Về lần stream thứ 2, hệ thống gợi ý từ ngữ mấu chốt là hai chữ cuộc thi, đây cũng chính là một trong những mục đích Giang Chước về trường học lần này.
Tên đầy đủ của cuộc thi này là Tìm người xuyên không, nghe hơi khó tin, trên thực tế đây lại là một cuộc thi văn hóa của sinh viên cả nước.
Trận đấu lần này chủ yếu khảo nghiệm trình độ hiểu biết văn hóa Trung Quốc cổ điển, đầu tiên là các trường đại học và cao đẳng tự đề cử, lựa chọn học sinh, sinh viên ưu tú tham gia, trận chung kết còn được đài truyền hình phát trực tiếp, bây giờ là lần thứ hai tổ chức.
Bởi vì có ý nghĩa giáo dục, được mọi người ủng hộ và tuyên truyền, độ nổi tiếng của tiết mục này rất cao.
Khi Giang Chước vừa bắt đầu dự thi, Giang lão gia tử còn tại thế, bây giờ cậu đã thông qua vòng loại và bán kết, trở thành đại diện của Hoa Đại tham gia trận chung kết toàn quốc, mặt khác, người em trai cùng cha khác mẹ Giang Duy học Đại học S, cũng tham gia cạnh tranh.
Xe của Giang Chước đã hỏng, cuộc thi diễn ra vào sáng sớm hôm sau, bạn tốt của cậu tên Thường Minh cũng tham gia lái xe tới đón.
Chẳng qua từ lúc bắt đầu lên xe đến khi đến trước nơi tổ chức, anh luôn cố khuyên bảo Giang Chước không cần lộ diện.
Thường Minh lo lắng: "Chắc chắn hôm nay ở đây có nhiều phóng viên, hơn nữa Giang Duy cũng dự thi, Bách Hướng Vĩ lại còn là một trong số các giám khảo, nhiều người như thế chỉ chờ nhìn thấy cậu thôi, xuất hiện trong thời điểm này —"
Giang Chước lười biếng tựa vào ghế phó lái, híp mắt nói: "Vậy cho bọn họ nhìn, tôi cũng chả phải quái thai bốn cái mũi ba cái miệng, sao có thể không dám gặp người."
Thường Minh nhìn sườn mặt cậu một cái, ánh nắng buổi sớm chiếu đến từ cửa sổ xe bên cạnh Giang Chước, khiến góc nghiêng của cậu nhuộm một màu vàng nhàn nhạt.
Màu sắc ấm áp làm khuôn mặt kiêu ngạo trở nên nhu hòa một chút, càng thêm tuấn tú.
Nếu xét theo giá trị nhan sắc mà nói, không thể không nói, Giang Chước quả thật là dám gặp người, cực kì dám.
Thế nhưng cái này không cần dùng ở đây, tiểu tử này cũng không phải đi thi người mẫu.
Thời điểm sau khi ông Giang qua đời, hình tượng cá nhân của Giang Chước xuống dốc không phanh, thậm chí có một số người chưa từng nghe qua tên của cậu, bởi vì vụ drama vừa rồi của Giang gia mà tưởng tượng vị thiếu gia này thành một kẻ không có tài năng, nhân phẩm kém cỏi lại còn ăn chơi trác táng.
Đám chó săn nghĩ đến trăm phương nghìn kế để kiếm được một tấm ảnh chụp của Giang Chước, hoặc là một bài phỏng vấn cậu, đen đủi là không có cơ hội.
Trong khi Giang Chước sinh bệnh, luật sư của Giang gia cũng đã từng tuyên bố chính thức để bác bỏ tin đồn linh tinh, nhưng so với một loạt tin đồn bay đầy trời thì hiệu quả quá nhỏ.
Thường Minh giận dữ nói: "Hiện nay cậu đang ở nơi đầu sóng ngọn gió, vụ đất tuyệt hậu còn chưa tra xét rõ ràng, cậu lộ diện, chắc chắn sẽ có một đống người vây quanh hỏi han."
Anh vẫn nhớ mấy ngày sau khi ông nội Giang Chước vừa mới qua đời, mặt Giang Chước trắng bệch như ma quỷ, gầy đến không nhìn nổi, Thường Minh nhìn cậu như thế nửa câu nói sai cũng không dám thốt lên.
Hiện nay Giang Chước trông như không có chuyện gì nói cười vui vẻ, nhưng khiến anh lo đến độ xoắn hết cả ruột, nghĩ trong lòng mà khó nói thành lời.
Giang Chước nở nụ cười, đeo kính râm, đồng thời vỗ một cái vào gáy Thường Minh: "Anh em tốt của tôi ơi, cậu nhìn đường đi, tôi có cân nhắc."
Cậu tham gia trận đấu lần này, thứ nhất là do danh ngạch của trường học rất ít, có thể vào trận chung kết không dễ dàng.
Nếu Giang Chước đi đến bước này rồi bỏ cuộc, tuy là có lý do, nhưng khó tránh khỏi cô phụ ý tốt của người thầy giáo đề cử cậu.
Thứ hai là tham gia thi đấu có thể nhận được điểm công đức để đổi đạo cụ của APP, giúp cậu điều tra vụ mảnh đất tuyệt hậu.
Tuy để Giang Chước tự điều tra chưa chắc đã không ra được, nhưng có cách tiện lợi hơn để dùng thì cậu đương nhiên cũng vui vẻ bớt phiền.
Không chỉ riêng Thường Minh nghĩ Giang Chước không nên tham gia trận đấu, người khác cũng cho rằng cậu chắc chắn sẽ rút lui.
Mấy ngày nay, #nhà ở đất tuyệt hậu#, #Giang Chước#, #thế gia phong thủy# vẫn còn liên tục nhảy múa trên hot search, không riêng gì Giang Chước, người em trai cùng cha khác mẹ Giang Duy của cậu cũng được chú ý rất lớn.
Dù sao thì trong mấy ngày này anh trai gièm pha bay đầy trời mà không lộ diện, chính cậu ta là người đứng ra giải quyết mọi chuyện, trong quá trình này cách ăn nói và việc làm đều khéo léo, đạt được sự khen ngợi — những người ăn bát cơm phong thủy này, điều kiện hàng đầu chính là được mọi người tin tưởng, tán thành.
Giang Duy đã tới nơi tổ chức trận đấu từ sáng sớm, vì sau khi Giang Chước tốt nghiệp trung học đã đi du lịch hai năm mới trở về học đại học nên hai người học cùng năm, Giang Duy là đại diện đại học S.
Đối với Giang Duy mà nói, cậu ta đương nhiên không trông cậy vào việc nổi danh nhờ cuộc thi này, nhưng trước mắt là thời điểm dư luận tranh cãi nhiều nhất, hình tượng bên ngoài vẫn tương đối quan trọng.
Cuộc thi gồm các đội từ mỗi trường, MC đã đi vào trước, nhóm tuyển thủ chờ đợi ở phía sau khán đài, không ít người đọc cuốn sổ nhỏ trong tay, tranh thủ ôn được chút nào hay chút ấy.
Phóng viên vào hậu trường phỏng vấn, hỏi mấy câu như Có hồi hộp không?, Chuẩn bị thế nào rồi?, xong chuyển chủ đề, thử thăm dò hỏi thăm sự tình Giang gia.
Dù Tìm kiếm người xuyên không là sự kiện sinh viên cả nước thi đua đương nhiên đáng giá để đưa tin, nhưng bình thường có thể gặp được người Giang gia còn khó hơn.
Nghe bọn họ thử thăm dò nhắc đến mảnh đất tuyệt hậu, Giang Duy hòa hòa khí khí nói: "Chuyện này sao...!Từ tuyển chọn cho đến quy hoạch của Cảnh Việt sơn trang đều có người phụ trách đích thân khảo sát kiểm tra, anh trai tôi cũng vì việc này mà tốn rất nhiều tâm huyết, tôi tin tưởng anh ấy làm việc sẽ có chừng mực."
Lời nói của cậu ta bên ngoài thì quy củ, nhưng cẩn thận suy xét ý tứ phía sau, không khỏi làm người ta nghĩ nhiều.
"Người phụ trách đích thân khảo sát kiểm tra" — người phụ trách là Giang Chước, nói cách khác, nếu nơi kia thật sự là đất tuyệt đậu, chuyện