“Như vậy có thể thấy, đội trưởng Lâm này thật sự rất tốt.” Cách ngày lúc cùng Chu Tiểu Á ăn cơm, sau khi Chu Tiểu Á nghe xong chuyện này đương nhiên khen không dứt miệng với Lâm Viễn Chu: “Cũng đã phải đi công tác còn cố ý tới một chuyến này, hiển nhiên đối với cậu có ý tứ rồi!”
Kiều Kiều không biết Lâm Viễn Chu nghĩ như thế nào, nhưng chắc chắn là cô cảm thấy rất biết ơn, hơn nữa sau khi lại tiếp xúc vài lần, cô cũng không thể phủ nhận Lâm Viễn Chu là một người rất tốt.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Thế cậu cũng không có suy nghĩ gì khác sao?” Chu Tiểu Á thử hỏi.
Kiều Kiều buông chiếc đũa xuống, đôi giay giao nhau chống cằm: “Giây phút đó vào ngày hôm qua, tớ chắc là…”
Động tác đang ăn của Chu Tiểu Á dừng lại, chuyên chú mà chờ cô nói hết.
Cô lắc đầu, “Không có gì.”
“Ô.” Chu Tiểu Á trợn tròn mắt, “Nói một nửa như này là muốn sặc chết ai?”
Kiều Kiều cúi đầu, tối hôm qua lúc về nhà, vậy mà cô lại mất ngủ,lần đầu tiên trước khi ngủ không phải suy nghĩ về tình tiết trong truyện tranh, mà là.... Nghĩ tới một người đàn ông mà đi vào giấc ngủ. Cô không biết đây có tính là sinh ra cảm giác khác biệt với Lâm Viễn Chu hay không, hoặc chỉ là đối với anh có một loại... kính ngưỡng?”
Cô không có kinh nghiệm yêu đương, trước kia cùng Lâm Viễn Chu tiếp xúc cũng không sâu, khi đó bọn họ ở chung cũng làm từng bước, cũng giống như bất kỳ các đôi nam nữ đang tìm hiểu nhau bình thường khác.
Không, có lẽ còn không được bằng những đôi nam nữ yêu đương bình thường khác.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tổng cộng bọn họ ăn cơm bốn lần, xem nửa bộ phim điện ảnh, bởi vì Lâm Viễn Chu nhận được điện thoại mà nửa đường rời đi, một mình cô kiên trì xem tới kết phim.
Khi đó, thật sự rất xấu hổ, bọn họ cố tình mua vé tình nhân, kết quả một mình cô ngồi cạnh một đống tình nhân....
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lâm Viễn Chu rất bận, lịch sử trò chuyện cũng ít ỏi không có mấy, anh không thể nói chuyện phiếm bình thường qua wechat, mỗi lần cô gửi qua một câu, rất lâu sau mới có thể nhận được câu trả lời. Trên lịch sử trò chuyện wechat của hai người họ không khác nhau lắm đều là báo cho đối phương thời gian địa điểm gặp mặt.
Anh cũng rất ít khi hẹn cô, mỗi lần gặp đều là Kiều Kiều tự mình chủ động gọi điện thoại, đối với cô, một người không giỏi với việc xã giao với người khác mà lại chủ động đưa ra lời mời với một người đàn ông thật sự vô cùng đáng sợ.
Đúng rồi, bọn họ còn đi dạo trung tâm thương mại một lần, còn…
Cô cắn môi không nghĩ tiếp nữa.
Chu Tiểu Á nhìn cô đang rất mê man, cũng không tiếp tục hỏi, chủ động nói: “Công ty tổ chức team building, cậu có muốn đi cùng không? Lão Đào kiến nghị cậu nên đi, nói muốn cậu giải sầu một chút.”
Kiều Kiều hỏi thời gian, địa điểm, nghĩ đến bản thân cũng không có việc gì liền đồng ý.
Chu Tiểu Á thật sự rất vui, “Không chừng lần này đi có lẽ sẽ có được thu hoạch ngoài ý muốn cũng nên.”
Kiều Kiều cảm thấy buồn cười: “Chẳng lẽ trong núi lại còn có thể gặp được chân mệnh thiên tử sao?”
“Aizzz, ngộ nhỡ trong núi có yêu tinh thì sao.” Chu Tiểu Á chớp chớp mắt với cô, “Cái loại cực kỳ đẹp trai lại câu dẫn người khác, giống như là chồng Ba Vệ thì sao.”
Kiều Kiều lắc đầu, phàm là tâm tư thiếu nữ của Chu Tiểu Á chia được cho cô một nửa thì cô cũng không cần cùng bọn họ cuối tuần vào núi.
***
Địa điểm team building ở núi Yểu, địa điểm này không được coi là đứng đầu nhưng ở núi Yểu có một ngôi chùa cực kỳ nổi tiếng, có rất nhiều người sẽ đi tới đây để cầu nhân duyên và sự nghiệp, gần đến tết âm lịch, cũng không ít người muốn lên đó để thắp nén hương. Hơn nữa núi Yểu cũng là một địa điểm rất tốt để ngắm mặt trời mọc, biển mây bao phủ cùng với ánh mặt trời từng vòng từng vòng, ngẫm lại cảm thấy cũng rất chill.
Kiều Kiều còn nghi ngờ nho nhỏ, không phải Lão Đào muốn cho cô đi cầu quẻ sự nghiệp cùng với quẻ tình duyên đấy chứ?
Sáng sớm lúc tới địa điểm tập hợp, Lão Đào đã đứng ở phía xa xa, điểm danh một đám người, lúc nhìn đến Kiều Kiều liền “Hừ” một tiếng: “Trốn cũng đã lâu như thế, cuối cùng cũng lộ diện rồi sao?”
“Không trốn. Chỉ là, sợ thấy ngài.” Kiều Kiều với Lão Đào luôn liên hệ thông qua người làm trung gian là Chu Tiểu Á, đặc biệt một tháng gần đây kéo dài bản thảo thì đến cả tên Lão Đào cũng sợ nghe thấy, lúc này gặp mặt hận không thể tự mình súc thành một người vô hình, không bị Lão Đào để ý tới.
Tuy nói Lão Đào có chút hung dữ, nhưng cũng đã hợp tác với Kiều Kiều từ lâu, cũng biết Kiều Kiều là cái kiểu lúng túng kia, chỉ lên trên xe: “Đi lên đi, nhớ hỏi Tiểu Chu thuốc say xe.”
Kiều Kiều nghe thế liền cười, trước khi lên xe còn đưa cho Lão Đào một phần bữa sáng, “Cố ý mua cho cô này.”
Lão Đào vừa thấy, “Thế này là muốn tôi béo chết sao?” Ngoài miệng nói thế nhưng tay vẫn cầm lấy chuẩn bị đợi chút nữa ăn.
Chu Tiểu Á đã sớm lên xe chiếm chỗ, thấy cô lên xe, lập tức phất tay “Chỗ này.”
Kiều Kiều ngồi xuống mới nhẹ nhàng thở ra, Chu Tiểu Á cũng nghẹn cười, “Lão Đào còn chưa nói gì cậu mà, vui vẻ chưa?”
“Bỗng nhiên cô ấy tỏ ra thân thiết, tớ cực kỳ không quen.”
“Tật xấu.” Chu Tiểu Á nói: “Cậu bị cô ấy ngược thành thói quen sao?”
Một xe người nói ta nói đùa giỡn vui vẻ, xe chậm chạp mà tiến về núi Yểu, sâu trong núi, tầng tầng lớp lớp núi rừng trùng điệp, không khí cực kỳ tươi mát, toàn bộ đều là không khí trong lành. Đúng thật Kiều Kiều ít khi ra khỏi cửa, một lần duy nhất đi du lịch hình như còn là đi cùng mẹ Kiều tới Tam Á.
Đến khi đến chỗ nghỉ chân, phong cảnh cũng cực kỳ tốt, nhà gỗ được xây dựng ở giữa cây cối xanh tốt.
Lão Đào giao chìa khóa cho mọi người, sau khi sắp xếp hoạt động tự do sau đó, một tiếng sau tập hợp đi ăn cơm.
Chu Tiểu Á và Kiều Kiều đi dạo ở xung quanh, nhanh chóng đi đến ngôi chùa nổi tiếng trong truyền thuyết kia, một kiến trúc rất lớn, chỉ là ngửa đầu một cái, nhìn bậc thang thật cao kéo dài thực sự có chút kinh sợ.
Chu Tiểu Á hỏi: “Đi xem?”
Không khí trong núi mát mẻ hơn, Kiều Kiều mặc thêm một chiếc áo khoác có mũ, lúc này đôi tay đút túi híp mắt nhìn số bậc thang, có hơi chùn bước, “Nếu không thì, cơm nước xong rồi tới?”
Chu Tiểu Á một câu đã chọc trúng tâm tư của cô: “Cái thể chất này của cậu, bình thường vận động không đủ, cần phải huấn luyện nhiều hơn nhớ chưa?”
Kiều Kiều gật đầu mạnh mẽ, “Được được được.”
Ngày hôm sau cuối cùng vẫn bị Chu Tiểu Á kéo đi ngắm mặt trời mọc, sau đó lại đi tới miếu cầu sự nghiệp xóc quẻ, trên đường trở về Chu Tiểu Á còn trách cô: “Tới cũng đã tới rồi, thuận đường cầu một quẻ nhân duyên đi.”
Kiều Kiều không tin mấy thứ này, quẻ cầu sự nghiệp kia cũng chỉ vì thú vị mà thôi.
Tuy rằng một đoạn đường cực kỳ bình thản nhưng lúc trở về trạng thái tinh thần của mọi người đều rất tốt, dù sao cuộc sống thành thị có tiết tấu nhanh chóng, áp lực lại lớn, một chuyến tới đây