Sau khi Tiểu Thủy rời khỏi phòng, không lâu sau thì quay lại, Lục Tử cũng đi vào theo.
Vừa bước vào phòng Tiết thần y, gã ta cười ha hả hỏi: "Tiết thần y, ông tìm tôi à?"
Tiết thần y khà khà cười, đi tới bên cạnh Lục Tử, đưa tay lên vỗ vai gã ta nói: "Lục Tử, lá gan cậu thật không nhỏ ha".
Vẻ mặt của Lục Tử lập tức trầm xuống, bèn nói: "Tiết thần y, ông nói vậy là sao? Ông đừng dọa tôi, tôi nhát gan lắm đó!"
Tiết thần y nói: "Hôm qua tôi nói thế mà vẫn chưa hiểu sao?"
Vẻ Lục Tử đầy nghi hoặc, giống như là thật sự không hiểu những gì Tiết thần y đang nói.
Tiết thần y nói: "Sau này Hứa Lương là tay sai của tôi, cậu nghe không hiểu sao?"
Lục Tử nói: "Hiểu chứ, sao tôi lại không hiểu được".
Tiết thần y cười khà khà hỏi tiếp: "Vậy sao?"
Lục Tử lại nói: "Đúng vậy, vô cùng xác thực, chuyện này có thể giả được sao?"
Tiết thần y nhìn tôi rồi nói: "Nhóc con, tự cậu nói với Lục Tử.
Nếu đứa nào nói dối, tôi sẽ cho nó tàn phế nửa đời còn lại!"
Tôi nói: "Lục Tử, tối hôm qua lúc vừa ra khỏi câu lạc bộ tôi bị 5 thằng côn đồ úp sọt, vụ này sao có thể không liên quan tới anh được!"
Sắc mặt Lục Tử có chút thay đổi, nhưng lại nhanh chóng bình thường lại, nói: "Đệch! mày bị người khác đánh, liên quan gì tới tao, tại mày khốn nạn quá đó".
Mẹ kiếp! Chuyện rành rành ra đó mà mày còn ngụy biện
Tôi nói: "Năm thằng đánh tôi đều bảo rằng biết anh, là anh kêu cho bọn nó tới đánh tôi".
Lục Tử càng thêm tức giận, chỉ vào mũi tôi nói: "Thằng khốn, mày đừng có mà nói bậy, không tao đập chết mày!"
Tôi cũng không muốn tiếp tục nói nhảm với gã ta nữa, quay sang nhìn Tiết thần y nói: "Tiết thần y, ông lúc nào cũng sáng suốt, tôi tin ông đã rõ ngọn nguồn, xin ông giúp tôi đòi lại công bằng!"
Tiết thần y lấy điện thoại di động ra, gọi điện cho quản lý, để quản lý lôi đầu bọn đánh tôi ra.
Sau khi cúp điện thoại, Tiết thần y nói: "Cây kim trong bọc cũng có ngày lòi ra, tôi không thích bị người khác lừa".
Lục Tử quỳ xuống đất rầm một cái, liền nói: "Tiết thần y, tôi sai rồi, đúng là tôi kêu người đánh Hứa Lương!"
Ánh mắt Tiết thần y lạnh dần, nói: "Đúng là cậu chả xem tôi ra gì, đúng không?"
Lục Tử vội vã lắc đầu, nói: "Lúc tôi kêu 5 người anh em đánh Hứa Lương, nó vẫn chưa phải tay sai của ông, sau này nó trở thành người của ông rồi, tôi lại quên béng không nói lại với 5 thằng đó".
Giọng nói Tiết thần y lạnh băng: "Được rồi, tôi cũng không làm khó cậu, xem như bỏ đi vậy.
Nếu còn có lần sau, cậu không có may mắn như thế này đâu".
Lục Tử gật đầu lia lịa, nói: "Dạ dạ dạ, Tiết thần y, tôi cam đoan không có lần sau".
Tiết thần y xua tay nói: "Ra ngoài đi".
Lục Tử chạy như bay ra khỏi phòng, thấy vậy trong lòng tôi mới có chút khoan khoái.
Tiết thần y đột nhiên quay sang nhìn tôi rồi nói: "Nhóc con, sau này cậu tốt nhất là biết điều một chút, hôm nay là lần đầu cũng như là lần cuối tôi che chở cậu! Lần sau dù cho cậu có bị đập què thì tôi cũng sẽ không đứng ra giúp cậu đâu! Còn nữa, tốt nhất là cậu đừng có ra ngoài dựa dẫm vào danh tiếng tôi mà làm việc, nếu không, tôi là người đầu tiên không tha cho cậu".
Tôi vội vả gật đầu, nói: "Tiết thần y, sao tôi dám chứ, ông có cho tôi 100 lá gan, tôi cũng không dám".
Tiết thần y hừ một tiếng, nói: "Tình trạng cơ thể cậu hôm nay không tốt, có thể về rồi, ngày mai quay lại".
Tôi vội gật đầu, ra khỏi phòng, rời khỏi câu lạc bộ.
Tôi nghĩ trong đầu, không biết khi nào Vương Hoài Viễn mới sai tôi làm việc, cũng không biết là sẽ bắt tôi làm gì?
Mẹ nó! Chắc chắn chẳng phải việc tốt lành gì, không làm được thì leo lên bàn thờ ngắm gà thỏa thân!
Sau khi ra khỏi câu lạc bộ, tôi cũng không vội rời đi, mà đi đến phòng an ninh.
Tối qua, người của phòng bảo vệ thấy tôi bị 5 thắng kia đánh, nhưng không thèm đứng ra ngăn cản, tôi biết chắc là bọn hắn cố ý làm ngơ mà.
Sáng nay, mặc dù Tiết thần y đã răn dạy Lục Tử một trận, nhưng chưa đủ để tôi hả giận, tôi phải đập lại 5 thằng hôm qua mới được.
Tôi đi vào phòng bảo vệ, chỉ thấy 3 tên ngồi trên ghế hút thuốc, ngay cả nhìn tôi cũng lười nhìn.
Tôi nói: "Công việc của mấy anh cũng nhàn ghế".
Một tên nhân viên bảo vệ để râu quai nón giễu cợt mắng: "Ngu xuẩn".
Tôi cũng lười so đo với hắn, nói: "Bây giờ tôi giao cho anh một nhiệm vụ, lôi đầu