhưng cô ta lại khá vui vẻ, vì hôm nay chỉ có hai người họ, giống như mọi người nhìn vào là một cặp vợ chồng hạnh phúc, không có sự xuất hiện của bất cứ "người ngoài" nào khác.
"Yo, ngài Bộ trưởng đến rồi!"
Thoáng thấy có người phát hiện, Dương Ân vội vã muốn nắm lấy cánh tay Cố An Tước để chứng thực danh phận phu nhân của mình.
Chỉ tiếc là anh không cho cô bất kỳ cơ hội nào cả, hết cách cô ta đành phải đứng nép phía sau lưng người đàn ông, nhiệt tình chào hỏi với mọi người.
Cố An Tước tiến lên trước bắt tay, vị phu nhân của người kia cũng thắm thiết đến hỏi chuyện Dương Ân.
"Cố phu nhân, lần đầu gặp mặt, không biết quý danh của tiểu thư là gì?"
Nghe ba chữ "Cố phu nhân", khóe miệng Dương Ân không kìm được mà kéo cao, thâm tâm vui sướng e thẹn đáp.
"Tôi là Dương Ân."
Người kia lập tức cười giòn tan.
"Cố phu nhân quả nhiên cao quý hơn người, đến tên cũng đẹp như vậy.
Nghe nói hai người vừa kết hôn, không biết sau này dự định thế nào?"
Cô ta biết đối phương đang nhắc đến chuyện con cái, không khỏi liếc mắt nhìn Cố An Tước.
"Chuyện sau này, vẫn nên