Khương Bất Dạ ngồi trong xe âu sầu vuốt cọng tóc kia xuống mà nó lại dựng lên.
Tài xế ngồi đằng trước nhìn qua gương cũng cười cười.
Đến cổng trường rồi mà tóc vẫn vậy Khương Bất Dạ quyết định kệ luôn, dù gì thì khuôn mặt đẹp trai của cậu sẽ chiếm được spotlight nhiều hơn sẽ chẳng ai để ý cọng tóc cứng đầu này đâu, với lại...!Khương Bất Dạ liếc liếc Cố Bắc Thượng đang chống cằm nhìn ra ngoài cửa thì tươi cười, người ta sẽ để ý nam chính chứ để ý cậu làm gì?
Đúng như Khương Bất Dạ nghĩ, xe vừa đến cổng đã có một trận ồn ào.
Nếu không phải cậu biết rõ thì còn nghĩ là minh tinh nổi tiếng nào đấy cơ, điếc tai quá đi mất.
Khương Bất Dạ nổi quạo quyết định ở lại xe đợi lúc nào Cố Bắc Thượng đi rồi mới ra ngoài.
Nghĩ thế Khương Bất Dạ rứt khoát nhắm mắt dưỡng thần.
Cố Bắc Thượng ra đến bên ngoài vẫn không thấy người trong xe có dấu hiệu muốn ra.
Hắn đi vòng qua đến bên kính xe gõ gõ, tài xế hiểu ý liền mở kính xe chỗ Khương Bất Dạ ngồi xuống.
...: Đại thần hình như đang đợi ai đó ? Một nữ sinh trong trường nói nhỏ với người bạn bên cạnh.
Người kia đáp lại
...: Người yêu ? Không đúng, đại thần đã tỏ rõ sẽ không yêu đương
Một người khác chen vào : Chắc chắn là một người bạn.
À, đúng rồi không phải có tin đồn em trai Cố đại thần mới về nước sẽ nhập học ở đây sao ?
Câu nói này không nhỏ, lặp tức khiến cả trường nhao nhao thảo luận.
Nào là hình dáng người kia như nào? Khuôn mặt ra sao ? Tính cách tốt hay xấu ? Tên là gì ? Bao nhiêu tuổi?
Khương Bất Dạ đang an tĩnh nhắm mắt liền bị âm thanh bỗng phóng đại bên ngoài làm giật mình mở mắt lại đối diện cặp mắt đang nhìn chằm chằm mình của Cố Bắc Thượng khiến cậu nhảy dựng lên đầu đập cốp cái vào nóc xe.
Khương Bất Dạ ai oán ôm đầu trừng lại Cố Bắc Thượng, ý tứ rất rõ ràng là hận không thể đánh hắn.
Còn về Cố Bắc Thượng? Hờ, hắn đương nhiên đang nín cười nhìn Khương Bất Dạ ôm đầu rồi mới nói " Không ra ? "
" Ồn ào " Anh hỏi tôi hai từ tôi liền trả lời anh hai từ không hơn cũng chẳng kém.
Cố Bắc Thượng nhìn cái hành động giận dỗi tính từng li từng tí này thì chậc lưỡi một cái " Xuống xe"
" Không thích " Khương Bất Dạ phóng cái ánh mắt hung dữ của mình về phía hắn nhưng trong mắt Cố Bắc Thượng lại trở thành mèo nhỏ đang bướng bỉnh không có chút uy hiếp nào.
Khương Bất Dạ mà biết suy nghĩ này khẳng định tức đến hộc máu.
" 3 ..." Cố Bắc Thượng đếm ngược.
" 2 ...!" Khương Bất Dạ không sợ mà còn giúp đếm theo.
Cố Bắc Thượng : ...!Hắn nhận ra mình vẫn chưa đủ uy hiếp đối với con mèo bướng bỉnh này ?
Thấy sắc mặt Cố Bắc Thượng trầm hơn lúc nãy trong lòng Khương Bất Dạ bỗng xuất hiện một mạt sợ hãi khiến cậu hít thở không thông.
Khương Bất Dạ thực bất ngờ nghe tiếng khóc sợ hãi