" Thiên Minh à!, sao e lại cảm thấy anh đang giấu em cái gì đó".
Thiên Minh nghe cô nói lòng bất an vô cùng, anh sợ cô biết rồi lại cự tuyệt anh, nên đành nói dối.
" Không có đâu! anh không giấu em đâu"
" Vậy thì tốt rồi, em sợ ang làm gì đó không hay sau lưng em"
Thiên Minh ôm Giai Mẫn vào lòng vuốt ve an ủi." Không sao! Tin anh đi, tin anh đừng bỏ anh, chỉ cần e đừng bỏ rơi anh là anh sẽ không lừa dối em"
Sáng hôm sau Giai Mẫn nhận được 1 tin nhắn từ số máy lạ.
Nội dung tin nhắn là đoạn ghi âm cuộc nói chuyện giữ Thiên Minh và thuộc hạ về việc xử lý người họa sĩ kia.
" Tại sao Thiên Minh lại làm như vậy?, anh ấy không tin cô?" Đó là những suy nghĩ chạy trong đầu Giai Mẫn.
Giai Mẫn hết sức bình tỉnh cô cố giả vờ như không biết gì rồi âm thầm điều tra mọi chuyện xem có phải sự thật không?.
Giai Mẫn kể chuyện cho Xuân Muội nghe, nhờ cô giúp đỡ.
Vì sau nhiều biến cố Thiên Minh giam Giai Mẫn trong nhà không cho cô rời khỏi mình nên Giai Mẫn đành nhờ Xuân Muội đi điều tra.
Giai Mẫn cứ tưởng Xuân Muội sẽ giúp mình mọi chuyện êm xuôi, nhưng cô không ngờ rằng Thiên Minh đã nghe hết tất cả và đọc được tin nhắn mà số máy lạ đó gửi đến cho Giai Mẫn.
Thiên Minh bóp chặt điện thoại tay nắm thành nắm đấm, đôi mắt anh đầy tơ máu hiện rõ sự căm phẫn, anh cố lấy bình tĩnh gọi cho thuộc hạ của mình.
" Xử lý những người cố tình xen vào chuyện vừa rồi".
Cúp máy xong anh đi ra ban công ôm từ phía sau Giai Mẫn khiến cô giật bắt người.
" Em đang làm gì mờ ám mà giật mình thế?"
" Em nói chuyện với Xuận Muội thôi".
Thiên Minh vốn đã biết rõ mọi chuyện nên không cố gặng hỏi thêm gì.
" Giai Mẫn à! Em còn đau không?".
" Em hết từ hôm qua rồi"
Thiên Minh vuốt ve đùi Giai Mẫn luồng tay vào vạc váy của cô nỉ non vào tai cô.
" Giai Mẫn hôm nay cho anh vào trong em nhé"
" Vâng".
Thiên Minh đè Giai Mẫn xuống ngay ghế sopha ngoài ban công nhanh chóng lột sạch đồ của cô ra.
Hai cơ thể dần hòa quyện vào nhau, tiếng rên rỉ nỉ non phát ra làm không khí thêm đậm mùi dục khí.
Cả buổi sáng hôm đó từ ban công vào giường ngủ hai cơ thể cứ quấn cuốn lấy nhau không rời, đôi môi Thiên Minh không rời môi và mặt Giai Mẫn dù chỉ 1 giây.
Trận hoan ái đi qua Giai Mẫn nằm ngọn trong người Thiên Minh ngủ thiếp đi vì mệt.
Bên này Xuân Muội đi điều tra về người họa sĩ đó.
Giữa đường thì cô bị một người lạ đuổi theo.
" Anh là ai?, anh phái anh đến đây?".
"Tên khi vẫn cứ