Đại hội thể thao khu vực tổ chức vào mùa xuân, hai năm một lần.
Cử hành ở sân thể thao trung tâm thành phố, tất cả các trường cao trung trong khu vực đều phải tham gia, thời gian là trước kỳ nghỉ 5-1.
Vừa nghe nói sắp có đại hội thể thao, Diêm Hàn vừa mới khôi phục thân phận nam, không bao giờ bỏ qua tinh thần Olympic liền lên tinh thần.
Năm cậu vừa đến thế giới này không có, bây giờ đến học kỳ hai năm hai, không ngờ vừa đúng dịp.
Tham gia hoạt động thể thao không chỉ sướng cái thân, còn có thể cộng điểm cho cột "Thể", nhận thêm điểm kỹ năng , đúng là nhìn đâu cũng thấy lời.
Nhưng đang lúc Diêm Hàn xoa tay hầm hè muốn đi báo danh, đột nhiên phát hiện giấy báo danh không được dán lên —— Lớp trưởng đi họp về chỉ thông báo ngày nào đó sẽ bắt đầu đại hội thể thao, yêu cầu các bạn học chuẩn bị cho thật tốt, nhưng không có tin tức gì về chuyện chiêu mộ vận động viên tham gia cả.
Không công khai chiêu mộ vận động viên thật ra cũng rất dễ hiểu, bởi vì đây là cuộc thi khu vực, đi ra ngoài tham gia thi đấu đều là những bạn học được nhà trường tuyển chọn tỉ mỉ, dù sao cũng phải đi mang vẻ vang về cho trường.
Cao trung Lộc Trạch tuy cũng không lấy thể thao làm mánh lới, nhưng những khóa trước đã bồi dưỡng học sinh thể dục, thậm chí bỏ tiền để mời học sinh thể dục về, xem ra nhà trường cũng khá để ý phương diện này.
Phát triển toàn diện là tiêu chí cao trung Lộc Trạch hướng tới.
Nhưng số lượng học sinh thể dục trường bọn họ vẫn không đủ để chống đỡ tất cả các hạng mục trong đại hội thể thao, theo lý mà nói vẫn phải chọn một ít học sinh bình thường tham gia thi đấu.
Diêm Hàn không phải chưa tham gia đại hội thể thao như thế này, biết rõ phương thức bên trong.
Mà khi cậu hỏi chỗ báo danh trực tiếp khiến cho cả lớp cười vang, trong buổi họp không ai cho cậu một đáp án chính xác.
Giờ này phút này, quảng trường dưới lầu đã tụ tập một đám người bắt đầu chuẩn bị luyện tập —— Nhà trường điều động hai lớp năm nhất tham gia biểu diễn thể thao, trừ cái này ra còn chọn một số học sinh năm nhất làm đội hình diễu hành, cũng đang luyện tập.
Có thể thấy nhà trường rất coi trọng đại hội thể thao.
Nhưng trước đó quả thật Diêm Hàn chưa từng nghe đến chuyện chọn vận động viên tham gia.
Không biết những người khác đang cười cái gì, Diêm Hàn nhớ lại lưu trình tuyển chọn vận động viên ở cái trường nát bét hồi xưa của cậu, hỏi "Không phải mỗi lớp đều thông báo sao, xem có ai muốn báo danh không chẳng hạn?"
"Dưới tình huống bình thường thì lớp nào cũng hỏi một chút." Bạn học ngồi trước mặt cậu là kiểu hướng ngoại thích nói chuyện, cậu ta quay đầu nói với Diêm Hàn "Nhưng mà lớp chúng ta...!Thôi bỏ đi."
Nên bạn học nọ vừa nói vừa lắc đầu, như thể nghĩ đến hình ảnh học sinh lớp chín đại diện trường đi thi đấu thể thao là cảm thấy khó tin, không dám tưởng tượng.
"Tại sao lớp chúng ta thì không hỏi?" Diêm Hàn hỏi cậu ta.
"Vì lớp mình...!Là lớp chín mà." Bạn học này khiếp sợ mà nhìn Diêm Hàn, một bộ không biết phải giải thích cho cậu thế nào.
Sau khi Diêm Hàn cùng Lâm Kiến Lộc đến lớp chín, sinh hoạt hằng ngày cũng giống như trước kia, mỗi ngày đều thức khuya dậy sớm học bài, livestream.
Tuy rằng không còn bí mật cậu cũng không cần giữ khoảng cách với người khác, nhưng bởi vì bận học, đa số thời gian trông đại ca vẫn lạnh lùng, chỉ bận việc của mình, không dễ tham gia thảo luận đề tài gì, trông có vẻ không dễ gần mấy.
Hơn nữa các bạn học khác cũng vô cùng khắc khổ học hành, mỗi liên hệ giữa mọi người cũng không chặt chẽ như vậy, cho nên dù đã xếp lớp được một tháng, quan hệ của mọi người vẫn chỉ ở mức nửa sống nửa chín.
Hàng năm học sinh lớp chín đã quen hình thức này, rất nhiều người học chung lớp với nhau cả một học kỳ, nhưng nói chuyện với bạn cùng lớp có khi còn chưa được vài câu, sớm nuôi được tính cách lạnh nhạt.
Thế nhưng mà diện mạo như Diêm Hàn thật sự có một lực lượng khiến người ta nhịn không được mà muốn đến gần, các bạn học lạnh nhạt cũng cảm thấy tò mò về cậu, muốn tiếp cận cậu, bạn học này cũng là như vậy.
Cậu ta ngồi ngay trước bàn Diêm Hàn, thỉnh thoảng sẽ xoay người mượn đồ Diêm Hàn, hay là nói chuyện này nọ, thường xuyên qua lại quan hệ của cậu ta với một bàn Diêm Hàn thân hơn người khác rất nhiều.
Lúc này thấy đối phương nhắc tới lớp chín vẻ mặt rất chi là đương nhiên, Diêm Hàn còn muốn hỏi lớp chín thì làm sao.
Nhưng trong lòng cậu đã ẩn ẩn biết đáp án, cảm thấy hỏi tiếp cũng không hay lắm, nên dứt khoát khỏi nói.
Nhưng bạn học kia không chỉ kinh dị nhiêu đó rồi thôi.
Cậu ta thấy rõ biểu tình của Diêm Hàn, thì càng thêm khiếp sợ hỏi "Chẳng lẽ cậu định đăng ký tham gia thật à?"
Diêm Hàn trầm mặc, thần sắc mịt mờ sâu sắc, đã nói lên hết thảy.
Cũng không biết là do không ngờ cậu không hiểu hàm nghĩa của lớp chín, hay là khiếp sợ đối phương thế mà dám báo danh tham gia đại hội thể thao, bạn học kia tiếp tục hít hà "Thì là...!Trước nay lớp chín không có tham gia mấy...!Hạng mục vận động thế này..."
"À." Diêm Hàn không sao cả mà nhún vai.
Trong lớp, những người khác nghe thấy cậu hỏi thăm chuyện báo danh hạng mục, cũng không khỏi nhìn sang bên này.
"Hình như lớp chúng ta cũng không cần tham gia hạng mục gì đâu nhỉ?" Trong đám người, không biết là ai lên tiếng, nghe thì là câu nghi vấn, nhưng thật ra ngữ khí vô cùng tự tin khẳng định.
Có lẽ là bộ dáng không sao cả nhưng chấp nhất không buông của Diêm Hàn khiến những người khác bị kích thích, lúc này lại có người mở miệng, liền có các bạn học khác mồm năm miệng mười nói theo.
"Sau khi đăng ký tham gia ngày nào cũng phải đi huấn luyện cả, cậu tỉnh lại đi Diêm Hàn, cậu không học à?"
Lời này vốn không có vấn đề gì, nhưng chỉ là ngữ khí cùng biểu tình của bạn học này như thể ai đi tham gia mấy hạng mục thể thao này thì đúng là thằng ngu.
Đương nhiên, cũng có người nhu hòa khuyên bảo "Đúng đó, đại hội thể thao vốn không phải lĩnh vực chúng ta am hiểu, chúng ta qua kia ngồi chút, điểm danh xong là được rồi."
Mà càng nhiều người biểu hiện ra mâu thuẫn với đại hội thể thao sắp đến.
"Mà tôi nói chứ, tự nhiên tổ chức đại hội thể thao, đến lúc đó chúng ta lại phải qua bên đó ngồi nửa ngày trời, nghĩ đã thấy phiền!"
"Đồng ý! Chết người nhất là không được xin nghỉ, đã muốn người ta có thành tích, lại còn cưỡng chế tham gia đại hội thể thao nhảm nhí này, không phải làm khó người khác quá à!"
"Đúng vậy, tại sao lớp chúng ta còn phải tham gia đại hội thể thao cơ chứ, rảnh như thế chẳng bằng cho chúng ta nghỉ một ngày, hì hì."
Những người khác thao thao bất tuyệt, câu chuyện cũng dần dần lệch khỏi quỹ đạo vốn có, bắt đầu tập trung oán giận đại hội thể thao, oán giận sắp xếp của nhà trường.
Diêm Hàn không hé răng, nhưng cũng không có biểu tình gì, lạnh lùng, lại không che giấu rằng cậu không tán đồng cách nói và thái độ của bọn họ.
Diêm Hàn không nói lời nào, những người khác dùng giọng dạy dỗ người khác cũng không nói được nữa.
Học sinh lớp chín có niềm kiêu ngạo của học sinh lớp chín, không giống với học sinh lớp mười lúc nào cũng nghèn nghẹn, hận không thể bức phá vọt vào lớp chín, cơ chế tàn khốc cùng thái độ cách đối xử của người khác đối với lớp chín khiến các học sinh lớp chín thường xem mình là kẻ bề trên.
Bây giờ đột nhiên xuất hiện một người không ủng hộ quan điểm của bọn họ, nhìn bọn họ như đang nhìn đứa ngốc...!Tình cảnh có chút xấu hổ.
Lúc này có người muốn hòa hoãn bầu không khí, cố ý trêu ghẹo mà nói "Nghĩ lạc quan chút đi mà, may chúng ta đã lên năm hai, theo quy tắc của nhà trường, đội ngũ diễu hành với cổ động viên đều chọn trong năm nhất cả, nếu đại hội thể thao tổ chức lúc chúng ta học năm nhất mới muốn khóc ấy, ngày nào cũng phải luyện tập..."
Lời nói của cậu ta lập tức bị phản bác "Nếu như vậy chắc gì đã chọn cậu."
Những người này ẩn ẩn cảm thấy mình bị Diêm Hàn xem như người bình thường, nhưng đương sự không lên tiếng, bọn họ cũng không tiện nói ra.
Bây giờ đúng lúc có người đụng vào họng súng, đúng là bùng nổ.
Người lên tiếng phản bác không chỉ có một, dù sao cũng là học sinh lớp giỏi, một đám tư duy logic mạnh mẽ, kín cẩn, nhóm người có thể dùng các kiểu phát ngôn từ bốn phương tám hướng, hoa hòe lòe loẹt để nói.
"Đúng đó, dù tổ chức lúc chúng ta học năm nhất, nhà trường cũng không có khả năng đến lớp chín chọn người.
Ngoài kia nhiều học sinh như vậy, cứ một hai phải chọn lớp chúng ta, trừ khi giáo viên bị hỏng óc."
Người nói chuyện lúc sau trong giọng đã khó nén sự kiêu ngạo của học sinh lớp chín.
Bạn học ban nãy lên tiếng muốn sinh động bầu không khí lại không nói