Khoảng khắc ngọt ngào dần dần qua đi lại tới lúc phải tạm biệt.
Thật sự khoảng khắc bây giờ Hoàng Nam muốn nó có thể dừng lại theo ý mình.
Trời cũng đã sắp tối, Hoàng Nam từ phòng tắm bước ra chỉ quấn một cái khăn choàng che thân dưới, tóc vẫn còn ẩm ướt, vài giọt nước quyến rũ mà nhỏ giọt trên ngũ quan tinh tế của cậu con trai, anh nhàn nhạt nói với cô gái đang ngồi trên sofa:
“Hay là em ở lại đâu luôn đi”.
Lời nói của anh như muốn thỉnh cầu Trang Nhi ở lại, chỉ có sự xuất hiện của cô nàng ở một thành phố to lớn như thế này mới khiến Hoàng Nam cảm nhận được hơi thở của sự ấm áp.
Cô tưởng anh nói đùa lại vô thức mà trêu chọc vài câu:
“Em về còn đi lấy chồng đại gia nữa chứ”.
Mặt anh biến sắc liền khoan thai bước tới từng bước chân chạm đất như một lời cảnh báo đối với Trang Nhi, mặt anh nghiêm túc:
“Anh không đùa, em mà về thì căn nhà nàg cũng sẽ thấy nghe được hơi thở của anh”.
Trang Nhi ý thức được liền kéo anh ngồi xuống đối diện mình, hai tay đặt lên vai:
“Em cũng sẽ quay lại nơi đây chứ đâu phải là đi luôn đâu mà trông anh cứ như xa em ngàn năm không bằng”.
Trang Nhi nói loạt những từ ngữ động viên anh bạn đối diện mình.
Bên ngoài thì chỉnh chu mang theo sự lạnh lùng thu hút nhiều cô gái giờ lại thành một cậu nhóc bên cạnh cô gái nhỏ hơn mình một tuổi.
Hoàng Nam nằm nhừ trên đùi cô gái nhỏ sắc mặt không khác gì đứa trẻ đòi mẹ mua cái bánh ngọt.
Anh thở dài một hơi:
“Em…”
Trang Nhi theo bản năng mà lên tiếng:
“Dạ???”
“Anh ở nơi có vinh quang đợi em, đợi ngày em xuất hiện mang theo ước mơ của mình hãnh diện mà đứng trước mặt anh nói rằng, em cũng rất giỏi giống anh…”.
“Nếu em không xuất hiện, anh sẽ lại quay ngõ quen mà tìm em”.
Từng lời Hoàng Nam nói ra đều khiến cho Trang Nhi phải nhớ rõ từng chữ một dòng được bỏ sót một câu nào.
Cô nàng mân mê vào mà anh nhẹ nhàng:
“Vâng nhưng mà anh cũng phải giữ bản thân lúc nào cũng phải tỉnh táo biết chưa”
Anh không nói không rằng chỉ gật gật cái đầu rồi nhắm mắt lại nằm trên đùi Trang Nhi mà ngủ thiếp đi.
Trang Nhi bất lực cũng không biết phải làm sao bởi từ chiều giờ anh đã phải chạy đến trường vì có việc đột xuất lúc trở về thì có chút mệt mỏi liền đi tắm rồi trò chuyện với cô đến bây giờ.
Nhìn thấy cơ thể anh có chút xuyến xao, từng đường từng nét đều hiện rõ trước mặt Trang Nhi hòa vào đó là làn da trắng tuy nhìn trắng nhưng cơ thể của Hoàng Nam không hề gầy, mềm yếu mà thay vào đó là sự là sự kết hợp rất tinh tế nhưng thanh niên tuổi hai lăm thân hình rất săn chắc.
Lúc này Trang Nhi nuốt xuống một ngụm nước bọt liền thâm nghĩ “Người yêu mình mà mình không đụng vào để người khác đụng trước chắc mình hối hận cả đời”.
Vừa khẽ nhẹ nhàng, cô nàng lăn tăng đưa ngón tay vuốt ve nét mặt của anh rồi lại rất khẽ mà chạm vào phần cơ trên bụng.
Hoàng Nam nhép miệng cười:
“Định xàm sỡ anh à???”
Trang Nhi giật mình có chút hoàng mang liền nói lắp:
“Em…Em…đâu có”
“Thề! thật luôn”.
Gương mặt cô ngáo ngơ nhìn anh.
Hoàng Nam cảm thấy không thể nhịn cười được với biểu cảm của người trước mặt liền chọc cô không ngớt.
Cô gái nhỏ nhà mình có chút cọc cằn mà dùng tay bê đầu anh xuống sofa rồi hiên ngang ấm ức đứng dậy.
Bước được mấy bước thì bị kéo lại cả người Trang Nhi nằm vào lòng của anh bạn.
Cảm giác