Hạ Nhiên hiếm khi nói với Trình Thâm về các vấn đề của gia đình, nhưng Trình Thâm biết điều gì đó về cô em gái kia.
Vì vậy Hạ Nhiên trực tiếp nói: "Tôi vừa mới gặp Hạ Chỉ Y, nói chuyện với cô ta làm tôi ghê tởm."
"Nhị tiểu thư nhà họ Hạ từ khi em ra nước ngoài tung hoành lắm.
Lúc trước cô ta đến dụ dỗ anh, nếu không phải cô ta là người Hạ gia, anh cũng không thèm gặp cô ta."
Trình Thâm lúc nói lời này, trên mặt lộ ra vẻ khoe khoang cùng cảm giác tán dương mình: “Nếu không phải sợ Hạ gia cho rằng anh không đủ quan tâm em, anh thậm chí không thèm nhìn cô ta."
Vẻ mặt của anh khiến Hạ Nhiên không biết phải nói gì.
Vẻ mặt cô có chút dè bỉu.
Trình Thâm nhìn vẻ mặt của cô, xấu hổ chuyển chủ đề: “Đồ của anh đã lấy được rồi, bao gồm cả cuốn sách mà em muốn.”
Tin tức này khiến Hạ Nhiên vui vẻ hơn.
Đáng tiếc, còn chưa kịp vui mừng chưa được bao lâu, Nhiếp lão phu nhân đã trực tiếp đi tới trước sân khấu, sắc mặt khó coi tuyên bố:
"Thật xin lỗi, có chuyện không may đã xảy ra, tôi rất tiếc khi phải nói cho mọi người biết, nhà của tôi vừa mới bị đột nhập.
Mong mọi người hãy ở lại đây một đêm để đảm bảo an toàn."
Hầu hết những người có thể tham gia bữa tiệc này đều là người quyền quý, ngay cả nhà họ Nhiếp cũng không dám đồng thời đắc tội nhiều người như vậy.
Vì nên cuộc điều tra sẽ diễn ra trong bí mật.
Mặc dù có một số người không hài lòng nhưng không có phản ứng lớn.
Nhiếp lão phu nhân nói thêm: "Nếu đêm nay mọi người ở lại qua đêm mà có tổn thất gì, Nhiếp gia chúng tôi nguyện ý bồi thường."
Bất quá, yến tiệc cũng gần kết thúc, phỏng chừng không quá hai mươi người.
Những người khác cũng tiếp nhận sự sắp xếp này, bắt đầu thảo luận xem Nhiếp gia đã tổn thất những gì.
Hạ Nhiên nhìn Trình Thâm nói: "Anh có sắp xếp gì không?"
Họ sẽ không bị điều tra, đúng không? Đến lúc đó, Trình gia có lẽ không cách nào rút lui.
Trình Thâm nhìn Hạ Nhiên nói: "Cái gì? Em đang nghi ngờ năng lực của chồng mình à?"
"Anh Trình, anh ở phòng này, cô Hạ, mời lại đây." Cô hầu gái phụ trách dẫn đường cho hai người chỉ vào một gian phòng, khuôn mặt đỏ bừng không dám nhìn Trình Thâm, biểu hiện rõ ràng như cô gái nhỏ thẹn thùng.
“Không, chúng tôi ở chung một phòng.” Trình Thâm đột nhiên nói ra lời này, cô gái nhỏ sửng sốt.
"Cái này...!Như vậy không tốt lắm thì phải? Tôi đã sắp xếp cô ấy ở phòng bên cạnh..."
Thấy cô gái nhỏ sợ đến chân tay lóng ngóng, Hạ Nhiên ném cho Trình Thâm ánh nhìn cảnh cáo, sau đó nói: "Đưa tôi về phòng."
Cô hầu gái nhỏ nhanh chóng gật đầu.
Nhìn thấy bóng lưng Hạ Nhiên đi tới cửa bên cạnh, Trình Thâm trầm ngâm nhìn cô một lát, sau đó mở cửa đi vào.
Trình Thâm ra tay không quá tàn nhẫn, vì vậy không mất nhiều thời gian để Nhiếp Tư Diệu tỉnh dậy.
Cô nhìn bà cụ Nhiếp, anh trai và những người họ hàng xung quanh.
Nước mắt tuôn ra, khổ sở lau nước mắt: "Bà nội, anh à.
Con chỉ tò mò muốn đến thư phòng của ông nội một lát, ai ngờ lại gặp phải tên trộm.
Hắn đánh con.
Rất đau...”
Anh trai của Nhiếp Tư Diệu rất cuồng em gái.
Sau khi nghe những gì cô ấy nói, liền bước tới để an ủi.
Những người khác mặc dù không đi an ủi, nhưng ai cũng biểu lộ sự quan tâm.
Chỉ có biểu hiện của Nhiếp lão phu nhân từ khi bước vào vẫn rất nghiêm túc.
Thấy Nhiếp Tư Diệu đã được an ủi, Nhiếp lão phu nhân đã đuổi những người khác ra ngoài.
Bà ngồi ngay trước giường, nghiêm túc nhìn Nhiếp Tư Diệu: "Bây giờ hãy nói cho bà biết chuyện này một cách chi tiết.
Đừng bỏ sót bất cứ điều gì."
Nhìn vẻ mặt của bà, Nhiếp Tư Diệu biết bà nghi ngờ mình và Trình Thâm.
Cô nói những gì đã nghĩ ra từ lâu, không nói bất cứ điều gì khác.
Tuy nhiên, việc điều tra chuyện này quá chậm, bà cố ý trì hoãn Trình Thâm, muốn nhân cơ hội lôi kéo quan hệ giữa hai người, sau đó thay thế vị trí thiếu phu nhân Trình gia.
Nhưng dù đã làm rất nhiều chuyện trong khoảng thời gian này, như trước đây thường xuyên lẻn vào phòng làm việc của ông nội, thành công thuyết phục được Nhiếp phu nhân cô chỉ vì tò mò mà thôi.
Vì vậy, sau khi sự việc như vậy xảy ra, không ai khác cảm thấy có bất cứ điều gì sai trái với sự hiện diện của cô trong phòng.
"Tư Diệu, Trình Thâm là một người rất nguy hiểm.
Cậu ta tuyệt đối không đơn giản như bề ngoài." Nhiếp lão phu nhân không hoàn toàn tin tưởng Trình Thâm.
"Cháu biết tại sao bà nói chuyện này không? Bà muốn cháu tỉnh táo, nếu như cậu ta đối với nhà mình có ý đồ gì, nhất định phải nói cho bà biết."
Lời nói của Nhiếp lão phu nhân trực tiếp chạm đến trái tim cô, do dự vài giây, Nhiếp Tư Diệu vẫn quyết định ngậm miệng lại.
Thấy Nhiếp Tư Diệu lơ đãng gật đầu, Nhiếp lão phu nhân cũng biết mình không hỏi được gì.
Đang định xoay người đi ra ngoài, bà lại lo lắng quay đầu lại: "Bà cảm thấy tâm tư Trình Thâm không hướng về cháu, nhất định phải cẩn thận Hạ Nhiên để cho hai người đó sớm ly hôn."
Cho dù bà không nhắc nhở, cô ta vẫn sẽ làm như vậy.
Sau khi bà đi ra ngoài, cô đi đến gương soi trên cổ vẫn còn vết xước, thay quần áo rồi đi vào phòng Trình Thâm.
Trình Thâm