Mẹ Kiều cũng phát hiện ra Kiều Kiều, lập tức vẫy vẫy tay về phía cô. Thế này thì Kiều Kiều cũng không còn cách nào khác , chỉ có thể căng da đầu mà đi qua.
Hôm nay ngoài trời rất nóng, dự báo thời tiết nói nhiệt độ cao nhất ngoài trời có thể lên tới 38 độ, Kiều Kiều mặc một chiếc váy ngang đầu gối, chân đi giày xăng đan cùng màu. Giày cao gót quả nhiên chính là vũ khí sắc bén khiến khí chất của phụ nữ tăng lên, lúc cô bước đi, làn váy ở đầu gối nhẹ nhàng đong đưa khiến cho đôi chân của cô càng thêm thăng tắp, thon dài.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vốn bởi vì có liên quan tới công việc, Kiều Kiều vẫn luôn ăn mặc đơn giản là chủ yếu, váy cũng rất ít khi mặc, đến giày phần đa cũng là giày đế bằng. Nhưng hôm nay là ngày kỷ niệm ngày thành lập trường, là giáo viên đại biểu, cô phải lên đài phát biểu, cho nên vì đẹp cô mới cố ý mặc như thế.
Lúc này, giày cao gót đạp xuống mặt đất vang lên tiếng lộc cộc, Kiều Kiều có thể cảm giác được xung quanh đang có người nhìn mình. Cái loại cảm giác bị nhìn chằm chằm này khiến cô không hơi khó chịu.
Lâm Viễn Chu cũng đang nhìn cô nhóc này.
Ô, lúc cùng mình xem mắt ngược lại cũng chưa từng nhìn thấy cô ăn mặc như thế bao giờ.
…..
Lâm Viễn Chu năm nay hai mươi tám tuổi, chuyện đi xem mắt đương nhiên cũng là do áp lực từ phía người nhà.
Thật ra từ lúc bắt đầu dậy thì, anh đã không thiếu các cô gái thích, vẻ bề ngoài quá mức ưu việt khiến cho chiếc bàn học của anh thỉnh thoảng lại xuất hiện một số bức thư nhỏ màu hồng phần, loại chuyện này vẫn luôn tiếp diễn đến lúc anh đỗ trường cảnh sát. Trường cảnh sát quản lý nghiêm khắc nên tình trạng mới tốt hơn một chút, nhưng cũng có không ít cô gái ra tín hiệu với anh.
Nhưng không biết vì sao, về mặt này, Lâm Viễn Chu vẫn luôn rất lạnh nhạt.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau khi tốt nghiệp anh thuận lợi mà chuyển tới đội cảnh sát hình sự, sau đó trực tiếp được phân tới chỗ Điền Hải Minh.
Điền Hải Minh ở trong đội công an là một cảnh sát hình sự lão làng có danh tiếng vang dội, nghiệp vụ năng lực đương nhiên không cần phải nói, có lẽ Lâm Viễn Chu cũng biết đây là cơ hội bên trên dành cho mình, vì thế tâm tư luôn dồn ở trong công việc.
Chờ tới khi anh đã có được chút thành tích, người trong nhà lại bắt đầu nhọc lòng vấn đề cá nhân của anh. Đặc biệt là ông nội anh.
Nhà họ Lâm ở Thanh Châu có danh tiếng làm ăn rất lớn, cháu trai lớn từ trước đến nay lại luôn rất có chính kiến, không tính tới bình thường, có điều lần này đầu tháng lão gia tử mới vừa làm phẫu thuật nối tim, vừa đi một chuyến tới quỷ môn quan, liền càng thêm cố chấp với vấn đề đối tượng của anh. Vừa nhìn thấy anh liền thổi râu trừng mắt, ở trong phòng bệnh cũng không thiếu chuyện lăn lộn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lâm Viễn Chu cũng cảm thấy rất phiền, đành phải chiều theo lão nhân gia, thả cửa. Lúc đó cô ruột đang làm giảng viên đại học, như là sợ anh đổi ý, lập tức, lập tức, không chút do dự đánh nhịp giới thiệu cho anh một cô gái khá tốt!
Cô gái kia chính là Kiều Kiều.
Sau đó anh liền có duyên với những hoạt động nhân sinh cần thiết.
Cùng hẹn hò với Kiều Kiều vài lần, anh tự có thể cảm giác được biểu hiện của mình cũng không tệ lắm, nhưng sau đó cô gái này lại nói là hai người không phù hợp. Còn về nguyên nhân không phù hợp, vẫn là do cảm thấy anh quá bận, không đủ hiểu biết lẫn nhau.
Đúng là như thế, lúc hai người gặp mặt vài lần cũng chưa nói được mấy câu, người ta làm sao có thể hiểu anh đây?
Làm sao có thể phó thác chung thân cho anh?
Vì thế lần đầu tiên anh bị người ta từ chối, 28 năm trước đều là anh từ chối người ta, bây giờ, phong thủy muốn luân chuyển rồi sao?
Nhưng từ chối thì cũng từ chối thôi, chuyện này rất nhanh liền bị anh quên mất. Cho đến mấy hôm trước, chị Trương - phụ trách văn thư trong đội anh nói muốn tìm lớp học thêm cho con.
Thành tích của đứa trẻ quá kém, chị Trương đã bị chủ nhiệm lớp gọi đến rất nhiều lần để nói chuyện riêng. Không có cách nào, tăng ca khiến chị ấy không rảnh lo học tập của con trai, chỉ có thể đăng ký thêm lớp học thêm cho thẳng bé. Nhưng những lớp học thêm trước mắt trình độ không đồng đều, không nhắc tới dạy thế nào, nhân phẩm của giáo viên cũng chưa chắc đã ổn.
Lúc ấy Lâm Viễn Chu đang ngủ bù ở văn phòng, buổi tối hôm trước theo dõi kẻ tình nghi một đêm, vốn dĩ đã mệt muốn chết, nghe thế kéo cái áo đắp trên mặt xuống một phen.
Động tác quá đột ngột dọa cho người ở đó sững sờ.
“Quen biết cá nhân, giúp chị hỏi một chút.” Anh nghĩ tới Kiều Kiều, Kiều Kiều không phải giáo viên dạy tiểu học hay sao? Đối với phương diện này ít nhiều chắc cũng có chút hiểu biết.
Khó có được thời điểm anh chủ động như thế, mọi người ở đây đều rất kinh ngạc, phải biết Lâm đội chính là có tiếng không thích xen vào chuyện của người khác. Vì thế Lâm Viễn Chu liền dưới ánh mắt hy vọng của chị Trương và đám đồng nghiệp, gửi cho Kiều Kiều một tin nhắn wechat.
Sau đó phát hiện ra, cô nhóc kia đã xóa luôn anh rồi.
Lại sau đó, chuyện đội trưởng Lâm bị cô gái nhà người ta đá, nhanh chóng liền bị lan truyền ở trong đội.
Em trai anh, Lâm Dật Sanh là người duy nhất biết anh xem mắt thất bại, đối với chuyện này biểu hiện cực kỳ hưng phấn, cực kỳ chuẩn xác nói với anh: “Cô gái này, tuyệt đối là do cộng đồng phụ nữ lúc trước từng bị anh tổn thương phái tới thu phục anh!”
Lâm Viễn Chu trực tiếp bảo cậu cút đi.
Thu phục? Thu phục cái rắm, đến wechat của anh người ta cũng đều xóa rồi, lấy cái gì mà thu phục?
***
Khi Kiều Kiều đi tới trước mặt Lâm Viễn Chu, phát hiện ánh mắt người đàn ông cực kỳ tuỳ ý mà liếc mắt nhìn mình một cái, ngũ quan anh tuấn dưới mũ dường như không hề có cảm xúc gì vậy, quay đầu tiếp tục cùng nói chuyện với mẹ cô: “Cô nói cảm tình của vợ chồng bọn họ vẫn luôn không tốt sao?”
“…” Kiều Kiều cứ thế bị ánh nắng chiếu.
“Cũng đã gần 2 năm rồi thì phải.” Mẹ Kiều làm chủ nhiệm Tổ dân phố cũng cực kỳ có trách nhiệm, nhận biết được tình huống không chút chậm trễ nào: “Trước kia vẫn rất tốt, hai người tốt nghiệp xong liền kết hôn. Lúc đó nhà trai cái gì cũng không có, gia đình nhà gái ra tiền xuất lực để làm hôn lễ cho, công việc của nhà trai cũng là nhờ cha vợ giải quyết giúp. Mấy năm nay nghe nói thăng chức, tâm cũng liền biến đổi, đến nhà cũng rất ít khi về.”
“Mọi người đều nói ông ta ở bên ngoài có người khác, chuyện này tôi cũng không xác định được, nhưng có người khác cũng không thể nào ra tay tàn nhẫn như thế với vợ chứ, đúng không? Hơn nữa còn có cả con cái mà.”
Lâm Viễn Chu không phát biểu ý kiến, nhưng lời mẹ Kiều nói anh đều rất nghiêm túc mà lắng nghe, thi thoảng lại nhắc lại mấy vấn đề.
Kiều Kiều ở bên cạnh nghe, đại khái cũng biết được là xảy ra chuyện gì, loại tin tức thể này cô đã nhìn thấy ở trên mạng rất nhiều lần, còn cảm thấy rất tức giận, Thật ra mấy năm trước mấy chuyện thế này cũng rất nhiều, chỉ là tỷ lệ phủ sóng của internet không cao, cho nên rất nhiều người cũng không biết, mấy năm nay internet ngày càng phổ biến, rất nhiều chuyện thế này đều bị phơi bày ra ánh sáng.
Ngược lại khiến cho người trẻ bây giờ đối với tình yêu và hôn nhân đều sinh ra những nghi ngờ.
Cho nên việc sợ kết hôn hay kết hôn muộn thật ra cũng không thể trách bọn họ được.
Kiều Kiều không biết bản thân mình biểu cảm có bao nhiêu nghiêm túc, nhăn mày, khóe miệng kéo căng mím chặt, trên mặt tràn đầy sự căm phẫn, khuôn mặt nhỏ hơi phiếm hồng, không biết là do nóng hay do tức giận. Lâm Viễn Chu không nhịn được nhìn cô một cái.
“Cảm ơn dì, dì Kiều, hôm nay trước hết cứ như thế đã.”
Quá một lúc sau, dường như bên này Lâm Viễn Chu đã chuẩn bị kết thúc. Kiều Kiều nghe thấy mẹ già nhà mình vẫn miệng lưỡi cán bộ: “Aizz, không có gì, đây là chuyện nên làm.”
Sau đó Kiều Kiều thấy Lâm Viễn Chu chuyển ánh mắt lên trên người cô, một tay cầm notebook da màu đen, một tay đút vào trong túi, cũng không nói lời nào.
Mẹ Kiều cũng thế.
Hai người không thể hiểu được mà đều đang nhìn cô.
Kiều Kiều hiểu ra, như này là hai người đều đang đợi cô nói chuyện nhỉ.
Cô trầm ngâm một hồi, mở miệng nói với Lâm Viễn Chu: “Tôi với nhà bọn họ, không