Lộ Nam bị Trâu Hàn làm cho đầu óc mơ hồ, chính anh ta cũng không biết hai người đang làm cái gì.
Anh ta chỉ có thể cúi đầu nhìn Trâu Hàn, rất lịch sự hỏi, “Trâu lão sư, cậu không sao chứ?”
Trâu Hàn buông Lộ Nam ra, chạy tới ôm chặt lấy Ngu Thành Hà, đầu tựa vào lồng ngực của anh, “Tiểu Lộ đạo thật đáng sợ.”
Lộ Nam không hiểu sao trăng gì hết, chỉ tưởng là cậu muốn vung thức ăn cho chó, “… Hai người cũng hơi bị đáng sợ á.”
Anh ta chỉnh trang y phục một chút, quay người đi ra khỏi cửa, để lại Trâu Hàn cùng Ngu Thành Hà hai người trong phòng, còn tiện tay đóng cửa lại.
“Rốt cuộc là có chuyện gì?” Ngu Thành Hà ôm Trâu Hàn, có chút bất an.
Hôm nay là ngày đầu tiên bắt đầu quay, anh đã biết Lộ Nam sẽ gây chuyện. Nhưng anh tin tưởng với sự thông minh của Trâu Hàn thì không đến mức bị Lộ Nam làm cho tức giận, nên vẫn rất yên tâm.
Bất quá anh vẫn đăng weibo để dỗ Trâu Hàn, đó là tình thú giữa hai người.
Khi nãy nhìn thấy tất cả mọi người đều đi ra ngoài, chỉ có Trâu Hàn và Lộ Nam không ra, Ngu Thành Hà cũng không phải là không yên lòng, mà là muốn trò chuyện với Trâu Hàn nên mới sốt ruột đi vào.
Ai ngờ vừa vào cửa đã thấy Trâu Hàn nắm lấy cổ áo của Lộ Nam, gần như sắp hôn lên tới nơi.
Chuyện này… thành vấn đề lớn rồi.
Không lẽ Lộ Nam thật sự đi đào góc tường nhà mình?
Anh hoàn toàn quên mất, là Trâu Hàn bám dính lấy Lộ Nam không buông.
Trâu Hàn ngẩng đầu lên từ trong lồng ngực Ngu Thành Hà, nhìn chung quanh một lần, xác định Lộ Nam không ở đây, cậu vẫn chưa yên tâm, chạy đi khóa cửa phòng lại, rồi mới quay đầu nói với Ngu Thành Hà, “Lộ Nam… anh ta… là cao thủ giả gái á.” (nguyên văn là “nữ trang đại lão”)
“Hả?” Ngu Thành Hà sững sờ, không kịp phản ứng lại, “Cái gì cơ?”
Trâu Hàn nắm lấy Ngu Thành Hà, không thể chờ được mà nói cho anh nghe chuyện của bọn Thủy Yêu Yêu và cậu.
“Lộ Nam bề ngoài trông thì đàng hoàng trịnh trọng, sau lưng lại thích mặc đồ con gái, đã thế còn theo phong cách xinh đẹp gợi cảm nữa, anh tin nổi hông?” Trâu Hàn lần đầu tiên nhìn thấy cao thủ giả gái ngoài đời thật, tâm lý bị chấn động mạnh, vội vội vàng vàng tìm bức ảnh Lộ Nam mặc đồ nữ đưa cho Ngu Thành Hà xem, “Em không nhận ra luôn ấy!”
Trước đây Trâu Hàn xem tiểu thuyết, cũng từng thấy có tác giả viết cao thủ giả gái thì sao thì sao, nhưng cậu vẫn không có cách nào tưởng tượng ra. Cậu thừa nhận, cậu mang tư tưởng và ấn tượng cổ hủ đối với việc đàn ông mặc đồ con gái, luôn cảm thấy đàn ông thích mặc đồ phụ nữ thì có lẽ sẽ ẻo lả. Thế nhưng Lộ Nam hoàn toàn lật đổ quan niệm của cậu, nếu không phải có chứng cứ xác thực, đánh chết cậu cũng không tin Lộ Nam ngấm ngầm thích giả gái.
Đã thế còn mặc đồ nữ nói chuyện với bọn cậu nữa chứ, thật sự quá xấu hổ.
Ngu Thành Hà cũng không ngờ Lộ Nam lại có sở thích này, anh thì lại cảm thấy có thể tiếp thu việc mặc đồ con gái. Vòng giải trí có thể xem như là một nơi tương đối táo bạo, đủ các loại người đủ mọi sắc thái hòa nhập với nhau. Rất nhiều người trước màn ảnh là một gương mặt khác, sau ống kính lại là một bộ dáng hoàn toàn khác. Trước màn ảnh là đàn ông mạnh mẽ, nhưng bên trong lại có thể là người yêu thích làm nũng bán manh; trước mặt khán giả thì ôn nhu hiền lành, trong cuộc sống có thể là một bao thuốc nổ, đi tới đâu phát nổ tới đó; có người bởi vì áp lực công việc mà có mấy sở thích không dễ nói ra… Anh đã nhìn thấy quá nhiều, nên có thể dễ dàng tiếp thu chuyện mỗi người có thể có nhiều mặt.
Nhưng chuyện làm anh kinh ngạc hơn là, thế giới này thực sự quá nhỏ, Trâu Hàn và Lộ Nam thế mà lại có mối quan hệ sâu xa như thế.
“Trước tiên đừng để cho anh ta biết mình đã lộ.” Ngu Thành Hà nhìn tấm hình kia, bắt đầu nghĩ ý xấu, “Cậu ta giấu bọn em lâu thế, em nhất định phải giữ lại chứng cứ, đợi đến thời khắc mấu chốt thì vạch trần cậu ta.”
Trâu Hàn rất tán thành ý kiến của anh.
Chờ đến lúc bọn họ ra khỏi phòng, Lộ Nam nhìn qua bên này vài lần.
Anh ta có lẽ vẫn còn đang nghi hoặc về hành động vừa nãy của Trâu Hàn.
Để Lộ Nam không nổi lòng nghi ngờ, Trâu Hàn giấu đầu hở đuôi mà giải thích một câu, “Tiểu Lộ đạo, sau này đừng có comment lung tung nữa. Dân mạng toàn thám tử không đó, lỡ mà lộ ra chuyện gì dẫn đến doanh thu bị tụt thì anh kiếm đâu ra tiền mà trả cho tôi hả?”
Lộ Nam cảm thấy cậu đúng là vô lý, “Comment của tôi có vấn đề gì sao? Lời này của cậu phải đi nói với Ngu Thành Hà mới đúng chứ, lời nói dối này chỉ cần chọc một phát liền thủng.”
“Nhưng mà anh biết tôi đâu có quản được ảnh.” Trâu Hàn đường hoàng nói.
Lộ Nam: “…!!!”
Anh ta suýt thì lên cơn đau tim, “Thế cậu dựa vào cái gì mà quản tôi?”
“Dựa vào tôi là kim chủ đại gia của anh.” Trước đây Trâu Hàn có cảm giác khá phức tạp đối với Lộ Nam. Một mặt vì anh ta là cháu của Lộ Dư Phi nên cậu hơi sợ chọc giận anh ta. Mặt khác, vì chuyện kết thân nên cậu hơi hổ thẹn với anh ta. Thế nên mỗi lần Ngu Thành Hà cố ý chọc giận Lộ Nam cậu đều sẽ ngắt lời giảng hòa. Nhưng bây giờ, kể từ khi biết Lộ Nam là Thủy Yêu Yêu, mặc đồ nữ lừa cả bọn suốt mấy năm, cậu liền không đau lòng chút nào, thậm chí còn vô cùng muốn thấy cảnh Lộ Nam tức giận rồi lại không làm gì được cậu.
Lộ Nam hết cách với kim chủ, bắt đầu chuyển sang dằn vặt diễn viên, “Trương Đại Thuận, nhanh chân lên, tới lượt anh ra sân rồi!”
Ngu Thành Hà: “…”
Cậu là cao thủ giả gái, cậu nói gì thì cứ thế đi.
Trâu Hàn thấy Lộ Nam cùng Ngu Thành Hà đều tập trung vào việc quay diễn, cậu thì lại cứ không cách nào nhập tâm vào xem được. Cậu vẫn chưa bình tĩnh lại, khó mà nhịn nổi muốn tìm người nào đó tám chuyện cái đã.
Thế nhưng cái chuyện này khó mà nói được với người bình thường, Trâu Hàn đăng nhập QQ tìm Quan tự tại.
【 Mèo mắt to: Quan Quan đâu ời? 】
【 Quan tự tại: Đúng lúc tui đang bí ý tưởng, sao thế? 】
【 Mèo mắt to: Không có gì, muốn tìm ông nói chuyện chơi thôi. Ông mà cũng bị bí ý á? 】
【 Quan tự tại: Bí lâu rồi, tháng này tui hoãn chương mới mấy bận rồi. 】
Trâu Hàn gần đây không mấy để ý tới chuyện có liên quan tới website, nhìn thấy tin này thì sợ hết hồn, trước