Đồ đặt trên mạng được giao vào ba hôm sau, tức là sáng thứ hai, đến vừa kịp ngay trước giờ xuất phát.
Thế nên Mục Vãn Vãn không kịp đập hộp đã phải theo chân mọi người lên xe.
"Em đặt mua gì thế, không để lại trụ sở được hả?" tiểu Bánh Bao tò mò, ngoái lại hỏi.
"...Không có gì." Mục Vãn Vãn sợ cái hộp bị bẩn nên để ở cạnh chân.
Tiểu Bánh Bao: "Ê Hổ, trên cái hộp kia có một hàng chữ đúng không?"
Mọi người đồng loạt quay đầu lại, nhìn thật kĩ, trên hộp có hẳn một hàng chữ to đùng: [Vũ khí kích hoạt nét quyến rũ của phụ nữ ~ shipper phải giao đến tận tay nữ vương đại nhân của chúng tôi đấy nhớ!]
Vẻ mặt của mọi người lập tức thay đổi thành đủ loại màu sắc.
Mục Vãn Vãn vội vàng cắt ngang mạch ảo tưởng của họ: "Đừng đoán bậy...đồ bơi của em hư rồi nên em mua bộ mới."
Tiểu Bánh Bao hỏi: "Chứ không phải tại em mặc không vừa nữa hả?"
Kể ra cũng may, tối qua đồ vẫn chưa được giao đến, Mục Vãn Vãn sợ không kịp nên tìm lại bộ đồ bơi liền thân có lịch sử lâu đời kia, kết quả...đúng thật là có hơi chật.
Cô đã tính cả rồi, nếu hôm nay đồ vẫn chưa tới thì đến nơi cô sẽ mua bộ khác sau.
Cô cố giữ vẻ bình tĩnh mà cười khinh bỉ một tiếng: "Làm gì có chuyện đó, em còn chưa đến bốn lăm kí nữa mà."
Hổ ca cũng cười lạnh: "Em mà không bốn lăm kí anh ăn shit luôn."
Mộc Đầu thì đầy vẻ khẳng định: "Lần trước kiểm tra sức khỏe cũng đã bốn lăm kí rưỡi rồi."
"...Im miệng."
Sau khi Mục Vãn Vãn đăng hình say xỉn của họ lên Weibo, bỗng chốc đã đắc tội với cả ba ông nội này.
Người phẫn nộ nhất chính là tiểu Bánh Bao, trong hình áo anh ta bị tốc lên, để lộ ra hơn một nửa cái bụng mỡ, miệng thì há, lại còn trợn mắt, quả thực là tâm điểm của cả bức hình.
Tiểu Bánh Bao hủy theo dõi tài khoản của Mục Vãn Vãn hai tiếng đồng hồ, cuối cùng chấp nhận lời xin lỗi mang tên Hải Đế Lao của Mục Vãn Vãn, bài còn chưa xóa đã tha thứ cho cô rồi.
Ồn ào sôi nổi một lúc, trong xe lại khôi phục sự yên tĩnh, mặc dù mấy hôm nay không phải tập luyện, nhưng mọi người vẫn theo thói quen mà chơi game đến tận khuya, tối qua năm người còn kéo nhau sang server vùng ven, bón hành tập thể cho người chơi của server đó, mãi đến hơn hai giờ sáng mới giải tán, thế nên hôm nay ai nấy đều đang còn buồn ngủ, giờ bắt đầu ngủ bù, chỗ của tiểu Bánh Bao thậm chí còn phát ra vài tiếng ngáy nữa.
Mục Vãn Vãn dựa luôn lên người Bùi Lộ, ngủ mê man suốt hai tiếng đồng hồ.
Lúc bị đánh thức, cô thấy trán mình nong nóng, hóa ra là tay Bùi Lộ chắn trước đầu cô, tránh cho cô khỏi ngã.
Quan trọng nhất là, ống kính camera sau của hai cái điện thoại trước mặt đang chĩa thẳng vào cô.
Tiểu Bánh Bao đang livestream: "Cái gì? Tướng ngủ của em ấy như này mà đẹp á? Đồ nịnh hót, phắn ra khỏi phòng livestream của tui ngay."
Hổ ca cũng đang livestream, gật đầu: "Đúng thế, lúc nào tiểu Lộ cũng có thể ngủ được hết, có lần đang đánh rank cậu ấy còn lăn ra ngủ, thế là bị người ta tố cáo, acc bị khóa luôn, cuối cùng anh Dương phải liên hệ với nhân viên của nhà phát hành mới được mở khóa đấy..."
Mục Vãn Vãn: "...Các anh đang làm gì vậy?"
"Livestream đó." Tiểu Bánh Bao nói, "nào, chào các bạn khán giả đi, họ xem em ngủ mà xem được lâu như vậy, chắc chắn là fan ruột đấy."
Mục Vãn Vãn ngồi thẳng dậy, thái dương bỗng nhiên giật giật, bình tĩnh hỏi, "stream lâu chưa?"
"Không lâu lắm, chắc được nửa tiếng rồi."
"...Em liều mạng với các anh."
Bùi Lộ bị đánh thức, nghe rõ mồn một đoạn đối thoại vừa rồi, anh chậm rãi mở mắt ra, ngăn lại động tác cướp điện thoại của Mục Vãn Vãn, vẫn nở nụ cười về phía ống kính.
Mục Vãn Vãn: "Anh đừng có cản em, tối nay chúng ta ăn bánh bao thịt!"
"Không sao, dù sao em ngủ nhìn cũng rất đẹp, kệ cho họ quay đi..." anh nói xong, hạ thấp giọng, dùng âm lượng chỉ hai người mới nghe thấy, nói, "lát anh giúp em xử lí cậu ấy cho."
Khán giả hóng chuyện trong phòng livestream ngớ người.
[Má nó chứ, tự nhiên phải ăn một đống thức ăn cho chó...]
[chân Lu thần dài ghê, ngồi ghế sau hai tiếng đồng hồ chắc chắn là rất khó chịu, ngủ dậy đám đồng đội này lại còn ồn ào, đau lòng quá đi mất.]
[Lầu trên khỏi lo lắng làm gì, người ta vừa vô địch xong, lại có cả bạn gái, đến lượt bạn đau lòng chắc?]
[Đi đâu thế? Du lịch hả? Vái trời tình cờ được gặp á á á!!!]
[Hình như là đi tắm suối nước nóng, vừa nãy mới thấy được biển hiệu của chỗ suối nước nóng tôi từng đến.]
[Vãi lúa lầu trên có hỏa nhãn kim tinh à, tại hạ bái phục...]
"Được rồi, đừng nghịch nữa." anh Dương nói, "sắp đến khách sạn rồi, tắt stream đi."
Vợ anh Dương đang lái xe, giọng ấm áp: "Các em ấy stream giải trí một tí thôi mà sao anh cũng quản thế?"
Anh Dương ngồi thẳng dậy: "Em nói phải."
Mọi người: "..."
Đến nơi, mọi người xuống xe, khách sạn suối nước nóng rất sang chảnh, nghe nói có đến mấy chục loại suối nước nóng với công hiệu khác nhau, suối không lớn, nếu thay phiên nhau ngâm một lượt thì vẫn ngâm được rất lâu.
Đặt tổng cộng bốn phòng, vợ chồng anh Dương một phòng; tiểu Bánh Bao và Hổ ca một phòng, Mộc Đầu và Bùi Lộ một phòng; Mục Vãn Vãn ở riêng một phòng.
Vì Mục Vãn Vãn một mình ở một phòng nên anh Dương giúp cô lấy phòng có giường lớn, để cô có thể ngủ thật thoải mái, phòng cũng nằm khác lầu với bọn anh.
Bùi Lộ cùng cô ra khỏi thang máy ở tầng mười: "Anh chuyển hành lí giúp em."
Hành lí của Mục Vãn Vãn là một cái ba lô và một gói hàng.
Bùi Lộ ôm lấy gói hàng: "Lát cùng nhau đi ngâm suối nước nóng nhé?"
Tim Mục Vãn Vãn nảy một cái: "Được đó, nhưng mà em phải chuẩn bị một chút đã..." cô còn chưa thử đồ bơi nữa mà.
"Vậy anh đợi em."
Vừa dứt lời thì có một cô gái đi tới, cô bé cột tóc hai bên, trang điểm kĩ càng, lúc đi hai bím tóc đung đưa qua lại, cực kì gây chú ý.
Cô bé nhìn thấy bọn anh, lập tức dừng bước.
"Lu thần?" cô bé trợn tròn mắt, vẻ mặt không dám tin, "là Lu thần sao?"
Không phải ngôi sao lớn gì, lại còn đang ở trong nhà, nên cả hai người đều không đeo khẩu trang.
Bị nhận ra, Bùi Lộ chỉ đành cười cười: "Chào bạn."
"Em siêu thích anh luôn đó! Từ lúc anh gia nhập đội cho đến giờ luôn...em có tặng quà cho anh nữa á, anh có nhớ không?" cô bé nói xong, con ngươi chuyển sang nhìn người bên cạnh, nụ cười nhạt đi, "Wan thần, chị cũng ở đây à."
Mục Vãn Vãn cười cười, ai nói cô béo? Rõ ràng một người đứng ngay đây người ta còn không thấy cơ mà.
Bùi Lộ gật đầu xã giao: "Cảm ơn, chỉ cần có tặng quà thì đều đã nhận được rồi. Chúng tôi đang trong chuyến đi chơi riêng, không trò chuyện thêm với bạn được, tạm biệt."
Nói xong, anh liếc sang bên cạnh thấy cô đang nhìn chằm chằm xuống dưới.
Mục Vãn Vãn nhanh chóng thu hồi tầm mắt, kéo kéo gấu áo của Bùi Lộ: "Đi thôi."
Vừa đi được hai bước, cô dừng lại, như nhớ ra chuyện gì đó, quay đầu cười hì hì, nói, "đúng rồi...phiền bạn giữ bí mật giúp chúng mình nhé, cảm ơn."
Câu này...nghe cứ như hai người họ đang đi du lịch riêng vậy.
Cô gái kia nghe thấy thế, tức điên cả người, cục tức xả không được mà nuốt xuống cũng không xong, lại còn phải cười mà đồng ý.
Năm phút sau, có tiếng bước chân gấp gáp sau lưng cô.
Cô theo phản xạ quay đầu, thấy Bùi Lộ đột nhiên chạy vòng lại đây, mắt sáng rực lên, xác nhận cạnh anh không có ai, cô vội