Thật nóng. Những chỗ trên người Hàn Tử Tuyết bị hắn hôn qua, lướt qua thật nóng. Bàn tay hắn giống như ngọn lửa đang dần thiêu đốt cơ thể cô. Cảm giác này thật lạ.
-"Ưm. Đừng" Hàn Tử Tuyết nỉ non lên tiếng, vặn vẹo người như muốn thoát khỏi hắn. Tiếng nhỏ giống như đang nũng nịu hắn.
Trương Hàn ngừng mọi động tác buông cô ra. Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn hồng lên, cô ngục vào vai hắn thở dốc, hơi thở nhẹ nhàng phả lên cổ hắn khiến hắn mất kiềm chế. Trong cơn say cô mơ màng thấy mình nằm trong thứ gì đó, cảm giác ấm áp, rất dễ chịu.
-"Tử Tuyết" Trương Hàn nhìn xuống thì thấy cô đã ngủ thiếp đi rồi. Thật đúng là yêu tinh. Khóe miệng hắn giật giật vài cái rồi đứng lên bế cô. Trương Hàn vẫn để cho cô duy trì cái tư thế cũ, hai tay hắn đỡ lấy mông cô. Vì hiện tai cô đang say nên không có để ý hắn đang ăn đậu hũ của mình.
Đến cửa phòng Hàn Tử Tuyết, hắn đưa tay mở cửa rồi nhẹ nhàng đặt cô xuống, kéo chăn phủ kín cho cô.
Đột ngột mất đi cảm giác ấm áp, Hàn Tử Tuyết hua hua tay, cảm nhận được sự ấm áp liền kéo ôm vào lòng. Trương Hàn định rời đi thì bị cô kéo lại.
-"Đừng" cô nói nhỏ rồi cọ cọ vào tay hắn
-"Yêu tinh" Trương Hàn cười nhẹ xong liền chui vào chăn ôm cô. Cô liền ôm lấy thắt lưng hắn, chân khẽ cọ vào đùi đối phương, nỉ non vài tiếng rồi ngủ. Bộ dạng của cô khiến cho hắn phì cười, xem ra đêm nay sẽ là một đêm dài đây.
____________________________________
Ánh mặt trời nhẹ nhàng len qua lớp rèm chiếu vào phòng ngủ, khắp phòng ngập tràn nắng mai.
Hàn Tử Tuyết từ từ mở mắt. Đau đầu quá, đêm qua lỡ uống nhiều rượu. Bỗng cảm thấy có gì đó giống như hơi thở đang ở ngay trên đầu mình. Cô nhìn lên, là khuôn mặt yêu nghiệt của Trương Hàn. Hắn nằm trên giường cô, hắn lại còn ôm cô ngủ.
-"Aaaaa" Hàn Tử Tuyết hét lớn, bật dậy kéo chăn che kín người.
Trương Hàn bị tiếng hét của cô đánh thức. Từ từ mở mắt rồi uể oải ngồi dậy. Mắt lim dim chưa tỉnh ngủ
-"Hét gì vậy, vẫn sớm mà" Trương Hàn vừa nói vừa ngáp.
-"Sao...sao cậu lại ngủ ở phòng tôi?" Hàn Tử Tuyết lắp bắp
-"Chị không nhớ gì à?" Trương Hàn cau mày, vẻ buồn ngủ đã biến mất không sót nào
Hàn Tử Tuyết lắc đầu. Quả thực đêm qua có những chuyện gì đã xảy ra cô đều không nhớ
Trương Hàn tiến tới.
-"Này...này...cậu đừng tới đây" Hàn Tử Tuyết hốt hoảng nhìn hắn, từ từ lùi lại chạm vào thành giường không còn đường lui nữa rồi. Trương Hàn không dừng lại mà còn tiến tới quỳ trên giường giam cô trong phạm vi của hắn.
-"Tôi đã từng nói tôi thích chị và muốn chị thành của tôi