-"À, mọi người. Hôm nay tôi có chút việc gia đình nên mọi người sẽ nghỉ sớm" Đạo diễn vỗ tay hô lớn, trên mặt có chút vui vẻ
-"Ồ. Chuyện gì vậy Đạo diễn Kim?" Cậu trợ lý cười gian nhìn Đạo diễn Kim
-"Không phải chuyện của cậu. Khoảng 8h là mọi người có thể về" Đạo diễn Kim
-"Cảm ơn Đạo diễn Kim" mọi người đồng thanh.
-"Được rồi mọi người đi ăn trưa đi" Đạo diễn Kim rời đi
Hàn Tử Tuyết nghe hôm nay được về sớm không khỏi vui mừng liền lấy điện thoại ra nhắn tin cho Trương Hàn Cậu có ở nhà ko?
Trương Hàn đang ở trong phòng họp thấy tin nhắn của cô nhanh như chớp cầm lấy điện thoại Tôi đang họp ở công ti. Có gì à? Gửi tin. Trương Hàn vừa cầm điện thoại vừa cười khiến nhiều người trong phòng học cảm thấy rùng mình. Không biết ở nhà thì Chủ tịch như thế nào nhưng ở công ti Chủ tịch nổi tiếng lạnh lùng, tàn nhẫn số 1, mà lúc tức giận thì không khác gì tận thế, đã không cười thì thôi chứ một khi đã cười thì chắc chắc có biến. Nụ cười của Trương Hàn càng làm cho mọi người đổ mồ hôi lạnh. Cảm thấy có gì không đúng, Trương Hàn quay ra thì thấy tất cả mọi người đang nhìn hắn.
-"Nhìn gì mà nhìn, chưa thấy trai đẹp cười bao giờ à? Tiếp tục đi" Hắn cau mày tiếp tục nhắn tin, còn mọi người bị dọa phải tiếp tục. Đầu bên kia trả lời Họp mà cũng nhắn tin được, thế thôi cậu cứ họp đi
Trương Hàn trả lời Không sao, có chuyện gì chị cứ nói đi
Hàn Tử Tuyết Hôm nay tôi về sớm nên sẽ ăn cơm ở nhà. Nếu như cậu bận không về được thì tôi ăn ở ngoài
Trương Hàn Không, hôm nay tôi không bận lắm. Tôi sẽ nấu cơm
Hàn Tử Tuyết Vậy được. Khoảng 8h tôi sẽ về. Cậu nhớ ăn trưa đấy
Trương Hàn Chị cũng nhớ ăn đấy Lần này cô không nhắn tin lại nhưng không vì vậy mà khiến hắn tức giận ngược lại còn khiến hắn vui vẻ không nguôi, cuối cùng cô cũng quan tâm hắn một chút. Nụ cười trên môi vẫn chưa tắt từ nãy tới giờ.
-"Nhìn gì, tiếp tục đi, nhìn nữa là tôi móc mắt các người đấy" Trương Hàn cau mày đe dọa nhưng trong đầu lại đang suy nghĩ sẽ làm gì tối nay.
Hàn Tử Tuyết cầm điện thoại không ngừng nghĩ về Trương Hàn. Trong phòng họp mà cũng nhắn tin được, không ngờ Chủ tịch CEO cũng có lúc mất tập trung như vậy. Bất giác khóe môi cong lên một chút.
-"Tử Tuyết, nếu không phiền tôi có thể mời chị ăn trưa chứ?" Mạc Kỉ Vân mỉm cười
-"À tôi định đi ăn với Susan, con bé đâu rồi?" Cô nhìn xung quanh tìm Susan. Đúng lúc này Susan từ đâu đi tới
-"Đi ăn trưa hả? Hai người đi đi em cũng không đói" Susan cười
-"Vậy chị đi trước" nói xong Hàn Tử Tuyết đi theo Mạc Kỉ Vân
-"Chị muốn ăn gì? Ở gần đây có một nhà hàng Ý, đồ ăn cũng cũng không tệ muốn thử không?" Mạc Kỉ