Keng, keng.
Phòng tập gym trong tòa biệt thự vang lên tiếng kiếm của Tiểu Phong và Lucasta.
Hai người đấu kiếm rất nghiêm túc.
Tiểu Phong không nhường cô bạn một chút nào, tung hết các chiêu quyết định hòng đoạt chiến thắng.
Cô nào chịu thua, chống đỡ tứ phía đồng thời tấn công lại Tiểu Phong ngay khi có sơ hở cố giành lại thế thượng phong.
Tạm nghỉ phiên tập, Lucasta uống nước ừng ực, thở hổn hển.
Hả? Lucasta tròn mắt ngạc nhiên, có chút bối rối.
Tự lúc nào, Tiểu Phong đã đứng bên cạnh cô và tung chiếc khăn lau lên đầu cô.
-Cậu phải lau khô mồ hôi đi.
Đã dễ bị cảm thì chớ.
Vừa nói cậu vừa vò đầu Lucasta khiến đầu tóc cô rối tung lên.
Cô nhận ra cái đầu của mình bị hành đến cỡ nào, liền cáu lên, rút kiếm đuổi đánh Tiểu Phong.
Hai người "chơi" trò đuổi bắt nhau đánh đến mệt nhoài, ngồi phịch xuống th ở dốc cùng nhau.
-Cảm ơn cậu đã giúp.
Lucasta quay sang nói với Tiểu Phong, giọng nghiêm túc.
-Cậu chỉ biết cảm ơn suông như thế thôi hả?
-Ơ, cậu muốn gì?
-Đi xem phim với tớ.
Tất nhiên cậu trả hết tiền vé.
-Ế? Xem phim đắt lắm.
-Sao? Tớ đâu chỉ giúp cậu mỗi vụ cầu lông, còn nhà ở, học hành, cậu còn chưa cảm ơn đấy.
-Hơ hơ.
– Cô chỉ biết lặng yên vì hắn nói quá đúng.
Một ý nghĩ chợt lóe lên.
Cô đáp:
-Ừ, vậy tớ mời cậu đi xem phim.
– Lucasta cười bí hiểm.
…
Tiểu Phong đứng chờ Lucasta ở rạp chiếu phim.
Thỏ Đế rốt cuộc còn bận điều gì mà chưa đến, cậu nghĩ.
Sherry cầm hai chiếc vé xem phim trên tay.
Cô bước vào rạp chiếu phim, nhìn thấy Tiểu Phong đang đứng ở phía xa, liền vẫy tay chào rồi chạy đến chỗ cậu đứng.
-Sherry, cậu sao lại ở đây?
-Đi xem phim.
Lucasta nói cậu ấy bận nên bảo tớ thay cậu ấy đi xem phim với cậu theo lời hứa.
Cậu ấy đưa hai vé cho tớ nè.
-Thỏ Đế bận sao? – Tiểu Phong liền gọi điện thoại cho Lucasta.
Đầu dây bên kia đáp lại.
-Cậu đang ở đâu? - Tiểu Phong hỏi.
-Sherry đến chưa? Tớ đang bận nhé nên đã bảo Sherry đi cùng cậu rồi, bye.
Xem phim vui vẻ.
Bíp bíp.
Lucasta dập máy luôn.
Không còn nói được gì, Tiểu Phong và Sherry cùng xem phim trong rạp chiếu phim.
Cậu ta bận việc gì? Bận thật hay giả.
Không lẽ không thích đi xem phim với mình.
Mình thật ngốc nghếch khi tin theo cậu ta.
Tiểu Phong thở dài ngao ngán.
-Ơ, cậu thấy bộ phim không hay à?
-Cũng được.
Sherry không biết nói gì, không khí có phần gượng gạo.
Tiểu Phong đang ở ngay bên cạnh cậu ấy.
Sherry cảm tưởng như mình đang ở trong một cuộc hẹn hò với Tiểu Phong.
Cô không rõ đây là mơ hay thực, chỉ có hai người và đang xem phim cùng nhau.
Cô có thể nhìn Tiểu Phong ở một khoảng cách thật gần, mỗi nét mặt của cậu ấy, cô đều sẽ ghi nhớ.
Tim cô đập thình thịch thình thịch, hơi thở cũng kỳ lạ hơn.
Cảm giác hạnh phúc ngập tràn, phải thế không.
Cô muốn chạm vào khuôn mặt đó, sắp được rồi, một chút nữa.
-Ơ? - Tay của Sherry lơ lửng giữa không trung, Tiểu Phong ngạc nhiên.
Hai người nhìn nhau.
Sherry hóa thẹn, vội rụt tay lại.
-Trên mặt cậu có gì đó.
Cậu đưa tay lên mặt mình kiểm tra: - Là gì thế? Tớ không thấy có gì cả.
Bộ phim kết thúc.
Hai người bước ra khỏi phòng chiếu bóng.
-Bộ phim cảm động thật đấy.
May mà dù bị ngăn cách hai nhân vật cuối cùng cũng đến được với nhau.
– Sherry bình phẩm bằng giọng xúc động.
-Ừm.
-Còn cậu, cậu thấy thế nào về bộ phim? - Sherry hỏi.
-Cũng được.
Tiểu Phong đáp bằng thái độ dửng dưng.
Trả lời vậy là không thích bộ phim phải không? Có lẽ cậu ấy không thích phim tình cảm chăng? Sherry nghĩ ngợi.
-Vậy chúng ta uống gì đó trước khi về nhé? – Cô đề nghị.
-Cậu muốn uống gì?
-Thử với đồ uống ở quán kia được không?
Hai người ngồi trong quán.
Bầu không khí im lìm.
Sherry mong làm thân mật bầu không khí, chẳng dễ gì có cơ hội tốt như thế này.
-Không ngờ vị trà sữa nha đam ở quán này lại ngon vậy.
– Sherry khen – Tớ đặc biệt thích nha đam vì nha đam tốt cho sức khỏe, làm đẹp da.
-Ừm.
-Trà đào của cậu trông cũng ngon thật đấy.
-Ừm.
Thật