Nghe tiếng cười khúc khích của Khương Bất Dạ không hiểu sao cô ta càng sợ hãi hơn, run rẩy đến lợi hại.
" Cô nói một con vịt bầu xấu xí có thể chen vào giữa bầy thiên nga cao quý xinh đẹp được không?" Khương Bất Dạ nhìn cô ta bâng quơ hỏi một câu.
Ngữ điệu không có chế giễu mà là bắt phải trả lời.
Cậu thừa nhận cậu chẳng tốt đẹp gì, cộng thêm cái tính của nguyên chủ thì càng vậy nhưng cậu không coi thường cô ta, cũng không phải muốn cứu mà là lợi dụng.
Thương Hân cũng không ngốc vừa nghe liền biết cậu ám chỉ điều gì, bỗng không đứng vững quỳ sụp xuống.
" Cậu chủ tôi không có ý đó, tôi ...!tôi tuyệt đối không có ý gì với đại thiếu gia cả " Vừa nói xong cô ta hận không thể vả vào miệng mình một cái thật đau.
Khương Bất Dạ nâng chén trà nhấp vài cái " Tình cảm vốn là thứ tự nhiên không theo ý muốn của ai cả..." Nói đoạn lại thả chén xuống " Nhưng hành động thì lại khác " Cậu nói còn cố ý liếc sang Thương Hân, quả nhiên cô ta giật mình sau đó vội cầu xin
" Tiểu thiếu gia xin cậu đừng nói.
Tôi chỉ có công việc này thôi, nếu bị nghỉ việc tôi nhất định sẽ chết mất " Cô ta vừa nói vừa khóc.
" ***Nhưng cô ôm tâm tư dơ bẩn muốn leo lên giường đại thiếu gia, lại ôm tâm tư ác độc muốn hại nhị thiếu.
Biết rõ tôi dị ứng cà chua nhưng vẫn cho vào đồ ăn của tôi, biết tôi phải dùng thuốc mới có thể ngủ vậy mà lại bí mật lúc người không biết quỷ không hay lẻn vào lấy trộm ? "
" Tiểu thiếu gia, tiểu thiếu gia tôi thật sự không muốn làm vậy.
Tôi ...!Tôi là bị ép huhuhu*** " Cô ta ôm lấy chân cậu khóc rống lên.
" Bị ép à ? Hm...!Nói xem gã lấy gì ép cô ? " Khương Bất Dạ ra vẻ nghiền ngẫm lắm nhưng thực chất đã biết rõ rồi " Muốn tôi không nói ra không phải không thể a ...!"
Thấy có hi vọng cô ta liền ngước lên thấy cậu ra hiệu cũng đứng lại ngay ngắn " Tiểu...!tiểu thiếu gia cậu nói tôi làm gì cũng được chỉ cần cậu đừng nói việc này ra xin cậu "
" Được thôi, vậy cô vẫn cứ làm việc này đi "
" Hả ? " Cô ta ngạc nhiên đến bật thốt
" Nhưng đối tượng cần đổi lại" Khương Bất Dạ đem chén đặt bên môi
Thương Hân thấy được ở bên đại thiếu gia người mà mình thích thầm muốn đồng ý nhưng điều kiện này ...!cô ta cẩn thận nhìn Khương Bất Dạ chỉ thấy cậu đặt cái chén bên môi chờ cô trả lời, trong ánh mắt là nghĩ cho kỹ nhưng thực ra đã chắc chắn đáp án.
Thôi vậy, dù gì Thương Hân vẫn có chị em tốt bên phía nhà bên kia mà.
Nghĩ vậy cô ta gật đầu " Vâng, nhị thiếu tôi biết rồi "
Nghe được