Nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của tôi, Tô Tuyết thờ ơ nói: "Anh kêu cái gì mà kêu? Anh còn chưa trở thành thái giám cơ mà!"
Nghe thấy vậy, tôi vô thức cúi đầu xuống, nhìn thấy con dao phay trên tay Tô Tuyết vừa rồi không phải chém vào thân trên tôi, mà là cắt “cái đở” ở phía thân dưới của tôi.
Biệt thự của Tô Tuyết, sàn nhà bên trong được trang trí bằng sàn gỗ, lúc này con dao phay rơi xuống sàn nhà, rạch ra một vết thật sâu, nhưng người phụ nữ này không thấy xót chút nào, thật là phá gia chi tử!
Tô Tuyết lại nâng con dao phay trong tay lên, lắc lắc trước mặt tôi, nói: "Hứa Lương, lần cuối, tôi cho anh một sự lựa chọn, anh muốn trở thành thái giám hay không?"
Chết tiệt! Có thằng nào muốn trở thành thái giám chứ! Đây không phải là đang lời vô ích sao?
Tôi vội lắc đầu, ra vẻ đáng thương nói: "Không muốn à, Tô Tuyết, cô tha cho tôi đi mà.
Lần này, tôi thật là không biết trời cao đất rộng, đã ăn gan hùm mật gấu lại dám đối đầu với cô.
Cô là quân tử không nên chấp kẻ tiểu nhân như tôi”.
Tô Tuyết lạnh lùng nói: "Muốn tôi tha cho anh cũng được, nhưng tôi có một điều kiện".
Tôi nói: "Điều kiện gì?", trong lòng có dự cảm không hay, chắc chắn lại bị lọt hố của Tô Tuyết rồi.
Tô Tuyết nói: "Hành vi lần này của anh khiến tinh thần tôi cảm thấy rất khó chịu.
Anh phải bồi thường phí tổn thất cho tôi sáu triệu!"
"Hả!", nghe đến đây, tôi mắt chữ A, miệng chữ O, tôi không thể tin vào tại mình, Tô Tuyết yêu cầu tôi bồi thường sáu triệu sao? Tôi có thể kiểm sáu triệu này ở đâu? Đem tôi bán đi cũng không có cái giá đó!
Tôi bất lực nói: "Tôi không có nhiều tiền như vậy".
Tô Tuyết nói: "Không phải anh đã kiếm được một triệu từ chỗ tôi sao? Trước tiên, tôi coi như anh đã trả trước một triệu, sau đó, anh sẽ làm việc cho tôi từ từ trả nợ!"
Trời ơi! Nghe đến đây, tôi đứng không vững nữa rồi!
Tô Tuyết, mụ đàn bà lòng lang dạ sói này! Ông đây mới mò được một cái, thế mà đã khiến mình phải trả cái giá đắt như vậy, ngực cô ấy làm bằng vàng sao?
Thấy tôi không nói chuyện, Tô Tuyết lại giơ con dao phay trong tay lên, lắc qua lắc lại phía dưới người tôi, nói: "Làm thái giám với bồi thường sáu triệu, anh tự chọn đi".
Tôi bất lực nói: "Tôi chọn cái sau".
Tô Tuyết ừm một tiếng, nói: "Đây là anh tự nguyện đó nhé! Tôi không hề ép buộc anh, sau này đừng có trách tôi!"
Nói xong, cô ấy liền đưa tay ra muốn lấy cái thẻ ngân hàng trên người tôi, tôi nói: "Chờ đã, lẽ nào cô không sợ tôi nói cho Tôn Dao biết rằng chúng ta là kết hôn giả sao?"
Tô Tuyết dửng dưng nói: "Cho là khi chị họ tôi thực sự biết chúng ta là kết hôn giả đi chăng nữa rồi chị ta có nói cho mẹ tôi biết thì đã làm sao? Cùng lắm thì tôi và mẹ tôi lại cãi nhau một trận, nhưng mà, anh đã nghĩ đến kết cục của mình chưa? Muốn dùng cái này uy hiếp tôi sao? Anh lầm to rồi!"
Cô ấy nói ra câu này vô cùng nghiêm túc, khiến tôi rùng hết cả mình, tôi biết Tô Tuyết không phải đang nói đùa với mình, một người phụ nữ như Tô Tuyết vừa giàu vừa có quyền thế, muốn giết tôi dễ như giết một con kiến.
Cuối cùng, tôi chỉ có thể cười hòa, nói: "Tôi chỉ nói đùa với cô thôi, sao có thể chứ? Tôi là quân tử, sao có thể làm mấy chuyện tiểu nhân như vậy!"
Tô Tuyết hứ một cái, vô cùng khinh thường nói: "Đồ bỏ đi!"
Nói xong, cô ấy vươn tay lấy thẻ ngân hàng ra khỏi người tôi, hỏi tôi mật khẩu và chuyển đi năm trăm ngàn mà cô ấy đã đưa cho tôi trước đó.
Tô Tuyết nói: "Năm trăm ngàn tiếp theo đó của tôi coi như bãi bỏ, anh bây giờ vẫn còn nợ tôi năm triệu.
Anh có ý kiến gì không?"
Tôi nói: "Không có".
Trong lòng tôi hận không thể giết chết Tô Tuyết.
Mẹ kiếp! Thật là trộm gà không được còn mất nắm gạo, giờ tôi lại nợ ngược cô ấy năm triệu!
Tô Tuyết cười đắc ý nói: "Thừa nhận là tốt, nào, tới ký vào giấy nợ này đi!"
Tiếp theo đó, Tô Tuyết yêu cầu tôi ký vào giấy nợ năm triệu, sau khi tôi làm theo lời cô ấy, người này mới tha cho tôi.
Tô Tuyết có tâm trạng vô cùng vui vẻ, như vừa đánh thắng trận nói: "Từ nay về sau anh sẽ là người hầu của tôi, dần dần làm việc cho tôi để trả nợ".
Tôi ngay lập tức cảm thấy đời này của mình đã bị Tô Tuyết khóa chặt, không còn cơ hội để đổi đời.
Liệu cho đến lúc chết tôi có thể trả năm triệu cho cô ấy không?
Tôi vô cùng phiền muộn, thật sự muốn đập đầu chết quắt cho xong!
Sau đó, Tô Tuyết vào phòng tắm rửa, vừa rồi tôi ở bồn tắm tắm qua rồi, vì vậy lười tắm lại, liền đi vào phòng ngủ của mình ngủ một giấc.
Sáng hôm sau, tôi dậy lúc 7 giờ 30 và bắt đầu làm vệ sinh cá nhân.
Bây giờ, tôi đã trở thành vật thí nghiệm của Tiết thần y và giờ làm việc của tôi là từ 9 giờ sáng đến 5 giờ chiều giống như những người đi làm bình thường khác.
Sau khi làm vệ sinh cá nhân xong, tôi liền đi ra ngoài, hôm nay là thứ bảy, Tô Tuyết không phải đi làm, vì vậy cô