Qua mấy ngày sau, Hướng Tiểu Viên quanh quẩn ở trong nhà, dựa theo lịch trình công ty sắp xếp cho cô, đi học, tập thể dục, ăn đồ dinh dưỡng, gặp bác sĩ tâm lý, vv.....
Cô khôi phục được kha khá rồi, không cần uống thuốc chống trầm cảm nữa.
Sinh hoạt buồn tẻ mà quy luật.
Vĩ Trang cũng không có liên hệ với cô, cũng không hề gửi WeChat.
Có lúc Tiểu Viên cũng sẽ nghĩ, rốt cuộc hiện tại các cô xem như đang yêu đương sao? Đây là hình thức yêu đương bình thường sao?
Thái Quyển vẫn chưa trở về từ thành phố Bằng, xung quanh cô không có ai có thể tư vấn, đành phải gọi điện thoại cho Trâu Nhất Nhụy, nói bóng nói gió hỏi tình hình khi cô ấy yêu đương là như thế nào.
Vừa lúc thời gian này cũng là thời kỳ nghỉ ngơi sau khi quay một chút quảng cáo mà cô ấy làm người phát ngôn.
"Cô hỏi cái này làm gì?" Radar hóng chuyện của Trâu Nhất Nhụy lập tức khởi động: "Cô yêu đương rồi sao?"
Tiểu Viên: "......"
Cô mau chóng nói sang chuyện khác: "Tôi đây còn không phải không có đóng phim, nhàm chán sao, tìm cô hóng hớt một chút."
"Hóng hớt này có cái chi hay mà nói.
Làm trong ngành này của chúng ta, có rất nhiều vợ chồng từ đoàn phim, nếu cô đóng phim có cảm giác với ai cũng là bình thường, dù gì cũng đến mấy tháng sớm chiều đối mặt nhau, cô lại là cái loại diễn viên phái thể nghiệm này, liền khó tránh khỏi nhập vai, cô động lòng với ai rồi đấy? Hả? Hẳn không phải là Hoắc Bích Quân chứ?"
Tiểu Viên cũng sắp bị một câu dài dằng dặc không đứt đoạn này nói cho choáng váng rồi, không nhịn được nói móc: "Khi cô đóng phim sao nói lời thoại cũng chẳng lưu loát như vậy nhỉ?"
Trâu Nhất Nhụy ở bên kia kêu oai oái: "Oa, cô công kích cá nhân tôi! Tôi phải đi lên tài khoản phụ Weibo nặc danh bôi xấu cô."
"Đi thì đi, ai sợ ai!" Tiểu Viên cười.
Hai người trêu cợt nhau mấy câu, Trâu Nhất Nhụy lại kéo đề tài về lần nữa: "Ey ey ey, nói thật đi, cô thích Hoắc Bích Quân loại hình ông chú đẹp này sao?"
"Tôi không thích loại hình này, anh ta thật sự rất đỏm đáng, lúc trước không phải tôi từng châm biếm với cô sao." Tiểu Viên phủ nhận, nói.
"Ha ha ha ha tôi nhớ ra rồi, má ơi, tôi cảm thấy chị Thần Ảnh chính là người mê đẹp, bằng không làm sao có thể kết hôn với anh ta."
"Nhưng mà, Trần Vân Tú cũng không phải đẹp trai lắm nhỉ?"
"Ông ta tính như kiểu hack có tài hoa kia, hai vị chồng cũ của chị Thần Ảnh đều là vì diễn sinh tình.
Ôi, chị Thần Ảnh thật sự rất dễ dàng thích phải người đóng phim cùng chị ấy a......"
"Ơ, sao mà nói tới chị Thần Ảnh rồi, làm sao thì cũng là tiền bối chúng ta quen thuộc, nói ở sau lưng chị ấy không tốt." Tiểu Viên mau chóng ngăn cô ấy lại.
"Được rồi được rồi, vậy nói cô đi? Rốt cuộc cô muốn hỏi cái gì? Nào nào nào, chị đây biết gì nói đó, không nửa lời dấu diếm!"
Tiểu Viên châm chước một hồi, cuối cùng hỏi: "Giả như công việc hai người đều rất bận, phải làm thế nào giữ gìn tình cảm đây?"
"Cái này phải xem hai người rồi, phải tận dụng thời gian hết mức có thể tranh thủ gặp mặt, chẳng qua cái ngành này của chúng ta vốn dĩ đã chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều.
Nếu là người cùng làm trong giới thì còn có thể hiểu được, người ngoài giới thì đoán chừng đã chịu không nổi cường độ công tác như vậy của chúng ta."
"Nhưng cô hình như chưa từng yêu đương với người cùng làm trong giới?"
"Ha ha đúng vậy, tôi cảm thấy không đáng tin cậy lắm, hừ," Trâu Nhất Nhụy nói: "Suy cho cùng thì chúng ta rõ ràng nhất nước có bao sâu của cái ngành này, với lại tôi không chịu được người đàn ông của tôi ôm ấp hôn hít người phụ nữ khác, đóng phim cũng không được."
Tiểu Viên: "......"
Dương như Trâu Nhất Nhụy biết cô muốn nói gì: "Ấy ấy, khi tôi yêu đương có thể không có đóng cảnh hôn, không yêu mới đóng, tôi lại không có tiêu chuẩn kép!"
Trong lòng Tiểu Viên không tán thành cái tiêu chuẩn này của cô ấy, dù gì thì diễn viên là công việc của các cô, nhân vật là vị trí thứ nhất, để diễn dịch nhân vật thì cần phải tiếp nhận hết thảy những cái nhân vật mang đến.
Tốt, xấu, yêu, ghét, hy sinh phần nào cũng là bình thường.
Nếu người cô thích không thể ủng hộ công việc của cô, như vậy......
Tâm tình của cô bỗng chốc trở nên phức tạp.
Không biết Vĩ Trang có cái nhìn như thế nào đối với công việc của cô?
Suy nghĩ này mới vừa trồi lên, đã bị cô bỏ xuống.
Cô đối với công việc của Vĩ Trang cũng chẳng có cái nhìn gì, mọi người đều có công việc, không can thiệp nhau.
Nhưng nếu cô phải quay cảnh hôn, khi quay phim văn nghệ có phần diễn tr4n trụi, Vĩ Trang cũng sẽ không để ý sao? Với cả nếu Vĩ Trang có xã giao, liệu có thể cũng có người khác hay không?
Những cái này trước kia cô cũng chưa từng nghĩ tới.
"Ey ey ey, vị cô thích kia là người nào í?" Trâu Nhất Nhụy rốt cuộc hỏi: "Nói cho tôi đi, tôi bảo đảm không nói ra ngoài."
Tiểu Viên vốn dĩ không muốn nói, nhưng ở một khắc này, cô lại rất cần một đối tượng có thể dốc bầu tâm sự.
Cô nói với Trâu Nhất Nhụy rằng cô có người yêu thích, nhưng cô không xác định đối phương cũng có thích cô hay không.
"À......" Trâu Nhất Nhụy kéo dài tiếng, hưng phấn cực kỳ, đã hỏi cô rất nhiều vấn đề.
Tiểu Viên chỉ có thể lựa chọn để trả lời, tuổi lớn hơn cô, không thể xem như người trong giới, cũng không thể xem như người ngoài giới.
"Ngoại hình anh ta đẹp trai chứ?"
Trong nháy mắt, trong đầu Tiểu Viên toát ra rất nhiều từ hình dung: "Rất đẹp" "Lạnh" "Người chị lớn rất khí chất" "Sếp tổng lớn" "Sức mạnh tỏa ra mạnh mẽ" "Người thờ ơ với tất cả" "Không thích nói chuyện" "Quen ngủ riêng một mình"......
"A, đẹp trai hay không cô cũng không biết sao?" Trâu Nhất Nhụy cười cô.
Trong đầu Tiểu Viên hiện lên dáng vẻ Vĩ Trang mặc bộ đồ tây, ngón tay kẹp thuốc, ánh sáng u ám, biểu hiện trên mặt nhìn không rõ lắm, mà lại có một sự mê hoặc lóa mắt ngấm ngầm.
"Rất ngầu (*), rất đẹp trai." Cô buột miệng nói.
(*) Chỗ này nguyên gốc là 飒: là một từ lóng chỉ ngầu đét thẳng thắn, thoải mái phóng khoáng.
Điều đặc biệt là từ này chủ yếu dùng cho nữ.
(theo baidu)
"Gửi ảnh chụp tôi xem thử!" Trâu Nhất Nhụy xúi giục.
"Không được." Tiểu Viên lập tức từ chối: "......!tôi cũng không có ảnh chụp, có cũng không cho cô xem!"
"A? Sao cô lại như vậy! Tuyệt giao tuyệt giao tuyệt giao!" Trâu Nhất Nhụy kêu to.
Tiểu Viên mới không đếm xỉa tới chiêu này của cô ấy, nói tuyệt giao thì tuyệt giao.
Trâu Nhất Nhụy vẫn không đợi cô nói hết, không cam lòng gián đoạn bàn luận hóng hớt này: "Vậy tôi đổi câu hỏi khác, đổi một cái đổi một cái!"
Cô ấy cười gian xảo: "Phương diện kia hai người hài hòa chứ?"
Tiểu Viên: "......!không bàn về cái này."
Phương diện này hoàn toàn không cách nào bàn được.
Trâu Nhất Nhụy thất vọng rồi, tiếc hận thay cô: "A? Anh ta không được à?"
Tiểu Viên: "......"
Không phải nguyên nhân này, cô ấy chính là quá được rồi, một chút cơ hội phản công cô cũng không có.
Đáng tiếc, Tiểu Viên chỉ có thể rầu rĩ ở trong lòng, không cách nào nghiên cứu thảo luận với Trâu Nhất Nhụy, buồn bực thở dài.
Trâu Nhất Nhụy muốn cười, lại sợ nói thẳng làm tổn hại tình cảm của cô, cũng đành phải hư tình giả ý thở dài theo.
......
Qua hôm đó, Trâu Nhất Nhụy thường hay chuyển tin thoại, gửi tin nhắn, hỏi chuyện tình cảm của cô.
Tiểu Viên bị ép hỏi đến phiền, chỉ bảo cô ấy mau đi đóng phim công tác đi.
"Tôi không có công tác, tiểu Ngô nhà tôi lại ra nước ngoài rồi, đành phải ở với cô nhiều tí đó," Trâu Nhất Nhụy mải cười ha ha.
Tiểu Ngô vẫn là vị công tử nhà giàu kia, Trâu Nhất Nhụy và anh ta thế mà duy trì được tình cảm không tệ, đến chính anh ta cũng hiếm lạ.
Trâu Nhất Nhụy thậm chí vọt tới nhà Tiểu Viên, lôi kéo cô tám chuyện.
Buổi tối đi ra ngoài tản bộ, bị đám paparazzi chụp được, đăng tới Weibo, khơi dậy một đợt bàn luận thu hút, thậm chí còn bước lên hạng 9 trên bảng tìm kiếm hàng đầu.
"Ôi chà, hai chị gái nhỏ thật đẹp, cặp đôi Vân Dao thế mà vẫn còn phục vụ (*), siêu cấp cảm động der~" (*)
(*) ý chỉ fan service: hành động thân thiết, có khi hơi mập mờ giữa hai người do công ty sắp xếp, nhằm thỏa mãn trí tưởng tượng của fan, đặc biệt là fan cp của họ.
(theo baidu)
(*) Từ der này như một loại từ lóng, phát triển từ phương ngữ khu vực phía Bắc, ở một số nơi nó có ý nghĩa tích cực như khen ngợi, nhưng một số nơi đó được coi là từ xúc phạm.
Về mặt tích cực thì dùng để khen một ai đó, cái gì đó xuất sắc, tuyệt vời.
(theo baidu)
"Hướng Tiểu Viên đẹp quá vậy? Trông tốt hơn hồi quay phim của Hoắc Bích Quân nhiều, lúc ấy thật tiều tụy."
Cũng có người bôi xấu Trâu Nhất Nhụy, nói mặt cô ấy lại thay đổi, mặt mộc hoàn toàn nhìn không được linh tinh.
Weibo của Tiểu Viên đã giao hết cho Điền Điền xử lý rồi, Điền Điền thông thường đều là một tuần đăng một cái.
Lần trước vào đoàn, cô cơ bản là không có đăng.
Đường lối phát triển mà Nguyễn Thanh dành cho Tiểu Viên là —— nữ diễn viên mới gia nhập, kín tiếng, tiến bộ, âm thầm nỗ lực.
Thông qua Trâu Nhất Nhụy, Tiểu Viên lần đầu tiên phát hiện cô cũng có anti-fan, những người đó nói:
"Lại muốn lăng-xê hình ảnh con người có diễn xuất tốt rồi."
"Cô ta không phải chỉ ỷ vào một khuôn mặt thu hút mắt nhìn sao? Người xem thật ra là thấy sửng sốt bởi vì nhan sắc của cô ta, diễn xuất của cô ta cũng chả có thần thánh như vậy......"
"Đúng vậy, tôi cũng cảm thấy được thổi phồng có hơi quá rồi, hơi khiên cưỡng......"
Tiểu Viên cau mày nhớ lại, cô cũng chỉ có hóa trang của 《 Túy tiêu dao 》 là bình thường chút, còn hình tượng các tác phẩm khác chia ra là: Thôn nữ mặt mũi lem luốc; Đứa con gái gầy gò thiếu ăn thiếu mặc; Còn có cương thi, đội lốt thú bông, người chuyển giới......
Hoàn toàn chẳng từng dựa vào mặt được chứ? Anti-fan có thể nghiên cứu chuẩn bị một chút hay không?
"Chị gái Tiểu Viên à, bây giờ cô chính là nguồn sống (*) của bảng tìm kiếm nóng rồi!" Trâu Nhất Nhụy chậc chậc, lướt Weibo nói: "Có người bôi đen mới chứng tỏ cô nổi tiếng."
(*) nguyên gốc là 体质, dịch thô là thể chất.
Ý nghĩa ở đây là mỗi hành động, chi tiết nhỏ như mặc cái gì, làm móng kiểu chi, thậm chí đi đổ rác,...!cũng có thể viết ra n bài báo thu hút lượt xem, quan tâm trên hotsearch.
Giọng điệu cô ấy thậm chí còn ngập tràn hâm mộ cực kỳ: "Cô xem cả anti-fan cũng không dám phủ định giá trị nhan sắc của cô! Chậc!"
Tiểu Viên cũng chỉ nhíu nhíu mi, quả thật bây giờ cô không để ý chi