Về nhà anh đành vào bếp nấu đồ ăn cho Mạc Nghi nhưng ngặt nổi tâm trí chẳng thể nào tập trung nổi.
\-A
Mạc Nghi chạy vội lại cầm lấy tay anh nhíu mày, tìm miếng băng cá nhân dán lên cho anh với vẻ mặt không hài lòng
\-Anh rốt cuộc bị sao vậy? Thôi đừng nấu nữa, mai em ăn sau!! Lên lầu thôi.
Mạc Kiên cặp mắt vẫn vô hồn anh lướt ngang qua Mạc Nghi mà bước lên lầu. Chìm mình trong bể nước ấm khiến anh đỡ khó chịu đi đôi phần. Khóe mắt đỏ hoe, bỗng chốc anh nhớ cô. . .chẳng biết từ bao giờ mà cái tên Nhiên Nhiên kia lại quan trọng với anh như vậy.
Sáng hôm sau, anh bước vào trường với bộ mặt lạnh tanh. Nhiên Nhiên thấy anh liền đứng chặn lại
\-Cậu lại đi trễ?
\-Ghi sổ đi đứng nói nhiều!!
Nói xong anh lướt ngang qua cô, chẳng thèm quan tâm tới nữa. Nhiên Nhiên cảm giác có chút kỳ lạ khi bình thường anh luôn tìm cách trêu ghẹo cô nhưng hôm nay lại mặt lạnh đến sợ. Nhìn qua cô cũng mặc kệ anh rồi tiếp tục việc trực cổng của mình.
Hết giờ trực, Nhiên Nhiên khẽ cười tiến vào lớp. Hạo Thiện phía trên liền quay xuống đưa cho cô chai nước lạnh
\-Cậu mệt không?
\-Ưm...thấy cậu là hết mệt rồi!!
Hạo Thiện đưa tay ngắt nhẹ má cô rồi quay lên. Tất thảy mọi thứ nãy giờ vẫn lọt vào mắt Mạc Kiên, ánh mắt anh kiên định nhìn xuống tập. Tiếng guốc lạch cạch vang lên, Mạc Kiên cũng chẳng thèm kì kèo với cô như lúc trước mà đứng dậy mặt lanh tanh
\-Lớp Nghiêm!!
Hai tiết toán trôi quá một cách nhàm chán, tiếng chuông giờ ra chơi vang lên. Nhiên Nhiên xuống sân cùng lũ bạn. Anh cùng Hạ Trung xuống căn tin ăn sáng, cái bụng có chút biểu tình khiến anh thở hắt. Hạ Trung nhìn anh hít sâu
\-Nhiên Nhiên cậu ấy. . .
\-Ừm, bọn họ quen nhau rồi!!
\-Cậu ổn không? Tối nay nhậu chứ hả?
\-Sao cũng được!!
Mạc Kiên đứng dậy tiến về phía quầy sữa mua một hộp sữa bắp. Hạ Trung không nén khỏi thở dài
\-Cậu lại mua bỏ vào hộp bàn cho Nhiên Nhiên?
\-Không phải chuyện của cậu!!
Nói rồi Mạc Kiên bỏ đi trước, Hạ Trung lẩm bẩm ở phía sau
\-Không phải chuyện của tôi? Cậu không phải bạn tôi thì có lẽ tôi đập cậu chết luôn cho rồi!!
Vừa lên tới cửa lớp, Mạc Kiên cùng Hạ Trung đứng sững lại khi Nhiên Nhiên nhìn hộp sữa trên tay Hạo Thiện
\-Cậu mua sữa cho mình sao? Hóa ra cậu luôn là người bỏ sữa vào hộp bàn mình? Còn biết mình thích sữa bắp nữa. . .
\-Haha. . .aa. . .đúng là vậy. . .
Hạ Trung trợn tròn mắt tính bước vào cho cậu kia một cú đấm liền bị Mạc Kiên cản lại
\-Cậu uống đi!!
Ném cho Hạ Trung hộp sữa rồi lạnh lùng bước vào. Hạ Trung như muốn nổi đóa thật mà, trước giờ sữa vẫn là do Mạc Kiên bỏ vậy mà giờ lại ra kẻ khác. Lướt xuống cuối lớp, Hạ Trung bực tức ném cho anh cái lườm.
Cả buổi học không thấy Mạc Kiên quấy phá như mọi hôm, Nhiên Nhiên liền có chút khó hiểu
\-Cậu bị gì sao?
Anh nhíu mày quay qua nhìn cô, răng sẽ nghiến lại,