Thời gian trôi qua…
Huyết đằng từ trạng thái tự tin chuyển thành kinh nghi, kinh sợ, cuối cùng là chết lặng.
“Tu sĩ nhân tộc này rốt cuộc là thế nào, rõ ràng mê huyễn đã xâm nhập vào bên trong thể nội hắn, làm sao vẫn đứng yên bất động không có một phản ứng kịch liệt nào?”
Huyết đằng cho rằng lần này nó không mắc sai lầm, dốc toàn bộ lực lượng mê huyễn xâm nhập vào thể nội của đối phương liền có thể dành được thắng lợi.
Thế nào mọi chuyện có vẻ không theo như ý muốn của nó, hai lần liên tiếp thất thủ dưới một đối thủ khiến cho huyết đằng không khỏi suy sụp.
Không để cho huyết đằng ngu ngơ thêm nữa, Nhất Vô Niệm chậm rãi mở miệng nói chuyện: “Ngươi là huyết đằng giả mạo đi, cũng không đúng, chẳng lẽ ngươi là họ hàng xa của chủng tộc huyết đằng.
Hừm… giả thuyết này có vẻ là một lời giải thích hợp lý.”
Nhất Vô Niệm vừa dứt lời, kim quang từ bên trong thân thể tỏa bức hết mê huyễn của huyết đằng ra khỏi thân thể.
Ban đầu hắn cũng chưa nhận ra được, bất quá không hiểu tại sao đám mê huyễn này sau khi xâm nhập vào nội thể hắn thì bắt đầu bị lực lượng liên tục bài xích, do đó mà hắn mới phát hiện ra.
Cũng bởi vì không lý giải được trường hợp này, hắn quy kết cho huyết đằng là đồ giả mạo, không phải huyết đằng chân chính.
Lực lượng mê huyễn này mặc dù vô thanh vô thức xâm nhập vào nội thể của hắn, bất quá ngược lại cũng không lợi hại như hắn tưởng tượng.
Huyễn cảnh vừa mới xác lập quả thực có chút ghê rợn, thế nhưng đối với hắn có chút không đủ dùng.
Đó cũng chính là một trong những nguyên nhân hắn cho rằng, gốc dây leo trước mắt chỉ là họ hàng bà con xa của huyết đằng.
Không đủ kinh sợ hắn!
Đằng xa, huyết đằng không khỏi ngơ ngác, nó vậy mà bị một tên tu sĩ nhân tộc nhận định là đồ giả mạo, bà con xa của huyết đằng tộc.
Nói gì nó cũng nhận nhưng chuyện này quả thật sỉ nhục thân phận của nó.
Huyết đằng tức giận, cả gốc huyết đằng tản mát ra một loại lực lượng màu xanh.
“Đi!”
— QUẢNG CÁO —
Nội tâm huyết đằng hét thật lớn, gốc dây leo bắn ra vô số nhánh dây đằng to bằng bắp chân, uốn lượn trên không trung, phát ra màu xanh lục.
Một âm thanh xé gió vang lên, mấy chục nhánh dây dằng đột nhiên tăng tốc, từ trên không trung vồ tới chỗ Nhất Vô Niệm đang đứng, mỗi một phương hướng của hắn đều có dây đằng chặn lại.
Bốn phương tám hướng đều có dây đằng công kích, tốc độ công kích lăng lệ, những nơi dây đằng đi qua, không khí phát ra đủ loại âm thanh bạo liệt.
Thế công vô cùng mãnh liệt, nếu như thân thể của tu sĩ không kịp phản ứng chỉ sợ liền bị đám dây đằng ép thành từng mảnh trong tích tắc.
“Để cho ngươi biết đắc tội tiểu gia không phải là một lựa chọn sáng suốt.”
Huyết đằng thực sự rất tức giận, vừa ra tay chính là sử dụng thủ đoạn lăng lệ nhất công kích Nhất Vô Niêm, nó muốn tu sĩ nhân tộc trước mắt phải cảm nhận đau đớn, cũng như hối hận những điều đã nói về nó.
Nhìn những nhánh dây đằng như hóa thành thành những con lục xà linh hoạt hướng về mọi chỗ công kích, trong nội tâm Nhất Vô Niệm cũng không dám coi thường.
Hơn phân nửa thân trên của hắn lập tức được bao phủ bởi kim quang chói lóa, lập tức đánh bật đám dây đằng ra.
Bên phần chân có Thiết Bố Sam rèn luyện cứng cỏi rắn chắc một chân tựa như vạn sơn đè ép, một cước phế đi mấy nhánh dây đằng.
Kim Chung Tráo cùng Thiết Bố Sam mỗi khi phẩm chất được nâng cao, công pháp càng lúc càng hoàn thiện, trước đó chỉ nâng cao lực phòng ngự bất quá tăng lên Thiên giai hạ phẩm công pháp liền bắt đầu có dấu hiệu tu bổ phần thiếu sót.
Hiện tại, hư ảnh chuông vàng đã bao phủ quá phần hông một chút, đây thật sự là dấu hiệu tích cực.
Nhất Vô Niệm biết mặc dù hai môn công pháp thần thông này mặc dù cực mạnh thế nhưng chỉ là phiên bản thiếu sót, nay có dấu hiệu tu bổ liền không khỏi vui mừng.
Nhưng nhìn qua cũng chỉ tăng một chút, con đường phía trước còn rất dài, hiển nhiên không phải một sớm một chiều liền có tu bổ hoàn toàn hai bộ công pháp này.
“Ngay cả huyết đằng chính tông cũng không phải, còn muốn ra oai phủ đầu với ta.”
Nhất Vô Niệm âm thầm lắc đầu.
Chưa chủ động ra tay đã phế đi hai cái nhánh dây đằng, Nhất Vô Niệm có chút thất vọng, tay phải khẽ lật, một thanh trường kiếm biến lớn xuất hiện trước mặt của hắn.
Kiếm quang khẽ động, trong không khí vang lên những âm thanh “ken két”, trên hư không lóe lên những tia lửa theo sau đó là những tiếng phập phập nhẹ nhàng, mấy chục nhánh dây đằng hùng dũng trước đó đã bị kiếm quang của Nhất Vô Niệm chặt đứt, rơi xuống bên dưới mặt hồ.
“Nhân tộc khốn kiếp…”
Huyết đằng lập tức cảm nhận toàn thân đau đớn, mấy nhánh dây đằng vừa rồi cũng là một bộ của thân thể nó, đối phương trực tiếp chặt đứt khiến thực lực của nó giảm sút nghiêm trọng.
Bỗng đang đau đớn kịch liệt, huyết đằng lại nghe thấy âm thanh của Nhất Vô Niệm đứng ở phía xa truyền tới.
— QUẢNG CÁO —
“Vô Niệm, ta nhìn nhánh dây đằng này tràn ngập cỗ sinh