Bà Chị Xinh Đẹp, Ký Hợp Đồng Với Tôi Đi

Chương 23: Say


trước sau

Về đến nhà, Trương Hàn tức giận vào trong mặc kệ Hàn Tử Tuyết ở trong xe.
-"Cậu không ăn tối à?" Hàn Tử Tuyết theo Trương Hàn vào trong nhưng thấy hắn lại đi lên cầu thang.
-"Không" Trương Hàn ném cho cô một câu rồi lên phòng
-"Khoan..." Hàn Tử Tuyết định nói gì đấy nhưng thấy Trương Hàn cứ một mạch đi thẳng lên phòng nên cũng thôi. Gì vậy, hắn tức giận gì chứ? Cô có làm gì đâu, đồ chết tiệt. Không ăn vậy tôi ăn. Hàn Tử Tuyết đi đến chỗ bàn ăn. Xem nào, nhiều món ghê mà toàn món cô thích. Sao hắn biết cô thích ăn những thứ này nhỉ? Mà thôi, ăn đã. Cô nhanh chóng thử vài món, khá ngon, không ngờ tay nghề của hắn tốt như vậy. Ăn uống xong cô một mình dọn dẹp rồi lên phòng.
Trong phòng ngủ cho khách.

Trương Hàn sau khi về phòng đã tắm rửa thay quần áo ở nhà giờ đang ngồi trên giường xử lý công việc. Tay hắn cầm bút nhưng không viết được chữ nào. Mở máy tính ra nhưng lại để không. Một đống tài liệu trên tay nhưng lại không đọc được chữ nào. Cuối cùng hắn ném đống tài liệu xuống giường rồi mở cửa định ra ngoài thì lại có tiếng bước chân, là Hàn Tử Tuyết. Mái tóc dài màu nâu đồng được xõa ra sau lưng, cô mặc một cái váy ngủ bên ngoài khoác một cái áo mỏng, chân đi dép trong nhà. Cô đi từ từ lên trên tầng. Hắn nhớ là trên đó có một phòng trống nhưng không biết được dùng để làm gì, không suy nghĩ nhiều hắn liền đi theo cô.
Cô đi đến căn phòng duy nhất trên tầng mở cửa đi vào. Bên trong khắc nơi đều là tủ để rượu, tất cả đều là rượu tây. Hàn Tử Tuyết đi đến mở cửa sổ sát đất ra rồi ngồi xuống cái ghế nhỏ gần đó. Trên bàn có một chai vang đỏ năm 1982 và vài cái ly thủy tinh, cô tùy tiện cầm một cái ly lên, mở nắp chai rồi rót rượu vào cốc. Trong phòng giờ chỉ mùi rượu nhẹ nhàng trong không khí. Ánh trăng chiếu lên thân hình nhỏ bé lại có chút gì đó cô đơn của cô tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp. Sự cô đơn của cô khiến cho người ta có cảm giác muốn được yêu thương, bảo vệ cô cả đời. Cảnh tượng này thật khiến hắn đau lòng.
-"Không ngờ là chị cũng có sở thích này" Trương Hàn đi tới ngồi xuống đối diện cô
-"Muốn một ly chứ?" Cô lấy thêm một cái cốc nữa rót cho hắn. Hai người cụng ly, tiếng va chạm của thủy tinh lạnh lẽo vang lên. Hắn uống một ngụm nhỏ, phải chỉ một ngụm nhỏ thôi.
-"Tôi thấy cậu có vẻ không biết cách thưởng thức rượu thì phải. Đặc biệt là loại rượu đỏ này?" Cô nheo mắt nhìn hắn, khóe miệng cong lên một chút
-"Vậy xin chị chỉ giáo" Hắn cười
-"Khi uống rượu đỏ, đầu tiên cậu phải lắc ly rượu một cách nhẹ nhàng để mùi hương lan tỏa. Sau đó, đưa lên mũi ngửi. Khi thấy được mùi hương của nó rồi cậu mới uống" nói đến đâu cô thực hành luôn đến đó, cuối cùng cô từ từ đưa lên miệng uống một ngụm lớn. Vị ngọt ngọt, chua chua xen lẫn chút vị chát kích thích giác quan của cô.
Trương Hàn khẽ cười rồi cầm chai rượu lên rót

tiếp cho cô.
-"Cạn chứ?" Trương Hàn cầm ly rượu lên đưa đến trước mặt cô

-"Cạn" Hàn Tử Tuyết mỉm cười rồi cụng ly với hắn.
____________Vài tiếng sau__________
Hàn Tử Tuyết liên tục uống rồi lại rót rượu. Giờ cô cũng đã ngà ngà say, khuôn mặt xinh đẹp đã hồng lên trông thấy, đôi lúc cô còn phát ra vài tiếng nấc nhỏ. Cô cầm chai rượu lên định rót tiếp thì bị một bàn tay lớn ngăn lại
-"Dừng lại đi, chị say rồi" Trương Hàn cướp lấy chai rượu từ tay cô. Bây giờ hắn hoàn toàn tỉnh táo, may là tửu lượng của hắn khá tốt nên không có say hoàn toàn kiểm soát được hành động của mình, nếu không thì chắc chắc sẽ có chuyện lớn xảy ra.
-"Vớ vẩn, tôi không có say, trả đây" cô lảo đảo đi đến chỗ hắn muốn cướp lại rượu nhưng hắn lại đưa tay cao lên rồi lại đưa ra đằng sau khiến cô không thể nào lấy được. Thế là cô leo lên người hắn cố gắng cướp lại đồ của mình nhưng không được
-"Nè, trả cho tôi" cô tức giận, hai tay túm lấy cổ áo hắn, hai chân mở ra vòng qua ngồi lên đùi hắn. Tư thế của hai người bây giờ không phải là dằng co nữa mà trông giống như đang dụ dỗ thì đúng hơn.

Chết tiệt, cô chẳng nhẽ không biết tư thế này quá quyến rũ ư? Hắn cảm thấy máu trong người sôi lên, miệng lưỡi khô khốc, giác quan nào đó bắt đầu thức tỉnh.
-"Này, cậu có nghe tôi nói không đấy?" Cô tức giận, cậu ta dám bơ cô. Một tay hắn vòng qua eo cô, tay kia đặt chai rượu về chỗ cũ. Thấy đồ của mình được trả lại,cô liền muốn xuống khỏi người hắn nhưng lại bị hắn giữ lại.
-"Bỏ ra" cô buông áo hắn ra, giờ chuyển qua đẩy. Vì say nên giọng cô có chút giống như làm nũng. Khuôn mặt xinh đẹp của cô ửng hồng, đôi mắt phủ một tầng hơi nước nhẹ, đôi môi hé mở như muốn quyến rũ hắn. Không chỉ mình hắn mà bất cứ ai nhìn thấy cảnh này cũng muốn phạm tội
-"Này, cậu buông ra, tôi muốn..." ngay lập tức những lời tiếp theo của cô bị chặn lại. Đôi môi của hắn nhẹ nhàng phủ lên đôi môi mê người của cô.
Cái hôn này rất nhẹ nhàng, môi hắn như chuồn chuồn lướt nước rơi trên môi cô, hơi ngứa một chút, tùy ý dây dưa. Cô khẽ ưm một cái, một tiếng ưm này như chất kích thích khiến cho hắn trở nên mãnh liệt. Tay hắn siết chặt lại một chút làm cho thân thể mềm mại của cô sát vào người hắn. Từ từ tiến vào trong miệng cô. Môi lưỡi dây dưa, cường hãn chiếm lấy mọi tấc không gian, ép cô dây dưa cùng hắn. Dần dần nụ hôn trở nên cuồng dã hơn. Hắn từ từ dời xuống cổ cô nhẹ nhàng cắn mút, để lại vài dấu đỏ chói mắt.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện