Thành phố Thân tháng 11, buổi tối đầu đông râm ran mát mẻ.
Lúc 8 giờ, trợ lý Cao đã về đến nhà.
Đêm nay sếp tổng đi xã giao, để cô ấy tan làm về nhà nghỉ ngơi sớm.
Cô ấy cũng không muốn gọi người lại đây bầu bạn với cô ấy, thoải mái khoan khoái gọi cái lẩu mang về, mở TV internet ra vừa xem vừa ăn.
Tiệc mừng công do Bác Nghị và công ty mẹ của mạng nền tảng Chim cánh cụt hợp tác tổ chức, bao mấy tầng lầu của khách sạn năm sao, thanh thế lẫy lừng, các nền tảng mạng đồng loạt phát sóng trực tiếp đi thảm đỏ.
Bữa tổ chức, từ sáng sớm đã bị các fan khắp mọi nơi ngồi xổm chầu chực.
Nhìn từ màn hình, xem ra là đông đen người, còn giương các loại khẩu hiệu tiếp ứng và bảng đèn led.
Trợ lý Cao vừa nhìn qua liền thấy không ít "người làm vườn", không khỏi cong môi khẽ cười, cầm di động đăng nhập vào nhóm người làm vườn.
Đúng vậy, trợ lý Cao dùng một tài khoản QQ đội lốt một thanh niên trẻ hai mươi mấy tuổi vào nhóm fan của Hướng Tiểu Viên.
Đây không phải chỉ là một nhóm fan đơn giản, bên trong tất cả đều là fan sự nghiệp đích thực của Tiểu Viên, Đa Miêu Tương danh tiếng lẫy lừng kia cũng ở trong này, trợ lý Cao đã tốn ít tâm tư mới vào được.
Trong nhóm đã sớm mở chủ đề dọn chờ sẵn, đều đang chờ màn đi thảm đỏ của Hướng Tiểu Viên.
Tới trước chính là nam chính Phương Hạo.
Cậu ta bận một bộ tây trang màu đỏ hồng, người nhìn hơi gầy lại trông phấn khởi, tươi cười rạng ngời, bộ dáng có vẻ khá hăng hái hăm hở, đều nhờ bộ phim ban tặng.
Phản ứng tiêu cực do mấy lần bùng ra tai tiếng trước đó của cậu ta thoáng cái liền biến mất, độ phổ biến ngược lại tăng vọt không ít, đi đến đâu, các fan nữ la hét chói tai đến mức muốn vỡ giọng cả rồi.
Trong nhóm người làm vườn đang thảo luận: "Phương Hạo càng nổi rồi nhỉ, nói thật nha, vẫn là chị gái Tiểu Viên nhà chúng ta đã đem lại may mắn cho cậu ta quá rồi."
"Ừ, lúc này quả thật giúp hắn lật ngược được, chậc!"
"Mọi người đoán đêm nay Lục Tĩnh Niên có ra tới không? Cũng mấy tháng không thấy cô ấy rồi nhỉ?"
"Chậc, nếu bữa tiệc của công ty mình tổ chức cũng không xuất hiện, vậy còn chẳng phải rã đông ư.
"
"Ôi, thực sự hơi đáng thương mà, ra tới sợ cũng bị fan Phương Hạo cấu xé đi."
"Yêu phải cái loại đàn ông không có trách nhiệm này, hầy, cả tương lai của chính mình cũng chôn vùi theo."
"Ui ui ui, Trâu Nhất Nhụy tới rồi!"
"Ha ha ha ha, tôi còn hơi đẩy thuyền cặp đôi giữa cô ấy và Tiểu Viên Viên đấy......"
"Cặp đôi Vân Dao sao, còn từng lên bảng tìm kiếm hàng đầu mà ha ha "
Trợ lý Cao cười nhạt một tiếng, lắc đầu thật mạnh.
Ôi, cô ấy cũng chính là không thể nói ra cặp đôi chân chính mà mình chèo thôi.
Nếu theo kiểu đang lưu hành, nói ra thì mọi người trong nhóm liền "cho bay màu ngay".
Nhìn đến phía dưới có người trong nhóm sốt sắng nói: "Tuy rằng diễn xuất của Trâu Nhất Nhụy có hạn, nhưng tốt xấu gì chỗ dựa sau lưng là Đồng Hoa, cũng có không ít tài nguyên.
Tôi hy vọng chị gái nhỏ Tiểu Viên của chúng ta giữ quan hệ tốt với cô ấy, lúc cần thiết cũng có thể cọ ké ~"
Trợ lý Cao than một tiếng.
"Chị gái nhỏ Tiểu Viên" đã từng cách người có quyền thế nhất có của cải nhất kia của Đồng Hoa gần như vậy, muốn tài nguyên gì liền có tài nguyên đó, cô còn không cần đấy!
A, đã từng.
Trợ lý Cao ôm lấy trái tim.
Quá đáng tiếc mà!
Cô ấy đã từng có thể ở gần hóng chuyện, ôi, hiện tại trong công việc cũng đã thiếu đi rất nhiều thú vui.
Cô ấy còn tưởng rằng sau khi sếp tổng giải quyết cuộc chiến dư luận kia thì sẽ tỏ ý gì đó với Hướng Tiểu Viên, chẳng hạn như -- gọi điện thoại cho người ta?
Chẳng vì nguyên do gì, cuộc điện thoại đó cứ thế không diễn ra, suy cho cùng thì hãy nói gì đó đi chứ? Thế mà chỉ chẳng có sau đó? Cứ như vậy là thôi?
Trợ lý Cao đau lòng đến mức nhận ra đến bản thân cô ấy chắc vĩnh viễn cũng sẽ không biết.
Quá đáng tiếc mà!
Sếp tổng lại về như trước, đừng nói ký hợp đồng với đối tượng, ngay cả "vài phút tiêu khiển" hồi trước cũng không còn.
Trợ lý Cao lại lần nữa lo lắng sếp tổng sẽ mãn kinh sớm, cô ấy buông đũa, khẽ lau miệng.
Trên màn hình đột nhiên xuất hiện một trận xao động trong đám người, ống kính chuyển qua hướng xung quanh đám người, thấy được Hướng Tiểu Viên đi đến thảm đỏ.
Trong đám người lập tức như bị châm lửa, giống như pháo lửa ném vào nơi đất trống trong đêm vắng lặng.
Hướng Tiểu Viên khoác khuỷu tay một người đàn ông lịch lãm, trên người mặc một chiếc váy tua dài màu bạc, từ ngực đến cổ là dây đeo nhỏ thiết kế hình chữ "X" đính kim cương.
Vừa cử động, tua màu bạc chảy xuôi trên thân hình đường cong lả lướt của cô, phảng phất như có ánh sáng quấn quanh khắp người cô, từng bước thướt tha.
Mái tóc dài của cô bới lên, lựa hai chùm thắt thành bím tóc tinh xảo, cùng thả ở sau đầu như dây leo hoa quấn quanh, lộ ra cái gáy cùng bả vai tươi tắn trong trẻo như mây.
Có sự linh động của thiếu nữ, lại có sự phong tình hương vị phụ nữ, đẹp đến hoảng hồn.
Trợ lý Cao bị sắc đẹp làm cho kinh ngạc mà khen không ngừng, nhìn thấy các fan trên màn hình ngơ ngác nhìn cô đi qua, Tiểu Viên vẫy tay cười với họ thì họ mới phản ứng lại kêu rú inh ỏi.
Trong nhóm đã sớm điên rồi:
"Trời ơi, trời đất ơi, chết tôi rồi chết tôi rồi!"
"Giết người tại chỗ! Chết không toàn thây!"
"Cô ấy càng đẹp hơn rồi, phải làm sao đây?"
Trợ lý Cao gật gật đầu, vận may là bổ người nhất, ngôi sao càng nổi càng có ánh sáng.
"Người đàn ông bên cạnh là ai thế, chính là anh trai cô ấy sao?"
"Anh ấy cũng thật đẹp trai nha, là kiểu hình mẫu hào hoa phong nhã tôi thích nhất, mặt mũi còn hơi giống nhau nữa."
"Đúng vậy, nghe nói tây trang mà Tiểu Viên mặc trong 《 Tôi yêu em! 》 chính là lấy của anh trai đi sửa lại, chắc hẳn chính là vị anh trai này!"
"Huhuhu chị gái nhỏ trước kia quá khổ! Hãy nổi cho tôi!"
"Hiện tại tốt rồi, có chúng ta vẫn luôn ủng hộ cô ấy!!!"
......
Bác Nghị giàu có phô trương, tài nguyên chất đống, mời rất nhiều đạo diễn, diễn viên bậc trên, nhà sản xuất, nhân vật nổi tiếng trong giới nghệ thuật, giới chính trị mới được bổ nhiệm.
Còn có mấy chục nhà truyền thông lớn nhỏ đủ kiểu, không gian thanh lịch trang phục lộng lẫy, mọi người nói cười thoải mái.
Tiểu Viên tiếp nhận mấy cái phỏng vấn truyền thông, đặt ly rượu rỗng không xuống, cầm lấy một ly khác.
Cô cảm thấy bản thân trở thành tay lão luyện thật nhiều, hiện tại cũng đã thích ứng với loại sự kiện này.
Trâu Nhất Nhụy mặc chiếc váy cocktail màu xanh thẳm (*), đi tới hướng của cô: "Người bận rộn, cô khỏe chứ?"
(*) Kiểu váy của Audrey Hepburn trong phim Sabrina.
Tiểu Viên khẽ cười với cô ấy, "Vừa rồi tôi còn tìm cô đấy."
Đêm nay Trâu Nhất Nhụy cũng ăn diện lộng lẫy, màu xanh sapphire làm tôn làn da trắng của cô ấy, váy kiểu ngắn, hai chân vừa thẳng lại dài, hết sức nổi bật.
Cô ấy đến gần đánh giá Tiểu Viên từ trên xuống dưới, trong giọng nói hơi chua: "Mặc đẹp như vậy, tôi cũng không muốn đứng bên cạnh cô."
Tiểu Viên thoáng mỉm cười, một đôi bông tai Chanel Ruban nơ bướm lẳng lặng lấp lóe bên tai, làm nổi bật khuôn mặt cô như có ánh sao.
(*) bông tai Chanel Ruban nơ bướm (hình minh họa):
Trâu Nhất Nhụy cũng ngây ngẩn cả người.
"Cô còn trêu đùa tôi, cô cũng rất xinh đẹp mà." Tiểu Viên nói, cô nói là lời thật, Trâu Nhất Nhụy trợn trắng mắt ngay tại chỗ, thật sự có mấy phần cáu: "Cô thật quá đáng nhá, còn học được trợn mắt nói dối nữa!"
"Tôi nào có?"
Trâu Nhất Nhụy thoáng giận nhìn cô, móc di động ra: "Cô nhìn thử cô xem xem, trên bảng tìm kiếm hàng đầu này có phải cô hay không, còn có váy của cô, thật làm người ta tức mà!"
......
Hai người đùa giỡn vài câu, chọn một góc không nhiều người lắm, tạm nghỉ ngơi trước một hồi.
"Cô xem Phương Hạo kìa," Trâu Nhất Nhụy hơi bĩu môi với cô: "Vừa rồi còn ôm ấp tôi, làm như không có chuyện gì."
Hướng Tiểu Viên nhìn vài lần: "Cảm giác dường như cậu ấy hơi không còn giống như trước."
Phương Hạo bây giờ với chàng trai vẻ ngập tràn ánh mặt trời, tươi trẻ, thẹn thùng thuở ban đầu cô gặp trong 《 Đôi ba chuyện 》 hoàn toàn không phải cùng một người.
"Đương nhiên rồi," Trâu Nhất Nhụy khẽ cười haha: "Lần này cậu ta đã hoàn toàn chuyển đổi hình tượng thành công, cuộc đời nở hoa rồi."
"Vậy Lục Tĩnh Niên?" Tiểu Viên khẽ thấp giọng chút, hỏi.
Trâu Nhất Nhụy lắc đầu với cô.
Tiểu Viên khẽ thở