Nhờ vào "Scandal" lần này, Đường Thu Dạ hiếm khi chủ động cho Nghiêm Khả Khả nghỉ một thời gian, để cô thả lỏng tâm trạng một chút.
Từ ngày Nghiêm Khả Khả nói "giải nghệ", Đường Thu Dạ rất dễ thỏa hiệp, rất khoan dung với cô.
Nhưng thật ra Nghiêm Khả Khả hiểu rõ suy nghĩ của mình, có lẽ vì Cố Thần cô mới muốn trở thành "ngôi sao sáng nhất", nhưng bây giờ...
Cô muốn trèo lên vị trí mà mọi người đều chú ý, để có thể dẫn dắt người tin tưởng cô đi thử phát huy ánh sáng rực rỡ hơn.
Nghiêm Khả Khả nghĩ rất kỹ, nhưng sau khi nghĩ kỹ vẫn quyết định chờ sau khi kỳ nghỉ kết thúc sẽ tỏ thái độ với Đường Thu Dạ.
Dù sao có thể lợi dụng sơ hở của đại ma đầu Đường Thu Dạ đúng là cơ hội hiếm có.
Nhưng mà ngày nghỉ của cô cũng không thoải mái như tưởng tượng.
Thân là "fan cứng" của Nghiêm Khả Khả, Nghiêm Khả Khả vừa bị bôi đen, bà cụ đã lập tức gọi điện “hỏi thăm” Nghiêm Khả Khả.
Đồng thời bày tỏ lần này vì sinh nhật nên bản thân không thể đến nhà Nghiêm Khả Khả, muốn Nghiêm Khả Khả và Cố Thần đi nhà tổ nhà họ Cố ở hai ngày.
Nghiêm Khả Khả không thể chối từ sự nhiệt tình của bà cụ, đành đồng ý. Hơn nữa, sinh nhật bà cụ, dù sao cô cũng phải đi chúc thọ.
Nghiêm Khả Khả cầm điện thoại nhìn chằm chằm phương thức liên lạc của Cố Thần, do dự lúc lâu, cuối cùng vẫn không thông báo cho Cố Thần biết.
Nhật ký trò chuyện giữa bọn họ vẫn dừng lại ở nhật ký chuyển khoản. Là ngày đó, sau khi cô rời khỏi bệnh viện, Cố Thần tự giác chuyển cho cô 300 triệu tiền cãi nhau.
Cô hiểu, đây là Cố Thần đang nhận phạt, nhưng không nhận sai.
Nghiêm Khả Khả không biết tại sao trước nay mình luôn nhún nhường Cố Thần, nhưng lần lại không muốn cúi đầu không rõ ràng như thế này.
Ở thành phố B, nhà họ Cố được xếp vào gia đình giàu có, hầu hết người nhà họ Cố đều sống ở nhà tổ.
Chỉ có Cố Thần và Nghiêm Khả Khả rất ít về tòa nhà lớn lạnh lùng xinh đẹp này.
Thứ nhất là Cố Thần không quan tâm đến gia nghiệp của nhà họ Cố, còn Nghiêm Khả Khả cũng không muốn xen vào chuyện nhà của nhà họ Cố, về mặt này, hai người đúng là không hẹn mà rất ăn ý.
Nghiêm Khả Khả vừa đến nhà tổ, đã có một ông cụ gác cổng tiến lên đón, vẻ mặt lạnh lùng, nghiêng một góc chín mươi độ, rất cung kính nói: "Mợ chủ, cần tôi gọi xe đưa cô đi vào không?"
Nhận đại lễ như thế của trưởng bối, Nghiêm Khả Khả luôn cảm giác mình sẽ giảm thọ.
Cô liếc nhìn thoáng viện tử "sâu" ngun ngút, vừa mới gật đầu, còn chưa lên tiếng, đã có một phụ nữ thay cô trả lời.
"Không cần, tôi sẽ dẫn chị dâu đi vào."
Nghiêm Khả Khả quay đầu, vừa vặn một chiếc xe màu xám bạc đậu lại bên cạnh cô,
Cửa sổ xe hạ xuống, lộ ra một gương mặt baby sạch sẽ, nhưng gương mặt baby này không có cảm xúc, hết sức lạnh lùng.
Nghiêm Khả Khả vội mỉm cười, chào hỏi: "Diên, đã lâu không gặp."
Người đó chỉ gật đầu không nói gì.
Cố Diên là con gái duy nhất của chú Hai của Cố Thần, là một cô gái nhỏ rất lợi hại.
Năm ngoái vừa mới tốt nghiệp từ trường học, hiện đã ngồi vị trí tổng thanh tra tổng công ty Cố thị, nghe nói đã một mình đàm phán thành công mấy dự án lớn.
Nhưng một cô gái nhỏ rất đáng yêu, cả ngày kéo căng khuôn mặt, ăn nói giữ ý, khiến người ta thổn thức.
Chuẩn xác mà nói, trong nhà này từ người có địa vị cao như chú Hai Cố, Cố Thần, đến người có địa vị thấp như ông cụ canh cửa, gương mặt rất ít khi có cảm xúc.
Biết là nhà của người có tiền, không biết còn tưởng là trung tâm trị liệu mặt đơ.
Nghiêm Khả Khả được Cố Diên dẫn đi, nhanh chóng tìm được phòng bà cụ Cố.
Thời gian trước bà cụ Cố ốm một trận, ngày nào cũng có người ở trước giường trông coi.
Hôm nay đúng lúc đến phiên mẹ của Cố Thần, Diệp Mai Huyền.
"Con chào mẹ, cháu chào bà." Nghiêm Khả Khả thầm thấp thỏm, nhưng vẫn miễn cưỡng mỉm cười.
Mỗi lần đối mặt với gia đình này, cô đều cảm thấy may mắn vì