Cô giáo dạy văn của lớp A bị tai nạn giao thông, phải nằm viện.
Giáo viên mới được bổ nhiệm.
Học sinh lớp A yêu mến cô giáo hiện thời vì hiền lành và đáng yêu.
Họ mong cho cô mau khỏi bệnh và có thể tiếp tục giảng dạy môn văn của lớp.
Đồng thời, học sinh không hào hứng giáo viên mới.
Cô giáo mới trong trường có tiếng là bà chằn, nghiêm khắc và khó tính khiến ai ai cũng sợ khi nhắc đến tên.
Mấy ngày nay trong lớp toàn lời ra tiếng vào về giáo viên dạy văn mới với nỗi sợ hãi.
Cô Stella bước vào lớp, cả lớp ngồi im phăng phắc, lặng thinh như tờ.
Vào những tiết tiếp theo, không khí căng thẳng vẫn bao trùm lớp học.
Không ai dám trò chuyện với cô Stella.
Không bao gồm hai người Lucasta và Bông Xù, chỉ bởi Lucasta là kẻ không hay nghe tin đồn.
Lucasta và Bông Xù gặp cô Stella ở hành lang thì chào.
Cô giáo mỉm cười chào lại, cô cũng cười theo.
Một buổi, cô Stella hỏi hai đứa:
- Các bạn trong lớp có vẻ không ưa cô cho lắm, em có biết vì sao không?
- Em không biết ạ.
Giả vờ được lắm Lucasta, Bông Xù nhủ thầm.
Lucasta cảm thấy ấn tượng cô Stella vì xinh đẹp và kể chuyện hay.
Và cô Stella cũng thân thiết với Lucasta nhất trong lớp (trong lúc này).
- Ai đó đang thích đi ngược với lớp kìa.
- Phải thân thiện với giáo viên sớm thì mới được điểm cao chứ!
Juliet và bè phái của cô nàng châm kích Lucasta khi thấy cô thân thiết với giáo viên dạy văn mới.
Lucasta và Bông Xù không thèm đếm xỉa đến.
Thế nào cũng được, cô vẫn đối xử tốt với cô Stella.
*************************************
Thời gian lặng lẽ trôi.
Nhiều chuyện cũng đổi khác.
Bằng lối kể chuyện có duyên và những lời tâm sự thủ thỉ của mình, cô Stella dần dần thay đổi cái nhìn đối với lớp.
Hóa ra cô Stella rất tâm lý với học trò.
Cô ấn tượng với một số nhân tố tiềm năng trong lớp, trpng đó cô giáo ngạc nhiên với khả năng sản xuất văn nhanh của Juliet, và Juliet cũng bắt đầu yêu thích cô.
Cô bảo Lucasta và Bông Xù cùng đi ôn luyện thêm văn cho kỳ thi học sinh giỏi vào buổi chiều.
Juliet cũng đi học.
Những khóa học buổi chiều, cô Stella có nhiều thời gian tâm sự với các học sinh hơn.
Không ngờ cô Stella là trẻ mồ côi mẹ từ nhỏ, phải sống độc lập để nuôi dạy các em khôn lớn.
Cô mạnh mẽ, cá tính, quyết đoán.
Có thể đây là lý do nhiều người không ưa cô khi chưa hiểu về cô giáo.
- Sao em không đi ôn văn nữa, Lucasta? – Cô Stella hỏi.
- Em chọn học toán ạ.
Em xin lỗi phải thừa nhận em không có niềm hứng thú với văn.
– Lucasta đáp lời cô Stella.
- Ừm, hãy đi theo niềm yêu thích của mình.
- Vâng ạ.
- Bye hai em, cô đi đây.
- Chúng em chào cô.
- Cô Stella mến cậu nhỉ?
- Cậu cũng được quan tâm mà, học sinh giỏi văn? – Lucasta quay ra nói với Bông Xù.
- Tất nhiên rồi, tớ là học sinh ưu tú của lớp ôn văn mà.
Hơn nữa cô Stella tình cảm lắm, tốt với mọi thành viên trong đội tuyển luôn.
- Ừ.
*****************************
Cô Stella rất nhiệt huyết với lớp ôn văn của mình.
Cô trở nên thân thiết với Juliet nhất ở trong lớp vì Juliet có nét cá tính giống với cô trước kia.
Nhưng cô công nhận là Juliet quá nghịch.
Bông Xù cũng được cô Stella chú ý đặc biệt trong nhóm vì lời văn bay bổng giàu cảm xúc.
Bông Xù cảm thấy như được cô truyền lửa học văn.
Cô luyện tập chăm chỉ, chú ý từng lời của cô Stella.
Mọi thứ ở lớp văn đều tốt, trừ một điều là cảm giác thiếu vắng ở bên cạnh cô nơi Lucasta từng ngồi học cùng.
Lucasta đã sang lớp toán học.
Tiểu Phong và Victor cũng học trong lớp này.
Hai người họ học toán đều xuất sắc, hỏi câu nào đều có thể giải được.
Lucasta ngưỡng mộ hai người.
Trong khi cô phải vật lộn lên xuống với các phép tính.
Dù vậy, cô quyết tâm học toán lắm, vì Tiểu Phong đã nói: “Nếu muốn tớ chấp nhận cậu là thủ lĩnh của nhóm thì cậu phải đạt giải trong kỳ thi học sinh giỏi.” Hắn ta không nói là giải gì, thì chỉ cần mình đạt giải khuyến khích hắn ta cũng công nhận mình đấy nhỉ.
Hí hí, cô nghĩ.
- Sao cậu không đi học ôn văn nữa? – Bông Xù ngạc nhiên hỏi Lucasta.
- Lịch ôn toán và văn trùng nhau mà, haha.
- Có một buổi trùng nhau thôi.
Còn buổi khác nữa.
Cô Stella cũng nói với cậu không trùng lịch thì cứ đến chỗ cô học.
Học có ích cho ôn thi tuyển sinh nữa.
Lucasta thở dài.
Cô có nên nói thật sự lòng mình.
- Tớ không thích.
- Ủa, lúc đầu cậu rất phấn khích khi đến lớp ôn văn của cô Stella đấy thôi.
Còn lôi tớ đi bằng được.
- Là không thích lớp văn đó nữa.
Cảm giác đã khó chịu.
- Nghĩa là không thích cả tớ hả?
- Không phải, ăn nói hàm hồ.
- Nói rõ ra xem nào.
- Cô Stella đặc biệt thích Juliet nhỉ?
- Cậu vì thế mà…?
- Cô Stella phải quan tâm đ ến nhiều người khác hơn như cậu chẳng hạn.
Cô ấy cũng được nhiều người yêu quý rồi.
Vai trò của tớ không còn cần thiết nữa.
– Cô cười buồn.
–Tớ giờ có là gì đâu.
- Lucasta, không phải như cậu nghĩ đâu.
- Là thế đấy.
Cuộc sống không xoay quanh chỉ riêng một ai.
Không ai là nhân vật chính cả.
Mọi người đến rồi đi.
Tớ phải biết chấp nhận điều này để không tự ảo tưởng bản thân.
- Cậu… Cậu là đồ ngốc!
Một tuần nữa là đến ngày kỷ niệm ngành nhà giáo.
Học sinh được nghỉ học và tham dự buổi lễ kỷ niệm do nhà trường tổ chức.
Các lớp sẽ cử người tham gia các tiết mục văn nghệ của trường để biểu diễn trước toàn thể khách mời, giáo viên và học sinh toàn trường.
Mọi người đã rục rịch chuẩn bị kế hoạch văn nghệ.
Sherry sẽ tham gia vào tiết mục biểu diễn violon.
- Sherry sẽ kéo violon cho tiết mục văn nghệ của trường ư? Tuyệt quá! – Nhóm tân chiến binh reo lên.
- Ừ, nhưng tớ không tìm được người đệm đàn cho mình.
Lớp tớ không ai biết chơi piano cả.
- Cái đó cần phải tìm sao.
Tiểu Phong trước mặt cậu đây này.
– Bánh Bao vỗ vai Tiểu Phong.
- Đừng nói là cậu dám từ chối đấy! – Lucasta quay qua nhìn.
- Tớ đồng ý với điều kiện là cậu sẽ lau chùi cây đàn piano này thường xuyên…
- Ừ, tớ sẽ làm.
– Sherry đáp.
- Không phải cậu – Tiểu Phong nói – Là thỏ đế.
Cái tên chết tiệt này, Lucasta tức muốn lộn ruột.
– Làm thì làm!
Từ đó, Lucasta phải lau đàn của Tiểu Phong mỗi ngày.
Nhưng mà khi nhìn Sherry luyện tập hăng say, cô đều ái mộ.
Cô mỉm cười hạnh phúc.
Nữ thần trong lòng cô.
- Cố gắng lên! – Bông Xù và cô khích lệ Sherry.
- Ừ, cảm ơn các cậu.
Tiểu Phong bấm những phím đàn đầu tiên.
Toàn trường đã vỗ tay nhiệt liệt.
Đây rồi nữ thần âm nhạc trong lòng Lucasta xuất hiện trên sân khấu kéo những giai điệu mềm mại đầu tiên.
Nhờ có Sherry mà học sinh nơi đây được biết đến thế nào là âm thanh violon và độc tấu cổ điển huyền thoại.
**************************************
Các lớp ôn đã bước vào giai đoạn gấp rút học ngày học đêm để chuẩn bị cho kỳ thi học sinh giỏi sắp tới.
Bông Xù ở lại trường từ sáng đến tối, học cả vào ngày nghỉ ở trên trường để ôn luyện cùng đội tuyển văn và cô Stella.
Trong khi đó, Tiểu Phong và Lucasta đang ở phòng cậu cùng làm đề luyện học sinh giỏi môn toán.
Ngày thi.
Các thí sinh dự thi di chuyển lên trường điểm để thi vòng huyện.
- Tại sao cậu không đi thi hả Lucasta? – Bông Xù không thể nào hiểu nổi.
– Có chuyện gì xảy ra với cậu vậy?
- Là tớ không thích đi thi.
- Nói không thích là được sao.
Lucasta thở dài, kêu lên: “Phải đó!”.
Bông Xù thực sự tức giận và hai người cãi nhau.
Bông Xù cảm thấy không thể hiểu nổi hành động của Lucasta.
Cậu ấy không có lý do gì đặc biệt để hoãn việc đi thi.
Hơn nữa Lucasta đã lao vào học hành ngày đêm quyết tâm giành giải để có thể khiến Tiểu Phong phải công nhận mình.
Nhưng đến cuối cùng, cậu ta lại từ bỏ.
Lucasta trở về phòng ngủ, cô nằm vật xuống giường ngẫm nghĩ, và ngao ngán.
Nhiều khi bỗng dưng cô cảm thấy khủng khoảng và thế giới thật mông lung.
Nỗi sợ gì đang tràn ngập trong cô lúc này, cô cũng không thể giải thích được.
Cô tránh ánh nhìn của Tiểu Phong trong lớp, giờ thì cơ hội để cậu ta công nhận là thủ lĩnh đã không còn.
Không khí trong nhóm chiến binh lúc này trở nên căng thẳng.
Lucasta ở một mình một chiến tuyến.
Chẳng ai nói chuyện với cô và ái ngại nhìn về phía cô.
Những cuộc luyện tập không còn nhiều lời nói.
Cô cảm thấy bản thân mình đang cô lập với thế giới.
Những lúc này, rừng là nơi để cô giải tỏa căng thẳng.
Nói về kết quả thi, Tiểu Phong