Nhất Vô Niệm tốn một chút thời gian đào một cái động phủ nho nhỏ, sau đó từ nhẫn trữ vật cầm ra một quả trứng yêu thú mà xanh dương nhạt, trên quả trứng trôi nổi những đám mây trắng.
Tay phải hắn cầm một bình sứ màu trắng, tay trái điểm vài đường trên không trung chỉ thấy bên trong bình ngọc bay ra mấy giọt màu trắng sữa, rơi thẳng xuống lớp vỏ trứng.
“Tiểu tử, ngươi cũng đừng làm ta thất vọng!”
Cảm nhận được sinh mệnh của nó vẫn còn nhưng mãi chưa thấy có dấu hiệu động tĩnh nào, nói thật, nếu không phải hắn lâu ngay chăm sóc nó rồi nãy sinh ra chút tình cảm có lẽ hắn đã mặc kệ.
Làm xong, hắn thu hồi quả trứng vào nhẫn trữ vật, sau đó nói với con rùa cùng huyết đằng mấy lời:
“Ta dự định bế quan tại đây một thời gian.”
Con rùa có đều có ý định của nó hắn không can thiệp, hắn quay qua huyết đằng ra lệnh cho nó:
“Trong thời gian này ngươi phụ trách việc an toàn của ta, có chuyện gì nhớ thì nói ra con rùa, nếu hắn cũng không giải quyết được thì hãy đánh thức ta!”
Huyết đằng nào dám phản đối, nó gật đầu nghiêm túc.
Sau đó hắn bố trí một số trận pháp ở bên ngoài động phủ, chỉ cần có chuyện hắn sẽ là người đầu tiên nắm rõ tình hình.
Bố trí xong hết thảy, hắn mới khoanh chân đả tọa bắt đầu việc luyện hóa dị hỏa, dị hỏa được hắn cất trong một chiếc hộp màu trắng hình vuông.
Không có hệ thống phụ trợ hắn phải tự thân vận động luyện hóa dị hỏa, vừa mở hộp ra lập tức một đóa hỏa diễm màu xám trắng xuất hiện trong tầm mắt của hắn.
Ngọn hỏa diễm giống như bị chiếc hộp màu trắng này giam cầm, khiến cho nó dù có thể nào cũng không đi ra được, cảm giác đầu tiên của hắn đối với nó chính là đối phương khả năng mới ra đời.
Và đúng như hắn nghĩ, đóa dị hỏa mà hệ thống ban thưởng cho hắn chính là một đóa dị hỏa mới thai nghén ra.
Là một đóa sơ sinh dị hỏa, trông thấy Nhất Vô Niệm như trông thấy người thân của mình.
Nhưng mà đóa dị hỏa này có chút đặc thù, mặc dù hình thái của nó vẫn trông như một đóa hỏa diễm bình thường, thế nhưng bên trong những tia hỏa diễm xám trắng ẩn hiện những mảnh xương cốt vỡ nát, điều này khiến cho Nhất Vô Niệm tương đối hiếu kỳ.
“Đây chính là dị hỏa sao? Thật thần kỳ!”
Quan sát đóa dị hỏa càng lâu, hắn không khỏi cảm thán một câu.
Quả thật, đây là lần đầu hắn tận mắt trông thấy một đóa dị hỏa của thiên địa, tâm lý không khỏi hứng phấn.
Nhận định đóa dị hỏa này không mang theo công kích với mình, Nhất Vô Niệm lập tức nghiêm túc lại, bắt đầu tiến hành quá trình luyện hóa dị hỏa.
Đầu tiên, hắn thả ra một giọt tinh huyết vào đóa dị hỏa, không giống như hắn từng suy nghĩ rằng, dị hỏa sẽ phản kháng, điều thần kỳ là nó rất phối hợp.
Cảm giác này có chút kỳ diệu!
Nhất Vô Niệm thầm mừng trong lòng, mặc kệ thế nào hắn đều nhân cơ hội này luyện hóa đóa dị hỏa này.
Dị hóa bắt đầu cùng hắn thiết lập mối liên hệ, dần dần hòa nhập vào trong cơ thể hắn, dịa hỏa vừa tiến vào thân thể của hắn liền bộc phát ra nhiệt độ cực kỳ khủng bố, nhiệt độ này có chút kỳ quái, lúc thì nóng rực, khi thì lạnh lẽo, quả thật khiến cho cơ thể hắn liên tục biến đổi từ trạng thái này sang trạng thái khác.
Thời gian tương đối lâu, một ngày, hai ngày…
Đến ngày thứ năm, đạo hỏa diễm này hoàn toàn bị hắn luyện hóa hoàn toàn, triệt để biến thành một bộ phận cơ thể thể của hắn.
Tại bên trong thức hải của hắn dành ra một chỗ chuyên cung cấp cho Địa Cốt Hỏa Diễm, mà trong lúc hắn luyện hóa hỏa diễm thì trình độ khống hỏa của hắn đã tịnh tiến lên một bậc.
Ý niệm hơi động, trong lòng bàn tay của hắn liền xuất hiện một đóa hỏa diễm, hỏa diễm tỏa ra sức nóng vô cùng lớn, nhưng chỉ cần hắn hơi suy nghĩ thì ngọn lửa lại tỏa ra hàn khí lạnh lẽo, âm trầm tựa như ngọn lửa đến từ địa ngục.
Hắn nhìn đóa hỏa diễm trong tay mà xuất thần, đây chính là đóa dị hỏa đầu tiên mà hắn sở hữu.
Chiến lực của hắn lại mạnh thêm một phần.
Thử ném hỏa diễm trên tay vào một vách tường đất trong động phủ, lập tức một vùng trên đó hóa thành hư vô,