Đinh Khuyên Âu hắn từ nhỏ đến lớn vẫn luôn phải bận rộn lo chuyện học hành , đã thế phải soạn văn bản công việc công ty hằng đêm cho bố... Chỉ có vào đêm khuya hắn mới có thể ngắm nhìn Nguyên Niệm qua cái lỗ trên tường....hoặc những lần quá mệt mỏi hắn mới lén đi vào phòng của cậu để lén lút hôn cậu để nạp lại năng lượng cho ngày mai.
Ấy vậy mà Nguyên Niệm cậu lại không chịu ngoan ngoãn ở yên mà hôm nay lại bỏ nhà đi chơi . Thật khiến hắn tức điên mà....hắn đã bỏ hết tất cả công việc mà chạy về đi tìm Nguyên Niệm.
Quay lại với Nguyên Niệm
Sau khi trèo qua hàng rào thì cậu cũng đã chạy đi tìm mèo nhỏ . Đi không bao xa thì cậu liền bắt gặp mèo nhỏ đang nằm trên ghế đá...cậu vui vẻ chạy tới.
Mèo nhỏ thấy Nguyên Niệm thì chạy đi , có lẽ mèo nhỏ không muốn chơi với cậu .
“Ấy ! mèo nhỏ à sao mày lại chạy đi vậy , mau đứng lại !!!” Nguyên Niệm cậu hốt hoảng chạy theo mèo nhỏ.
Hai đứa rượt đuổi nhau như Tom và Jerry . Chạy một chút trời gần tối thì cậu vấp phải một cục đá và té sml.
“Aaaa!!” tiếng động làm cho mèo nhỏ ngừng chạy và quay đầu nhìn lại . Bỗng có một thanh niên cao ráo thư sinh chạy đến bế mèo nhỏ lên.
“Oran mày đây rồi , mày chạy đi đây thế hả” chàng thanh niên khi thấy Nguyên Niệm nằm trên đất thì liền chạy tới đỡ cậu lên.
Anh cảm thấy ấn tượng trước cơ thể trắng nõn của cậu “em không sao chứ ?” Nguyên Niệm nở nụ cười tươi khiến anh ta cảm thấy ấm lòng. Nguyên Niệm cậu lấy tay chạm vào người của Oran \( mèo nhỏ \).
“Hehe...mèo nhỏ à mày không chạy nữa rồi này” mèo nhỏ? Cậu bé này đuổi theo Oran sao anh liền cúi thấp người và đưa mèo nhỏ cho Nguyên Niệm.
“Cậu bé này \~ em đang chơi với mèo của anh sao\~?” Nguyên Niệm khẽ gật đầu.
Cậu lấy tay vuốt ve bộ lông trắng của mèo nhỏ , mèo nhỏ