“Biểu cảm của Trương Đại Thuận có thể trắng trợn thêm một chút, làm quá lên một chút, điểu ti nhìn thấy mỹ nữ không có bình tĩnh như thế…” Lộ Nam nhìn vào hình ảnh Ngu Thành Hà hai mắt tỏa sáng với gái đẹp trong camera, hô lên một tiếng. Nói xong thì liếc nhìn Trâu Hàn bên cạnh, khóe miệng mỉm cười, “Ý của Trâu lão sư thế nào?”
Trâu Hàn: “…”
Không muốn để ý đến anh ta chút nào.
Lần trước lúc Lộ Nam mời Ngu Thành Hà đóng vai chính trong “Tuyệt mỹ ái tình của Trương Đại Thuận”, bị Ngu Thành Hà khoe khoang ngay mặt, lúc đó anh ta nhịn, sau này vẫn luôn nung nấu ý định trả thù.
Lộ Nam đã có rất nhiều ý tưởng cho giai đoạn đầu của bộ phim này, sau khi mấy người bàn bạc xong xuôi, đầu tư của Trâu Hàn lập tức chuyển tới, Ngu Thành Hà cũng đã rất quen thuộc với kịch bản, cho nên chỉ dùng thời gian nửa tháng để chuẩn bị, sắp xếp này nọ cũng đã hoàn tất.
Ngày hôm nay khởi động máy, cái tên lòng dạ hẹp hòi Lộ Nam ngay cảnh quay đầu tiên liền sắp xếp một vị khách hàng mỹ nữ đến sắc dụ Ngu Thành Hà diễn vai Trương Đại Thuận.
Trâu Hàn không tin anh ta không cố ý.
Bất quá, dù gì cũng phải quay cảnh này, quay sớm hay muộn một chút cũng không liên quan gì mấy. Quay sớm để có chuẩn bị tâm lý sớm cũng tốt, cho nên Trâu Hàn không phản đối.
Thế nhưng, nhìn thấy hình ảnh Ngu Thành Hà hai mắt tỏa sáng, gần như chảy nước dãi với mỹ nữ vóc người nóng bỏng trên camera, tâm lý Trâu Hàn vẫn chịu ảnh hưởng lớn, quay người định rời đi.
“Trâu lão sư, cậu đừng đi.” Tính tình của Lộ Nam xấu ngang Ngu Thành Hà, cứ một hai phải kéo Trâu Hàn ở lại xem, “Cậu là biên kịch mà, phải quan sát trạng thái cùng biểu hiện của diễn viên mới có thể viết ra nội dung và lời kịch phù hợp nhất chứ.”
Kịch bản này vốn do Lộ Nam tự mình viết, Trâu Hàn vào tổ biên kịch nói thật ra chỉ là treo bảng tên thế thôi, lâu lâu làm chút việc vặt. Mới đầu Trâu Hàn cũng thấy kỳ quái, tại sao anh ta phải để cho mình tới làm biên kịch, Lộ Nam giải thích là anh ta lần đầu làm đạo diễn, có thể không để ý được hết, Trâu Hàn được Mai Đồ đề cử nên anh ta tin được. Bây giờ nhìn lại, Lộ Nam vốn đã mang ý định trả thù.
Nhưng Trâu Hàn đó giờ chỉ yếu thế trước mặt Ngu Thành Hà, trước mặt người khác chưa bao giờ phải chịu thiệt. Muốn cậu không đi thì không đi, ngồi xuống hỏi ngược lại Lộ Nam, “Thế tìm ra đối tượng xem mắt chưa?”
Một đòn chí mạng.
Lộ Nam: “…”
Trâu Hàn phi thường thành khẩn nói, “Anh có thể nói tôi nghe một chút không, sao hai người biết nhau vậy? Hay là sao anh lại không có phương thức liên lạc với người kia? Anh chỉ cần nói tôi nghe xíu manh mối thôi, tôi liền có thể giúp anh tìm được người ta, sau đó thay anh giải thích rõ ràng. Tôi thật sự cảm thấy vô cùng có lỗi với anh, chưa nói hai người chưa được thấy mặt nhau, bây giờ hai tụi tôi còn lắc lư trước mặt anh mỗi ngày nữa. Tụi tôi không phải cố ý muốn khoe ân ái đâu, nhưng mà tình cảm là không ngăn được…”
“Cắt.” Lộ Nam mặt không cảm xúc, “Lại lần nữa.”
Trâu Hàn: “…”
Cảnh này quay tổng cộng tám lần mới qua.
Mặt Trâu Hàn tái mét, “Có gì khác biệt sao?”
“Có chứ.” Lộ Nam cười híp mắt giải thích với cậu, “Trình độ không giống nhau. Bây giờ mới quay cảnh đầu, tôi muốn nhìn thấy tiềm lực của Ngu Thành Hà, phần diễn sau sẽ căn cứ theo biểu hiện của anh ta để điều chỉnh. Cậu tưởng đóng phim đơn giản lắm à?”
Kỳ thực Lộ Nam nói cũng đúng sự thật, chứ không phải là do đặc biệt nhắm vào Ngu Thành Hà cùng Trâu Hàn nên mới sắp xếp như thế. Anh ta là đạo diễn, sẽ không mù quáng làm loạn tác phẩm đầu tay của mình.
Cho nên Trâu Hàn thật sự không còn lời nào để nói.
Lịch trình quay chụp ngày đầu tiên rất thư giãn. Phông nền trường quay cần phải điều chỉnh, diễn viên tạm thời nghỉ ngơi, Trâu Hàn đứng lên muốn đi tìm Ngu Thành Hà lại bị Lộ Nam kéo lại.
“Có cuộc họp nhỏ.” Lộ Nam cười nói, “Bây giờ cậu là lão sư biên kịch, không phải trợ lý của Ngu Thành Hà, không thể thân cận với anh ta quá, bằng không các diễn viên khác sẽ cảm thấy cậu nịnh nọt thiên vị người ta!”
Trâu Hàn: “!!!”
Sở dĩ cậu đồng ý làm biên kịch chó má gì đó là để thuận tiện danh chính ngôn thuận ở cùng với Ngu Thành Hà, kết quả thế mà lại còn không bằng làm trợ lý?
Thế thì cậu làm biên kịch làm méo gì?!
“Cậu đã ký hợp đồng rồi.” Lộ Nam nhắc nhở, tiện tay kéo cậu vào phòng nghỉ ngơi.
Những người khác còn chưa tới, Trâu Hàn cười lạnh một tiếng, “Phí bồi thường vi phạm hợp đồng tôi trả nổi.”
Lộ Nam: “…”
Trâu Hàn tiếp tục nói, “Diễn viên khác cảm thấy thế nào tôi không quan tâm, tôi vốn là kim chủ của Ngu Thành Hà. Công khai ngược lại càng tốt, tụi tôi có thể muốn làm gì thì làm trong đoàn phim. Anh nhìn cái cô diễn viên kia đi, sắp dán lên người Ngu Thành Hà rồi, bây giờ tôi muốn đi dạy dỗ cô ta một chút.”
Lộ Nam: “…”
Lộ Nam: “Kim chủ ba ba, con sai rồi.”
Trâu Hàn: “Đừng có gọi vậy, chỉ có Ngu Thành Hà được gọi vậy thôi.”
Lộ Nam nháy mắt mấy cái, “Kim chủ đại gia.”
Trâu Hàn: “…”
May là Trâu Hàn chỉ nói ngoài miệng một chút, chứ không có ý muốn làm thật.
Những người khác lục tục tiến vào, Trâu Hàn trực tiếp tìm một góc ngồi xuống, cậu bây giờ vẫn chưa có tự giác của nhà đầu tư, ngoại trừ việc trả thù lao và việc liên quan tới Ngu Thành Hà, những cái khác cậu đều không mấy quan tâm tới. Bọn Lộ Nam nói gì đều như nước đổ đầu vịt, cậu thì cầm điện thoại chơi dưới gầm bàn.
Điện thoại bỗng rung một chút, là thông báo Ngu Thành Hà đăng weibo.
Trâu Hàn vội vàng nhấn vào, khóe miệng không kìm được mà giương lên.
【 Mèo giận rồi thì phải dỗ sao đây? Online chờ, rất cấp bách [ ảnh ]. 】
Ảnh vẫn là phong cách vẽ mang tính tối giản đặc trưng của Ngu Thành Hà, chỗ nào cũng xấu, chỉ có một đối mắt to oan oan ức ức là đặc biệt sinh động.
Bên dưới đã có rất nhiều bình luận.
【 Chồng tui cuối cùng cũng đăng weibo, a a a a a. 】
【 Gần đây weibo cá nhân của Ngư Ngư toàn liên quan tới mèo, hệ liệt người không bằng mèo. 】
【 Mèo dễ thương như vậy, sao anh lại để cho mèo giận vậy? 】
【 Lý do mèo giận có thể là do anh vẽ nó xấu quá đó. 】
【 Mèo rất thích chưng diện, đề nghị nâng trình vẽ lên đi, alo @Mèo mắt to. 】
【 Thấy comment của lầu trên, đột nhiên cảm giác hơi vi diệu, Ngư Ngư vẽ… Mèo mắt to à? 】
【 Mèo đều là mỹ nhân ngạo kiều, phương pháp dỗ chỉ có một: cưng chiều vô, cưng chiều tới chết luôn. 】
…
Trâu Hàn đang lướt say sưa ngon lành, đột nhiên lướt tới một cái bình luận đặc biệt, đến từ Lộ Nam.
【 Mèo dỗi có thể là do tới mùa xuân của nó đó, đề nghị mua một con mèo cái. 】
Dưới bình luận của Lộ Nam cũng có rất nhiều reply.
【 Mò được một Tiểu Lộ đạo. 】
【 Ờ ha, không phải Ngư Ngư đang trong