Tới tận 9 giờ cả hai mới có thể bước xuống giường. Hôm nay, Mạc Kiên quyết định nấu ăn sáng cho cô. Nhiên Nhiên ngồi trên ghế nhìn anh
\-Mạc Kiên, tối nay anh không đi họp lớp sao?
\-Ừm, sao vậy?
\-Em lỡ nói là sẽ đi rồi. . .
Mạc Kiên đưa mắt nhìn cô, thấy cô cúi mặt xuống bàn liền không khỏi cười
\-Vậy thì đi!!
\-Vậy tối nay em đi nha.
\-Anh đi cùng em!!
\-Không phải anh bảo anh không đi sao?
\-Ừm, nhưng anh đâu thể để em đi một mình!!
\-. . .
Tối hôm ấy cô khoác lên mình bộ cánh nhẹ nhàng, có chút kín đáo cho sự lịch sự của buổi họp lớp. Mạc Kiên chọn bừa một chiếc sơ mi trắng cùng quần âu, tổng thể lại phải bảo quá ư là soái.
Sánh bước vào trong, cả hai khiến cả lớp bất ngờ khi tay họ đang siết chặt vào nhau. Mạc Kiên khẽ ho nhẹ kéo cô ngồi cạnh mình. Phía bên kia, một ánh mắt vẫn dán lên cô không ai khác là Hạo Thiện. Nhiên Nhiên vẫn đang rất cố gắng né tránh ánh mắt ấy, cô sợ tim mình sẽ lại không kiềm chế được. Cô không muốn tổn thương người đàn ông bên cạnh mình nữa.
Mạc Kiên vẫn biết nhưng anh vẫn im lặng để xem phản ứng của cô. Thấy biểu hiện cô tốt như vậy anh cũng không đành lòng mà kéo cô sát lại mình, kề vai bên tai cô khẽ thủ thỉ
\-Thoải mái đi. . .anh ở đây!!
Hình ảnh này loạt vào mắt người khác lại trở nên lãng mạng kỳ lạ. Nhìn vào cảm giác cả hai người họ rất tình tứ khiến người khác có chút đỏ mặt. Cả lớp vui vẻ ăn uống với nhau thì tiếng tin nhắn điện thoại anh vang lên, nhíu mày khi là số lạ nhưng tin nhắn kia khiến anh không khỏi bất ngờ với nội dung
"Ăn lại đồ cũ của tôi, tuyệt chứ hả? Chuyện hôm qua chưa xong đâu, màn kịch rất hay nhưng lát nữa tôi sẽ cho cậu xem một màn kịch hay hơn nữa!!"
Liếc mắt lên nhìn về phía Hạo Thiện, ánh mắt anh lúc này hệt như có ngàn ngọn lửa đang bừng bừng đốt cháy, sâu trong đó chính là sự thách thức.
Ăn uống xong xuôi cả lớp lại cùng nhau hát karaoke, Nhiên Nhiên có chút khó chịu liền ghé vào tai anh
\-Em đi vệ sinh một chút, sẽ ra ngay!!
\-Ừm, ra nhanh đấy!!
\-Vâng.
Nhiên Nhiên bước ra ngoài cũng là lúc Hạo Thiện bước theo sau. Mạc Kiên nhíu mày khi ánh mắt Hạo Thiện lúc bước ra ngoài có gì đó rất thách thức anh.
Chẳng thể nghĩ nhiều anh bước vội ra bên ngoài chạy về phía nhà vệ sinh của nhà hàng. Bước chân anh khựng lại khi thấy cô cùng Hạo Thiện
\-Nhiên Nhiên, anh nhớ em!! Hơn nửa năm qua anh như một kẻ chết dở sống dở khi thiếu em. Tha thứ cho anh, Nhiên Nhiên. . .một lần thôi được không?
\-Đừng làm phiền tôi nữa!!
\-Nhiên Nhiên, một lần thôi. Anh thật sự rất nhớ em!!
Nước mắt Nhiên Nhiên rơi xuống, trái tim của cô giờ đây quặn lại một cách đau đớn. Tại sao người đàn ông trước mặt lại khiến cô yêu nhiều đến vậy.