Bàn tay ấm áp đang nắm tay mình, cảm xúc Hạ Nhiên âm thầm thay đổi.
Thứ cảm xúc mà bao nhiêu năm qua cô không dám đối mặt! Hạ Nhiên đặt bàn tay còn lại của mình lên tay anh mỉm cười với anh khi anh quay đầu lại.
Cô chủ động đi tới chiếc micrô bên cạnh: “Tôi và Trình Thâm quả thực có mâu thuẫn tình cảm.
Đúng là tôi và Nhiếp Tư Diệu là bạn cùng lớp đại học, nhưng tôi không đồng ý với việc mọi người gọi là câu chuyện người nông dân và rắn."
Vốn dĩ chuyện này anh muốn tự mình gánh vác, chỉ cần cô đứng sau anh là được.
Khi đó mọi mùi giáo sẽ tập trung về phía anh.
Trình Thâm nhìn xuống Hạ Nhiên.
Cô chủ động giải thích là vì không muốn anh một mình gánh chịu mọi vấn đề.
Hạ Nhiên thì thầm vào tai anh: "Em muốn cùng anh chiến đấu."
Những lời này chảy vào trái tim anh như một dòng nước ấm!
Nhiếp Tư Diệu tâm trạng không tốt sau buổi biểu diễn, nhưng khi nghe tin, tâm trạng thậm chí còn tồi tệ hơn.
May mắn tất cả sự chú ý của các phóng viên hiện đang đổ dồn vào Trình Thâm và Hạ Nhiên, Nhiếp Tư Diệu mới có thể an toàn rút lui.
Cô vừa lên xe, Nhiếp lão phu nhân đã gọi: "Tư Diệu, chuyện giữa Trình Thâm và Hạ Nhiên là thật sao? Lần trước nhìn thấy cậu ta đưa Hạ Nhiên đến tiệc mừng thọ, ta còn nghĩ người phụ nữ chỉ không biết xấu hổ, không ngờ lại là một kẻ trơ trẽn!"
Bây giờ che giấu những thứ này cũng vô dụng, mặc dù Nhiếp Tư Diệu thật sự không muốn thừa nhận, nhưng vẫn nói: "Bà nội, Trình Thâm và Hạ Nhiên sẽ không ly hôn..."
"Nói nhảm! Ta còn chưa nói cái gì, Trình Thâm lại đang tính hủy bỏ hôn sự!" Nhiếp lão phu nhân vừa nghe lời này, lập tức nổi giận: "Vì hôn sự của hai người, ta đã vất vả rất nhiều.
Chuẩn bị lâu như vậy, bây giờ cháu nói cho ta biết, đều là uổng công?"
Nhiếp Tư Diệu im lặng không dám lên tiếng.
Một mặt, cô rất sợ Nhiếp lão phu nhân sẽ tức giận, nhưng mặt khác, cô lại luôn ảo tưởng về Trình Thâm.
Vì vậy, sau khi thỏa thuận với Trình Thâm kết thúc, cô không nói ngay với nhà họ Nhiếp, không biết có nên tiếp tục chuẩn bị cho hôn lễ hay không?
Cho dù là lại sợ lửa giận của bà, Nhiếp Tư Diệu cũng chỉ có thể nhịn sợ hãi, giả bộ đáng thương nói: "Chuyện này cháu cũng là vừa mới biết được, Trình Thâm cùng Hạ Nhiên tình cũ chưa dứt.
Bà nội, cháu rất đau khổ...”
Nhiếp lão phu nhân vẫn đau lòng cho đứa cháu gái này, sau khi nghe được lời này, hừ lạnh một tiếng, không tiếp tục răn dạy nữa.
"Hiện tại chuyện quan trọng nhất chính là không thể để chuyện này tiếp tục phát triển, cháu đi tìm Trình Thâm thương lượng, để cho cậu ta trước tiên không nên gấp gáp giải thích chuyện này.
Ta bên này giúp cháu điều tra chuyện này rốt cuộc là ai ở sau lưng giở trò.”
Từ sau khi từ trong phòng họp đi ra, Nhiếp Tư Diệu nghe được hai chữ Trình Thâm liền đau đầu, chứ đừng nói chi còn để cô đi đàm phán với anh.
Nhiếp Tư Diệu ủy khuất khuất nói: "Bà nội, bây giờ cháu không muốn nhìn thấy A Thâm, bà có thể để cho người khác đi được không?”
"Cậu ta đối xử với cháu như vây, đi gặp cậu ta khẳng định rất khó chịu.
Ta hiểu điều đó.” Nhiếp lão thái thái bình tĩnh phân tích: "Nhưng chính là bởi vì cậu ta có lỗi với cháu, chuyện này mới phải cháu đi nói, như vậy khả năng cậu ta đáp ứng sẽ càng lớn.”
Nhiếp gia rất nhiều chuyện đều là có lão thái thái nắm giữ, chủ ý của bà luôn luôn rất cứng rắn, không dễ bị người khác can thiệp.
Cho nên khi nghe bà dùng ngữ khí kiên định như vậy, Nhiếp Tư Diệu liền biết nếu mình tiếp tục nói, nhất định sẽ làm cho bà sinh nghi.
Cô mở điện thoại ra nhìn thoáng qua xu hướng trên mạng, phát hiện cho dù trình Thâm bên kia giúp Hạ Nhiên nói chuyện, nhưng người tin tưởng cũng không nhiều lắm.
Hiện tại vẫn có không ít người mắng Hạ Nhiên, còn cho rằng Trình Thâm và cô xóa sạch quan hệ, là bởi vì bị Hạ Nhiên mê hoặc, dùng phương pháp này hy sinh cô để bảo vệ Hạ Nhiên.
Lật xem một hồi, Nhiếp Tư Diệu do dự một chút vẫn là gửi cho anh một tin nhắn.
[Chuyện này không phải do em làm.
Anh có thể nể mặt trước kia em làm việc không tệ, giúp em một việc được không? Tin em, nó sẽ không ảnh hưởng đến Hạ Nhiên.]
Nhưng tin nhắn này giống như đá chìm xuống biển, không có bất kỳ phản ứng nào.
Trình Thâm bên kia nhận được tin nhắn của Nhiếp Tư Diệu cũng không them liếc mắt.
Ngược lại, Hạ Nhiên ngồi ở ghế sau vừa mới thoát khỏi phóng viên, còn đang sợ hãi trước bộ dáng bọn họ vây đuổi chặn đường, dành thời gian nhìn điện thoại di động của anh một cái, chủ động hỏi: "Nhiếp Tư Diệu tìm anh, anh không trả lời sao? ”
Trình Thâm thấy cô truy vấn, trực tiếp nói: "Lời nên nói anh đã nói rõ ràng với cô ấy rồi, từ hôm nay Nhiếp Tư Diệu không có một chút quan hệ nào với anh nữa.
”
Anh nói xong lời này, sau đó xóa tin nhắn Nhiếp Tư Diệu gửi trước mặt Hạ Nhiên.
Mắt thấy anh sắp xóa các phương thức liên lạc khác, tuy trong lòng Hạ Nhiên có chút cảm động, nhưng cũng không cần dùng phương thức này để dỗ cô vui vẻ.
Vì thế Hạ Nhiên cau mày nói:
"Không cần bởi vì quan hệ không tốt mà cố ý làm vậy.
Hơn nữa Nhiếp Tư Diệu cũng là người mẫu đại diện của công ty.
Nếu anh xóa bỏ phương thức liên lạc của cô ấy, đến lúc đó có việc thì làm sao.”
"Rất nhanh sẽ không phải." Trình Thâm nhàn nhạt nói.
Còn chưa đợi Hạ Nhiên hiểu được lời này của anh có ý gì, liền trơ mắt nhìn Trình Thâm đem toàn bộ phương thức liên lạc của Nhiếp Tư Diệu cho vào danh sách đen.
Tuy rằng ngoài miệng nói không cần thiết, nhưng Trình Thâm lại nhìn thấy Hạ Nhiên nhìn thấy một màn này, khóe miệng vẫn dần dần nhếch lên.
Anh kề sát vào tai cô, thấp giọng nói:
"A Nhiên, em không thành thật.”
Khí ấm phun lên bên tai, Hạ Nhiên giật mình né tránh.
Giọng điệu thân mật của Trình Thâm làm cho mặt cô đỏ lên, giơ tay lên che mặt mình lại.
Hạ Cẩm Ngôn và Hạ Mộng Hi đã về nhà sớm, đợi đến khi xe của hai người đến biệt thự của Trình Thâm, bọn trẻ từ xa đến nghênh đón, Hạ Cẩm Ngôn mở cửa xe phàn nàn: "Sao hai người lại chậm như vậy? Làm cho con còn tưởng xảy ra chuyện..."
Cậu vừa nói chuyện vừa ngẩng đầu, đợi đến khi ngẩng đầu nhìn thấy sắc mặt Hạ Nhiên, lời nói của anh dần dần trở nên nhỏ.
Cậu căn bản quên mất mình vừa rồi lo lắng chờ đợi như thế nào, ngược lại ánh mắt trong trẻo