"Nghe gì chưa? Đại hội thể thao năm nay lớp chín năm hai đăng ký tham gia đấy!"
"Nghe rồi, hình như cậu ta còn định đi huấn luyện mỗi ngày nữa kìa...!Tôi nói chứ, lớp chín đến hóng hớt làm gì, đã năm hai rồi, tranh thủ thời gian học bài làm việc là được rồi không phải sao, không sợ học kỳ sai bị người vượt mặt à!"
Vừa dứt câu, những người khác đều rất tán thành, bị chọc đến cười ha hả.
Buổi tối vừa mới tan học, trên sân vận động đã có tốp năm tốp ba học sinh ngồi với nhau, định bắt đầu ngày huấn luyện đầu tiên.
Bọn họ lớp nào cũng có, đều là những học sinh tương đối hứng thú hoặc là có thiên phú phương diện thể thao.
Khối nào cũng có, nhưng đa số là năm nhất.
Thời gian báo danh kết thúc, hôm nay bắt đầu tiến hành kiểm tra các học sinh đăng ký.
Bởi vì không phải học sinh thể dục chuyên nghiệp, cho nên nội dung kiểm tra hôm nay chủ yếu là ghi lại một vài số liệu liên quan, còn cuối cùng phái ai đi tham gia đại hội thể thao, còn phải đợi kiểm tra lần cuối trước khi đại hội thể thao chính thức bắt đầu, xem thành tích ai tốt nhất rồi lại đưa ra quyết định.
Trước khi giáo viên kiểm tra tới, những học sinh đó bèn ăn không ngồi rồi ở đó, bàn tán chuyện bọn họ mới vừa nghe.
"Nói cũng đúng, lớp chín năm nhất còn không ai báo danh, năm hai tới làm cái gì."
"Ôi chao sao lại nói vậy, tham gia đại hội thể thao là để làm vẻ vang trường học, ai cũng phải có trách nhiệm.
Huống chi còn có tiền thưởng, có tiền ai mà chẳng muốn kiếm, tuy ít cực, nhưng có còn hơn không, ha ha ha..."
"Tôi nói nhé, đàn anh không phải tới hóng đâu, anh ấy vốn đã giỏi thể thao rồi." Lúc này trong đám người lại có một em gái nói.
Lúc nhỏ nói chuyện hai tay khoanh trước ngực, như thể cực kỳ mong chờ những ngày tháng huấn luyện chung sắp tới.
Trên thực tế nếu không phải nghe nói đàn anh kia cũng tham gia đại hội thể thao, nhỏ chẳng có ý đi đăng ký làm gì.
Tuy rằng cũng am hiểu vài môn, nhưng báo danh rồi không thể vô cớ rời đi, ngày nào cũng phải huấn luyện thì mệt lắm, có thời gian không bằng ngồi trong lớp đọc sách.
Mà trên sân thể dục người có chung suy nghĩ với nhỏ không ít, có nam có nữ, mục đích báo danh ban đầu chỉ là muốn chiêm ngưỡng phong thái của cái người truyền thuyết kia thôi.
Nữ sinh này rất nhanh đã được phụ họa "Bình thường ngoài lúc tập thể dục giữa giờ thì chẳng thấy đàn anh đâu, lúc này chỉ cần ngắm một lần thôi là đủ lắm rồi.
A a a mong sao anh ấy có thể kiên trì huấn luyện đến cùng..."
Một nam sinh bên cạnh nghe xong, rất nhanh liền lạnh căm căm nói "Vừa nhìn đã biết các cậu chỉ yêu mặt thôi, không phải fan chân ái.
Cậu có biết đàn anh nhẫn nại bao nhiêu không? Nếu anh ấy đã quyết định, chắc chắn sẽ làm đến cùng."
Bên này các fan xác nhận ánh mắt với nhau, tự động tụ tập lại một chỗ, bắt đầu triển khai đề tài về đàn anh truyền thuyết trong trường kia.
Nhưng này cũng khiến cho người không thích lúc đầu lại càng không thích.
"Không đúng, học sinh với nhau có cần phải làm như siêu sao siêu cấp vậy không? Vừa nghe nói anh ta huấn luyện đã nhiều người báo danh theo như vậy, mấy người này tưởng đại hội thể thao là cái gì chứ..."
"Tôi nói cái người lớp chín kia không kiên trì nổi đâu, cũng chẳng thấy giỏi thể thao bao nhiêu, đến làm màu thì có! Nếu không sao lúc trước không nghe nói cậu ta có thành tích giải thưởng gì?"
"Đúng thế, lúc trước đại hội thể thao trong trường cũng không nghe tên nào như vậy, bây giờ...!Ra quét mặt chứ gì!"
Vốn là thời gian chờ kiểm tra lại bị biến thành thời gian thảo luận về cái người lớp chín nào đó, mà nhân vật trong truyền thuyết, cũng chính là anh Diêm của chúng ta khoan thai đến muộn.
Tan học lớp phó học tập lớp mười chạy sang hỏi bài cậu, làm muộn mất một chút thời gian.
Trước khi tới lớp phó học tập lớp mười còn không biết Diêm Hàn báo danh đại hội thể thao, nghe nói xong còn sửng sốt một hồi.
Nhưng cậu ta lại không cảm thấy Diêm Hàn làm không nổi chỉ đến để hóng hớt.
Cậu ta chỉ là không ngờ lớp chín cũng có ngày bị người ta phá vỡ quy tắc, đi đăng ký huấn luyện đại hội thể thao mà thôi.
Cảm giác này có chút mâu thuẫn.
Sau một học kỳ ở chung, cậu ta đã ẩn ẩn cảm thấy không có chuyện gì là Diêm Hàn không làm được, đối phương càng không phải kiểu rảnh rỗi sinh nông nỗi như thế.
Nếu bạn học Diêm Hàn đã báo danh, nghĩa là đối phương nghiêm túc với chuyện này.
Nhưng mặt khác, làm học sinh lớp mười duy nhất đi đến lớp chín, cậu ta không tưởng tượng nỗi thật sự có người sẽ...!Đi làm chuyện như thế này.
Không phải nói lớp chín tham gia đại hội thể thao là ảnh hưởng chuyện học tập, hay là có tổn thất gì đó.
Phân nửa học sinh lớp chín đều có kỹ xảo học tập riêng, nhưng đúng là không mấy ai phí thời gian chôn chân đi làm chuyện khác như vậy.
Nhưng giống như là có ước định, hay nói dân gian là quy củ nào đấy, thân là lớp giỏi nhất trường —— Ban xã hội còn đỡ hơn một chút, bởi vì bản thân bọn họ đã không am hiểu vận động —— Lớp chín mỗi khối đều khinh thường mấy cuộc thi thể dục thể thao như đại hội thể thao này.
Đừng nói lớp chín, lớp mười cũng rất ít ai tham dự, hầu như là không có.
Tương tự, một khi học sinh lớp khác biết có người lớp chín muốn tham gia huấn luyện, cũng không tiếp thu được.
Sự thật quả nhiên giống với dự đoán của lớp phó, Diêm Hàn vừa xuất hiện trên sân thể dục, đúng là khiến cho sóng to gió lớn.
Chẳng qua những người khác bàn tán sau lưng cậu, nhưng chờ đến khi người ta thật sự xuất hiện, bọn họ lại tự động tắt tiếng.
Hoàng hôn buông xuống, nam sinh mang áo dài quần dài, dáng người đĩnh bạc, khuôn mặt tuấn tú, không gì sánh được.
Cùng với khuôn mặt tuấn tú là tùy ý cùng buông thả trong mắt của cậu.
Giờ phút này đáy mắt cậu hầu như không có cảm xúc gì, khóe miệng tự động nhếch lên, nhiều thêm vài phần tà khí.
Diêm Hàn như này đi trên đường còn không ai dám tới trêu, huống chi mấy người đó ban nãy còn từng xỉa xói cậu.
Đi đến vị trí tập hợp giữa sân thể dục, Diêm Hàn còn rảnh rỗi kéo dãn cơ.
Tỉ lệ cơ thể của cậu gần như hoàn mỹ, thân hình gầy ốm lại tràn đầy năng lượng, ép lưng duỗi chân không phải nói chơi.
Mà mỗi động tác đều được dáng người của cậu làm cho thêm điểm, mặc dù bên ngoài còn đồng phục học sinh bao lấy, nhưng không thể che được mỹ diệu bên trong.
Khởi động một chút, khớp xương vang lên vài tiếng "cạch cạch", cái người đẹp trai kia thoải mái duỗi eo lười.
Tiếng nghị luận xung quanh nhỏ đi không ít, nhưng vẫn có vài ba người tụ tập lại, hoặc là vẻ mặt kích động sùng bái trộm ngắm cậu, hoặc là thấp giọng xì xào thỉnh thoảng