“Người… người đẹp, cô đừng kích động, hãy bỏ con dao trong tay xuống trước đã, đừng làm cho mình bị thương…” Người đàn ông vạm vỡ có lòng tốt nhắc nhở.
“Tôi còn sống làm gì nữa? Trên thế giới có người nào thê thảm như tôi không? Các người phân xử đi.” Lý Tang Du cầm con dao làm bếp chỉ vào đám đàn ông vạm vỡ lại kể khổ một trận.
“Đúng đúng đúng, cô nói đúng, đàn ông cặn bã như vậy thì giữ làm gì, mấy người chúng tôi đều tốt hơn anh ta.”
“Làm sao đây? Làm thế nào bây giờ? Chẳng lẽ tôi và đứa trẻ trong bụng đều chết cho anh ta xem sao?”
“Đừng, cô tuyệt đối không thể nghĩ như vậy được.
Sống dù sao cũng tốt hơn là chết.”
Mấy người đàn ông vạm vỡ vốn định đùa giỡn với Lý Tang Du lại đột nhiên thay đổi, biến thành nhân viên khuyên bảo, cũng là lần đầu làm người tốt từ trước tới nay.
Con người đều thích xem náo nhiệt, Lý Tang Du vừa làm ầm ĩ đòi tự sát như vậy, lập tức thu hút những người qua đường xung quanh, tạo thành một bức tường người vây quanh.
Bây giờ, Lý Tang Du chỉ chờ cảnh sát đến là cô có thể chạy thoát khỏi những bàn tay hung ác.
Vào lúc vở kịch đang lên tới cao trào, đột nhiên có một tiếng quát to vang lên.
“Lý Tang Du, cô lên cơn điên gì vậy?”
Lục Huyền Lâm không ngờ lại nhìn thấy Lý Tang Du cầm con dao làm bếp trong tay nhảy tới nhảy lui giống như một bà đồng.
Lục Huyền Lâm xuất hiện cũng không khiến cho Lý Tang Du vui mừng.
Trong mắt cô, anh không phải là cứu tinh mà là người tới tìm đường chết.
Đừng nói anh có thể một mình đấu lại mười người, cho dù đấu với một người cũng khó.
Lục Huyền Lâm xuất hiện cũng không phải là trùng hợp mà một đường bám theo đến đây.
Buổi tối không đông xe lắm, chờ anh lấy xe quay về, cho dù cách xe taxi một đoạn rất dài, nhưng đi loanh quanh lại dựa vào tiếng kêu to của Lý Tang Du, anh rốt cuộc vẫn tìm được