"C-cảm ơn, cảm ơn, thật cảm ơn anh."
Lúc này, Hứa Nam bên ngoài màn hình mới kịp phản ứng lại, gần như nói năng lộn xộn cảm tạ đối phương.
Cậu ta nói xong, không nhịn được nhìn về phía Thiệu Kì đang nằm ngay đơ trên mặt đất: "Cậu ta làm sao thế này? Không, ý tôi là, từ nãy đến giờ xảy ra chuyện gì?"
Một màn ly kỳ huyền huyễn vừa rồi làm đầu óc của cậu ta quay như chong chóng, đầu óc hữu hạn của cậu ta chưa bao giờ nghĩ mình có thể gặp loại chuyện ma quỷ thế này, suy đoán nói: "Tôi vừa gặp quỷ sao, bạn của tôi bị sao thế này?...!Quỷ nhập?"
Nam sinh tựa như cảm thấy mới lạ với phản ứng của cậu ta, liếc mắt nhìn Thiệu Kì một cái rồi mới lên tiếng: "Không phải."
Cậu xoay người, nhặt thứ gì đó hình tam giác trên mặt đất, trên mặt có chữ viết màu đỏ: Lấy mạng đổi mạng, tá thọ duyên thanh.
Vài chữ viết nhỏ giương nanh múa vuốt giống như ngay sau đó có thể từ trên tờ giấy tam giác kia nhảy xuống, tuy Hứa Nam không hiểu mấy thứ này nhưng trong lòng vẫn dâng lên sợ hãi theo bản năng, hỏi: "Đây là cái gì?"
Nam sinh áng chừng đồ vật trong tay: "Cái này gọi là bùa tá thọ.
Bạn của cậu đã chết rồi, muốn tìm người chết thay nên đã dùng mạng của cậu để kéo dài tuổi thọ."
"Người chết thay? Bùa tá thọ?" Hứa Nam kinh ngạc nhìn Thiệu Kì, cảm thấy lời nói của cao nhân nghe rất cao siêu.
"Hả?"
Đối với nghi vấn của cậu ta, nam sinh nhướn mày, gọi một tiếng "Thiệu Kì."
"Gió lớn mưa lạnh, tôi không muốn tốn thời gian tại nơi này." Cậu nói với Thiệu Kì không ho he tiếng nào trên mặt đất "Đừng bắt mọi người phải đoán câu chuyện phía sau."
Trong tình huống này, Thiệu Kì không có đường cự tuyệt yêu cầu của cậu, vì thế sau một phen giải thích, mọi chuyện liền rõ ràng.
Thật ra trước khi Thiệu Kì đưa Hứa Nam quay về trường một ngày, cậu ta đã ngoài ý muốn tử vong, người nhà cậu ta lại không chấp nhận được sự thật, mời một đại sư đến chiêu hồn.
Đại sư thiếu đạo đức kia dùng tấm bùa tá thọ này khóa hồn phách Thiệu Kì lại cơ thể, để tự cậu ta đi tìm một người thân cận nào đó đổi mạng.
Kỳ thật lúc trước khi Thiệu Kì đột nhiên phanh lại, căn bản không phải vì người bạn học ở ven đường kia, cậu ta vốn định xuống tay ngay tại đó, ai ngờ lại gặp người muốn đi nhờ, rơi vào đường cùng chỉ có thể đi thêm một đoạn nữa.
Hứa Nam không ngờ người bạn tốt hơn ba năm lại muốn xuống tay với mình, cũng không ngờ mình hảo tâm trong lúc vô tình đồng ý cho người khác đi nhờ xe lại cứu mình một mạng, tâm tình vô cùng phức tạp.
Cậu ta nói với Thiệu Kì: "Tôi không ngờ cậu lại muốn hại tôi, cho dù vừa nãy sắp chết, tôi vẫn nghĩ cậu nhất định bị cái gì ám...!Thiệu Kì, cậu..."
Hứa Nam cắn răng: "Cậu được lắm!"
Thiệu Kì gần như không ngẩng đầu lên nổi, run giọng nói: "Vậy cậu nói tôi phải làm thế nào bây giờ, tôi cũng muốn sống chứ...!Tôi cũng không hề...!không hề muốn hại cậu, nhưng tôi vẫn muốn sống..."
Hứa Nam đỏ mắt, giận dữ hét lên: "Vậy thì tôi cmn đáng chết sao?!"
Thuộc Kì vừa đuối lý vừa bối rối, một câu cũng không nói nổi.
Cảnh tượng bạn bè phản bội cũng có chút rung động nhưng nam sinh bên cạnh tỏ vẻ không có hứng thú, thật sự đã thấy loại chuyện này quá nhiều, thấy cái gì sống sống chết chết cũng chỉ như đang xem một bộ phim tầm thường, rất hiếm khi động dung.
Cậu chắp tay sau lưng đứng chờ ở bên cạnh, thấy Thiệu Kì im lặng, mới lấy từ túi áo ra một cuốn sổ nhỏ, lật vài tờ, thì thầm:
"Thiệu Kì, giới tính nam, sinh vào giờ Thân ngày Giáp tháng Ất năm Bính Dần, tử vong vào giờ Hợi ngày Ất tháng Tuất năm Đinh Hợi, thọ 21 tuổi, khi còn sống không làm điều gì đại ác, sau khi tá thọ chưa thành đã phạm phải điều thứ 125 của [ Luật quản lí Địa phủ ], chuyển cho âm hình tư xử lí theo quy định."
"Thông tin cá nhân không có vấn đề gì chứ?" Nam sinh lấy ra một lá bùa, viết vài chữ rồng bay phượng múa lên mặt giấy, sau đó dán vào gáy Thiệu Kì, phong ấn cậu ta bên cạnh sông nhỏ.
"Bình tĩnh nằm ở đây một thời gian rồi sẽ có quỷ soa đến đón cậu, xin phép không tiễn.
Cậu người sống kia lại đây, đi thôi."
Toàn bộ những sự tình phát sinh đêm nay đều hoàn toàn vượt qua nhận thức của Hứa Nam, cả người cậu ta đều mông lung.
Đến tận khi mơ mơ màng màng theo sau đối phương xử lý tốt toàn bộ những chuyện phía sau, lái xe về trường học, cậu ta mới như từ trong mơ tỉnh lại, hạ cửa kính xe, nói với nam sinh đeo balo: "Bạn học ơi, tôi còn chưa biết tên anh...!Anh tên là gì thế?"
Nam sinh đứng trong bóng đêm quay đầu lại nhìn hắn một cái, lọn tóc mềm mại còn vương những hạt mưa trong suốt, ánh mắt của cậu đảo qua di động của Hứa Nam, mang theo chút ý tứ trêu tức.
Hứa Nam khúm núm, chỉ thấy đối phương tự tiếu phi tiếu, giới thiệu họ tên: "Sinh viên ngành nghiên cứu môi trường Hoa Đại, Giang Chước."
Hứa Nam: "...!" A, chết luôn.
Khán giả trong phòng trực tiếp đang vô cùng thỏa mãn, cuối cùng khi stream sắp kết thúc, bọn họ đã được nhìn thấy dung nhan tuyệt mĩ của vị chủ bá người mới này.
[ Vãi, đẹp trai thế!!! ]
[ Soái khí bắn tới, một hit trúng luôn hồng tâm ~~~ ]
[ Đừng tỏ ra vã như thế, mặt như này thì đẹp gì? Tôi chỉ chụp lại màn hình để làm hình nền điện thoại thôi! ]
[ Đep trai mà còn biết đánh nhau, chủ bá này làm bảo bảo mê quá! ]
[ Loại người bên ngoài lãnh đạm bên trong xấu xa thế này tui thích nhắm!! ]
Kỳ thật việc Hứa Nam không nhận ra Giang Chước cũng bình thường.
Cậu năm nay là sinh viên năm tư, từ hồi học năm ba đã không có tiết học nên cơ bản là Giang Chước không ở trường, rất nhiều người chỉ nghe danh chứ chưa thấy mặt.
Lúc này cậu dành thời gian về trường học là bởi vì cần xử lý một chút chuyện.
Thấy lúc này có vẻ là ký túc xá đã đóng cửa liền đi đến khách sạn cạnh trường.
Trong xã hội hiện nay, nhờ việc phục hưng văn hóa truyền thống, có những tri thức chính xác về huyền học, khi nhắc đến hai chữ phong thủy, điều đầu tiên mọi người nghĩ đến không phải