bà ta định nói tiếp thì bị cô ngắt lời :
- Lý Mộng Điệp, nếu bà không muốn miệng của mình bị khâu lại thì tốt nhất bà nên ngập miệng lại...!bà đừng quên là chính bà là người chủ mưu hại chết mẹ tôi, tôi đã một lần tha thứ cho bà...?
- Nhưng hôm nay thì lại không...tôi thấy hình như là pháp luật không khiến bà cảm thấy hối lỗi mà còn ngược lại, bà còn ngang ngược hơn...!Lý Mộng Điệp bà nên nhớ là bà đang nói chuyện với một người có thể làm rung chuyển cái thành phố A rộng lớn đây...
- Nếu pháp luật không chừng trị được cái tính độc ác này của bà, thì hãy để " tôi " thay pháp luật trừng phạt bà...!
- Và một điều nữa bà hãy nhớ rõ là.?
- Bà không phải là nữ chủ nhân của gia tộc Hạ gia...!từ xưa đến nay nữ chủ nhân duy nhất của gia tộc Hạ gia chỉ có một, người đó chính là bà nội tôi...
- Hạ lão phu nhân -
- Và bà nội tôi đã truyền lại cái danh xưng đó cho đứa con dâu đầu của bà...
- Đứa con dâu mà bà yêu thương nhất và người đó là...!" Hà Tử Lan " bà ấy cũng chính là người mẹ vĩ đại nhất của tôi !
- Người mẹ mà tôi luôn luôn tự hào ở trong tim...!tôi đã được bà nội của tôi cũng tức là người mẹ của chủ nhân Hạ gia thời hiện đại, ông Hạ Văn Sang đây...!
* Bà tôi kể rằng :
- Tiểu Bích à...!cháu có muốn biết ngày xưa mẹ cháu làm dâu nhà Hạ gia ta ra sao không ?
- Dạ, con muốn biết ạ, bà kể cho cháu nghe nhé ạ !
- Mẹ cháu là một người cực kỳ tài giỏi và thông minh lại còn công dung ngôn hạnh nữa...!cháu biết tại sao không, tại mẹ cháu là con gái của một vị tham mưu trưởng cực nổi tiếng ở thành phố A của chúng ta ngày xưa...
- Là một vị tiểu thư thực thụ...!nhưng không may là khi mẹ cháu tròn đúng 20 tuổi thì lúc đó gia đình mẹ cháu tức là ông bà ngoại cháu đã hy sinh vì cứu mẹ cháu thoát khỏi nguy hiểm khi bị kẻ thù ám sát...
- Ông bà ngoại cháu đã mất khi xe cấp cứu đang trên đường đến bệnh viện vì bị bọn chúng nổ súng và vết thương quá nặng nên ông bà ngoại cháu đã không qua khỏi...
- Khi mẹ cháu tỉnh lại việc đầu tiên mà mẹ cháu nói là tình hình của ông bà ngoại cháu...!nhưng khi nghe tin ông bà ngoại cháu đã mất đi, mẹ cháu như phát điên mà không màng đến vết thương của mình mà chạy đến phòng khám nghiệm tử thi ngay lập tức, mặc cho các bác sĩ có ngăn lại nhưng cũng đều vô dụng cả...
- Và ngay khi chính mắt mẹ cháu chứng kiến hai cơ thể lạnh đến thấu xương của ông bà ngoại cháu thì lúc đó mẹ cháu như cảm nhận được là bầu trời đang dần sụp đỗ trước mặt mẹ cháu vậy...
- Mẹ cháu không tin là ông bà ngoại cháu đã mất và rời đi để một mình mẹ cháu ở lại đây với thế giới tàn nhẫn này...!mẹ cháu như phát điên tới nỗi bệnh viện họ còn định sẽ đưa mẹ cháu tới