"Váy rất hợp với cô, là mua cho cô à?"
Tiếng nói lành lạnh của người phụ nữ luồn đến tai Tiểu Viên, ngón tay thon dài của cô ấy chậm rãi tuần tra trên tua váy của cô, động tác hết sức chậm chạp.
Không biết là đang thưởng thức váy, hay là đang thưởng thức cô......
Độ nóng trên gương mặt Tiểu Viên lan tràn thẳng đến bên tai, cô giữ hơi thở, lắc lắc đầu, trung tâm ngôn ngữ của đại não truyền đạt cho cô là "không", cô lại phát ra một tiếng ngân nga mềm mại, mặt Tiểu Viên càng nóng rực.
Cô không phải vị thành niên, cô mơ hồ biết chính mình bị làm sao, lại không xác định lắm.
Nghiêm túc mà nói, Vĩ Trang cũng không có ôm lấy cô.
Cô ấy chỉ là giữ lấy cô từ sau lưng.
Nhưng Tiểu Viên vẫn chưa từng bị gần gũi như vậy với phụ nữ.
Có lẽ có, nhưng không lưu lại ấn tượng.
Tất cả phản ứng mới mẻ, hồi hộp, kỳ quái cô có về sự thân mật của quan hệ cùng giới đều là do Vĩ Trang mang đến.
"Sếp Vĩ......" Tiểu Viên thả chậm hô hấp, cuối cùng cũng nói ra: "Hợp đồng."
Trên hợp đồng quy định là Vĩ Trang không cần cho cô bất kỳ tài nguyên gì, bao gồm quà cáp, cùng cái gọi là tiền tiêu vặt.
Hai chữ này vừa nói ra, động tác của Vĩ Trang liền ngừng, tay cũng thu về.
Tiểu Viên rũ mắt, nhìn chằm chằm những chiếc tua dần dần bất động kia, hơi hơi xuất thần.
"Được." Cô ấy nói.
Ôm ấp mềm mại sau lưng cũng rời khỏi cô, nhiệt độ cơ thể ấm áp rời đi, một chút lạnh lẽo bò lên hai cánh tay trần trụi của cô.
Không biết có phải Vĩ Trang đi rồi không.
Trong phòng chỉ còn lại một sự yên tĩnh hơi không tự nhiên.
ngôn tình hài
Trong sự yên tĩnh, tiếng rung rung từ di động của Tiểu Viên có vẻ đặc biệt rõ rệt.
À, phải rồi, còn váy.
Tiểu Viên bất giác thở hắt ra một hơi, thò tay ra sau lưng sờ khóa kéo.
Phía sau lưng chiếc váy này trống trải, khóa kéo khá thấp, theo lý mà nói thì không khó khăn đến vậy, nhưng không hiểu sao mà cô sờ soạng mấy lần đều nắm không đúng góc độ để kéo xuống.
"Ôi ~"
"Để tôi."
Hai tiếng này gần như đồng thời vang lên, Tiểu Viên thoáng kinh ngạc.
Cô vừa xoay người, thác nước màu bạc thướt tha xoay tròn chảy xuôi trên thân hình của cô, pháo hoa nở bừng.
Quả là một chiếc váy xinh đẹp.
"......!tôi tưởng là......" Tiểu Viên lúng túng.
Tầm mắt Vĩ Trang hơi dịch lên một chút từ dưới chân cô, thẳng đến đôi mắt cô.
Tiểu Viên đã rõ ràng hoàn toàn.
Không giống với loại ánh mắt trêu chọc trắng trợn từ người thích cùng giới khác, ánh mắt Vĩ Trang nhìn cô dường như thêm một chút thưởng thức, tìm tòi nghiên cứu, còn có một chút gì đó khác cô không phân biệt được.
"Vì sao là tôi?" Tiểu Viên buột miệng hỏi.
Vì sao lại ký hợp đồng với cô?
Cô vẫn luôn không hỏi vấn đề này.
Tiểu Viên không ý thức được bản thân đang nhìn Vĩ Trang chằm chằm, nghiêm túc nghiên cứu mỗi một cái dáng vẻ phản ứng của cô ấy.
Dường như Vĩ Trang ngẩn ra một chút.
Điều này đối với cô ấy mà nói là rất hiếm thấy, nhưng Tiểu Viên nhớ rõ, đây là lần thứ hai bản thân hỏi làm cô ấy ngây ngẩn cả người.
Lần đầu tiên là cô muốn Vĩ Trang diễn với mình cảnh ôm ấp, nói lời từ biệt với nam chính trong 《 Túy tiêu dao 》.
Còn lại chính là lần này.
Cô thầm nghĩ hỏng rồi, không phải sếp tổng sẽ lại muốn tức giận nữa rồi đi? Khi cô đang muốn đuổi theo nói một câu gì đó để giảm bớt một chút sự lúng túng sắp kéo đến thì Vĩ Trang đã lên tiếng.
"Tôi bị cô hấp dẫn." Cô ấy nói.
Tiểu Viên khẽ chớp mắt ngây ngốc, dường như muốn hoài nghi những chữ mà tai mình nghe được.
Tôi - bị - cô - hấp -- dẫn --
Mấy chữ này phối hợp với tiếng sấm từ trên trời vang lên đúng lúc, thình lình nện vào ngực cô, vang lên ầm ầm.
Cô cũng đã xem qua vô số bộ phim tình cảm, cũng đã tự mình diễn qua, bản thân cũng từng yêu.
Nhưng trong nháy mắt này, tựa như Tiểu Viên đang đứng ở chỗ xoáy nước trong một cái hồ gợn sóng, thân thể tâm hồn lảo đảo lắc lư, cảm giác choáng váng đánh úp đến cô.
Tiếng mưa rơi càng dày đặc.
Cùng lúc, túi xách tay cũng đang rung rung.
Trong phòng hết thảy dường như đều đang xoay tròn, trung tâm xoay tròn là hai người các cô.
Có lẽ chỉ là ảo giác của Tiểu Viên.
Nhưng không biết là cái gì bao trùm giữa các cô, tiếng mưa rơi, tiếng hít thở, còn có tiếng tim đập, hòa lẫn với nhau.
Tay Vĩ Trang dọc theo phần lưng lộ ra của cô tới chỗ khóa kéo, Tiểu Viên chậm rãi xoay người, các cô cũng không nói chuyện nữa.
Khóa kéo đi xuống kéo ra, chiếc lưng như tuyết của cô gần như đều lộ ra hết.
Tiểu Viên giữ chặt phần váy trước ngực, có thể cảm giác được hô hấp của Vĩ Trang dò xét tới lui sau lưng cô.
"Để tự tôi.....!là được......" Lời còn chưa nói xong, lại bị Vĩ Trang kéo vào lòng lần nữa, nhịp tim Tiểu Viên đập còn muốn nhanh gấp trăm ngàn lần hơn trước.
Tiếp theo, cô cảm giác được từ trên lưng truyền đến một chút cảm xúc mềm mại ướt át.
Thân thể Tiểu Viên run lên, hơi ngã về sau, bị người phụ nữ kia ôm lấy eo.
Hóa ra môi cô ấy mềm mại như vậy.
Cô ấy khẽ hôn lưng cô, lại chuyển đến sau gáy, nhẹ nhàng hôn thưa thớt lướt dần xuống, chuyển qua tai cô.
Tiểu Viên khẽ rụt người, không kiềm được thở dốc, tay chân nhũn ra.
Chiếc váy không thích hợp mặc nội y, nên cô dán miếng dán ngực.
Tay cô run run sắp không ấn giữ được vải vóc, chiếc váy tua trượt xuống, phát tiếng sàn sạt, mà môi người phụ nữ kia không một tiếng động thong thả bồi hồi ở cổ vai gáy cô.
Tiểu Viên lại lần nữa cảm thấy trời đất quay cuồng.
Ở thời khắc nào đó tay cô mềm xuống, khi váy sắp sửa rơi tuột, thì một chiếc tay trắng gầy khác dò đến, đè lại váy thay cô, cũng áp lấy đường cong phập phồng trước ngực cô.
Trái tim cô trực tiếp truyền đến tiếng bang bang, kịch liệt đến mức cái tay đè trên ngực cô kia cũng có thể cảm nhận được.
Cô cũng có thể cảm nhận được thân thể mềm mại chỉ có con gái mới có dựa gần vào cô, với cả hơi thở hương vị lặng lẽ hiu quạnh vốn có của Vĩ Trang.
"Thật xinh đẹp." Vĩ Trang nói sau tai cô.
Mặt Tiểu Viên lập tức đỏ bừng.
Cô không mang giày bị cô ấy ôm, với chiều cao của Vĩ Trang cao hơn cô nửa cái đầu, chắc chắn cái gì cũng thấy được rồi......
Cô biết ngoại hình mình đẹp, chỉ là từ miệng Vĩ Trang nói ra, càng có một sự đáng tin khiến tim người ta đập nhanh.
Không khí dường như bị thấm đẫm trong sự mập mờ khó nói rõ ràng, khiến cho mỗi một lần hô hấp đều là âm rung.
"Vĩ......" Tiểu Viên vừa muốn gọi cô ấy, tới miệng lại nuốt xuống.
Cô không biết phải nói gì vào lúc này, cô biết loáng thoáng giây phút tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.
"Đêm nay bằng lòng ở cùng tôi chứ?" Giọng nói của người phụ nữ phất đến từ sau tai.
Tiểu Viên đã xem rất nhiều kịch bản, đã xem rất nhiều phim.
Khi nam nữ vai chính muốn phát sinh quan hệ, cách thức lời thoại chủ động mời mọc có lẽ cũng không khác biệt nhiều lắm, giọng điệu đa số cũng đều là tràn ngập ham muốn, dụ dỗ, trêu chọc.
Dù sao thì trong khoảnh khắc kia, giọng điệu chắc chắn có chỗ không giống bình thường.
Mà Vĩ Trang nói ra chính là giọng điệu bình thường, hơi thoáng lạnh lùng, giống ánh trăng nhuộm dần qua.
Bình thường đến cả Tiểu Viên cũng không nhịn được hoài nghi có phải bản thân hiểu lầm ý cô ấy hay không.
Vì thế, cô nghiêng người nhìn cô ấy.
Trong nháy mắt xoay nghiêng qua, cô bắt gặp hô hấp của Vĩ Trang hơi nặng nề, hơi hỗn loạn.
Gần như không thể nghe thấy, thoáng qua trong nháy mắt.
Gợn sóng trong mắt hai người cùng giao vào nhau, hô hấp đan xen.
Tiểu Viên chậm rãi xoay khuôn mặt đỏ chót của mình đi: "......!tôi......!tắm rửa."
Không ngờ bản thân sẽ nói