Phạm luật, thật sự phạm luật mà.
Sau khi búi tóc xong, Thành Hạo nhẹ nhàng lấy một thỏi son, tô lên đôi môi xinh đẹp kia.
Thật sự cô rất đẹp, làn da trắng muốt, đôi má ửng hồng, chỉ cần đánh chút son đỏ nổi bật, mi dài, mắt đen láy.
Thành Hạo thì trên người com- lê chỉnh tề.
Hai người nhìn rất giống một cặp vợ chồng mặn nồng.
Rất xứng đôi cả về khí chất lẫn dung mạo.
Có lẽ hai người sinh ra là dành cho nhau chăng?
* Nhà chính Triệu gia
" Lão nhân gia, lão thái thái.
Thiếu gia thiếu phu nhân tương lai đang trên đường trở về."
Triệu Trình Húc, ông nội Triệu Thành Hạo đang đứng chống gậy trước bàn thờ tổ.
Trên người là một bộ trang phục truyền thống hết sức trang nghiêm.
Triệu lão phu nhân ngồi trên ghế cũng không kém phần khí chất.
Trên người là một bộ sườn xám lá trúc, chất phải, hoa văn thêu nổi đều rất hợp với khí chất của bà.
Nếu nói đây là một bà lão 65 thì chắc chẳng ai tin nổi.
Triệu lão khi nghe thấy ba từ: Thiếu phu nhân.
Nét mặt có chút không thoải mái.
Thằng cháu này đúng là làm bậy.
Đã phát sinh cái loại chuyện kia với con gái nhà người ta cũng không biết đằng mà đi tìm cháu dâu đó cho ông.Triệu gia không thể ăn xong chùi mép, hủy hoại danh tiết con gái nhà người ta.
Lỗi cũng tại do Lão bà nhà ông quá nóng vội, bắt tay với đám bạn nó làm bậy.
Nó lại đổ lên đầu ông già này.
Bây giờ thì hay rồi, hành lang phòng VIP không lắp thiết bị giám sát.
Cháu dâu của ông không biết nơi đâu.
" Thiếu phu nhân? Bà Lý, cũng gọi quá quen đi.
Không có sự công nhận của Lão già này, xem cô ta vào cửa thế nào."
" Triệu lão đầu, ông cũng quá khó tính rồi, cô gái đó cũng đã chạy mất rồi.
Lỡ đâu người ta cưới chồng sinh con rồi cũng nên.
Ông định cho cháu ông ở giá đến khi nào.
Chẳng lẽ nó lại đợi cả đời? Tôi muốn có cháu dâu, có chắt lắm rồi."
Triệu lão nghe xong không khỏi muộn phiền:
" Bà đúng là...!là...!haiz không nói với bà nữa.
Đứa trẻ tốt bị bà làm hư rồi.
Nếu đã như thế với con nhà người ta thì phải chịu trách nhiệm.
Đó mới xứng là con cháu Triệu gia ta.
Có đúng không Triệu Lục Đình.
Con nói xem."
Triệu lão vừa nói, vừa ngồi xuống chiếc ghế gỗ chạm trổ hoa văn rồng chính gian.
Lúc này, người đàn ông trung niên, trên người mặc ấu phục chỉnh tề, khí chất cũng bất phàm không kém đáp:
" Đúng vậy.
Đã phát sinh với con gái nhà người ta thì cũng nên chịu trách nhiệm.
Lý nào lại ăn xong chùi mép được.
Hỏng hết uy danh