- "À. Nghe nói dạo nhà cậu có phụ nữ hả? Lại còn là phụ nữ trẻ và đẹp nha." Vương Kình Huy lên tiếng. Ánh mắt toát lên vẻ tò mò
- "Thật à? Vụ này mình không biết à nha. Có đúng không Quân Nghị?" Trương Hàn nhìn Vương Kình Huy rồi lại quay sang Âu Dương Quân Nghị
- "Cô ấy chỉ là giúp việc thôi" Sau một lúc im lặng suy nghĩ cuối cùng Âu Dương Quân Nghị cũng lên tiếng.
- "Không ngờ lão đại xã hội đen lạnh lùng tàn nhẫn như cậu mà cũng có phụ nữ. Gato quá, trong khi cậu ta không cần làm gì mà cũng có phụ nữ thì mình cưa mãi cũng không được. Danh tiếng đào hoa của mình đã bị cậu phá hỏng." Vương Kình Huy thất vọng thở dài lắc đầu
- "Thôi im đi. Nghe ngứa cả tai" Trương Hàn bất mãn lên tiếng
- "Ngứa à, này bạn của tôi ơi, tôi nghĩ cậu nên đi khám đi không đến lúc phát hiện ra thì có khi cậu còn mất cả tai ấy chứ." Vương Kình Huy vỗ vỗ vai Trương Hàn vẻ mặt như muốn nói "cậu rất tốt nhưng tớ rất tiếc".
- "Muốn ăn đấm hả?" Trương Hàn chuẩn bị tư thế
- "Ôi sợ quá đi" Vương Kình Huy làm mặt quỷ với Trương Hàn
- "Mẹ nó, hai người chí chóe như trẻ con lên ba không bằng" Âu Dương Quân Nghị đứng dậy cầm lấy áo khoác trên sofa
- "Vậy về đi. Không tiễn, ra ngoài đóng cửa hộ nhá" Trương Hàn phẩy phẩy tay
- "Không cần đuổi, đây cũng đang định đi đây." Âu Dương Quân Nghị cầm cốc rượu lên một hơi cạn sạch rồi ra khỏi văn phòng đóng của lại.
- "À, quên mất. Chuyện cậu nhờ bao giờ mới thực hiện. Hai người đều có phụ nữ rồi còn lại mỗi mình tôi. Cô đơn quá" Vương Kình Huy giả vờ sụt sịt mũi như sắp khóc
- "Tối nay thực hiện luôn đi" Trương Hàn vỗ vỗ vai người anh em
- "Được. Trong khoảng thời gian đó tớ sẽ ở nhà cậu" Vương Kình Huy
- "Giữ gìn cho cẩn thận" Trương Hàn
- "Ok" Vương Kình Huy
_______9h tối_______
Hàn Tử Tuyết đang ngồi đọc sách thì có điện thoại. Hai chữ Trương Hàn to đùng hiện thị trên điện thoại.