Túc chủ: 【Alan Lawrence】
Cấp bậc: 【Hắc Thiết Nhân Loại】
Thể chất: 【10】
Năng lượng: 【8】
Tinh Thần: 【10】
Kỹ Năng: 【Kiếm Thuật lv3 max】【Ma lực】【Ma pháp lv2】...
Hệ Thống Năng Lượng: 【2 FE】
Thế giới xuyên qua: 【Europia đại lục】【Goblin Slayer】
Tu luyện hơn một năm ở cái thế giới này, Alan chỉ số cũng có thể nói là gần tới bản thân phàm nhân cực hạn. Đồng thời, hắn cũng ý thức được mình thiên phú nhờ hệ thống buff là thế nào kinh khủng.
Mỗi sinh vật nếu không có kỳ ngộ gì, thông thường đều có chính mình dành riêng cực hạn cho việc trở nên mạnh mẽ, đó là thiên phú, hoặc còn gọi là thiên phận.
Giống như Rick cái kia 'Goblin dự trữ lương', luyện tập chăm chỉ đến mức hắn cũng phải ghé mắt. Tiếc là hắn cả kiếm thuật lẫn thể chất đều không có chút nào tiến bộ.
Còn may mắn hơn như phó kỵ sĩ đoàn trưởng Acker, đột phá siêu phàm ma lực. Ở cái thế giới này cũng đã tính là đứng đầu cường giả.
Nhưng trong suốt nửa năm, chỉ số thân thể, năng lượng, hay tinh thần của Acker cũng không có một tia thay đổi. Qua nhiều lần giao đấu trong sân huấn luyện Alan qua hệ thống cũng đã xác nhận điểm này.
Cho nên, không có bất ngờ gì vị kỵ sĩ này suốt đời cũng chỉ có thể kẹt ở như vậy cấp độ, ma lực đột phá thêm 1 bậc nhỏ (1 chỉ số) cũng đã là cực hạn.
Còn thân thể và tinh thần của hắn chỉ có thể là từ từ trượt xuống khi tuổi đã cao, chứ đừng nói tới khả năng cũng đột phá tới siêu phàm lĩnh vực như Alan ban đầu dự đoán.
Alan thậm chí hoài nghi Acker đột phá thăng hoa siêu phàm ma lực lúc, hắn ma lực chỉ số còn không đạt tới 10 cực hạn. Tức là nếu chỉ cần vừa đột phá siêu phàm, Alan khả năng cao là số lượng ma lực còn vượt qua hắn một mảng lớn.
Thành công là 99% cố gắng thêm 1% thiên phú, tuy nhiên nếu không có cái kia 1%, cố gắng mấy cũng vô ích. Đối với con đường tiến hóa của sinh mệnh chính là như vậy tàn khốc.
Alan yên lặng một lần nữa cảm tạ hệ thống. Tự hứa từ nay ít mắng nó là 'Rác rưởi' một chút.
×
— QUẢNG CÁO —
----------
Trời xanh mây trắng.
Từng tiếng nước chảy róc rách, thuyền bè hàng hóa tấp nập qua lại. Thỉnh thoảng ven đường còn có thể thấy được ngâm du thi nhân biểu diễn vài khúc ca du dương trữ tình. Quang cảnh là như vậy lãng mạn nên thơ.
Venice, đây là tên của tòa thành thị mà Alan thực hiện ủy thác.
Giống với một thành thị cổ điển trên mặt nước của Italy ở kiếp trước, khắp thành phố là những nhánh sông xen kẽ với đường xá, hàng quán bày biện trên thuyền cũng không hiếm lạ.
Hoàn cảnh nơi này làm cho dù ở vào buổi trưa cũng làm người cảm thấy tươi mát dễ chịu.
"Thật là xinh đẹp." Lily vui thích nói
Chậm rãi bước đi cạnh Alan trên đường phố, thiếu nữ vừa đưa mắt tò mò quan sát khắp nơi.
Từ nhỏ tới lớn nàng hầu như cũng chỉ loanh quanh trong Đại Địa Mẫu Thần thần điện. Tới một tòa thành thị khác, còn lớn như vậy thì đây cũng là lần đầu.
Alan cũng có chút cảm khái nơi này xinh đẹp và phồn hoa. So với Bedford thành còn hơn không chỉ một bậc.
"Ngươi