Rất nhanh Nhất Vô Niệm liền trở về tới động phủ thân thương của mình.
Vừa vào bên trong, hắn liền cảm giác được một cỗ linh khí nồng đậm hơn bên ngoài nhiều.
Trong lòng càng cảm kích sư tôn Lăng Không.
Ngồi ở trong căn phòng tu luyện, Nhất Vô Niệm hồi tượng lại quá trình lần này đi ra bên ngoài.
“Ra bên ngoài thật là nguy hiểm, nếu như không có gì thay đổi trước khi thành Kim Đan hắn liền sẽ không đi ra bên ngoài nữa.”
Lần này nói thật thì gặp chỉ là kẻ địch yếu hơn nhiều lắm, nhưng được cái chúng nó pháp bảo, thủ đoạn rất nhiều.
Hắn không dám cam đoan liền có thể may mắn như lần này.
“Hóa ra đôi lúc cầm ra tên tuổi tông môn cũng chưa chắc đã tốt, chấn nhiếp thì có đấy nhưng mà… kẻ thù cũng không ít đi.”
Nhất Vô Niệm lẩm bẩm.
Xem ra vẫn là bên trong tông môn an toàn nhất.
Kiểm kê một chút tài sản lần này ra ngoài đạt được, trong lòng hắn liền có chút vui sướng.
Linh thạch này cộng thêm của vị sư huynh tông chủ nữa thì cũng là một con số nhiều, đặc biệt đối với một tên đệ tử như hắn.
Ngươi đi ra ngoài hỏi xem đệ tử nào liền có trong tay hơn vạn linh thạch.
Kiểm kê xong Nhất Vô Niệm chợt nhớ ra điều gì, trên khuôn mặt lại hiện lên vẻ bất đắc dĩ, thầm nói: “Lại quên hỏi sư tôn một chút kiến thức về thần thông cùng với kiếm ý rồi, còn cả ngộ đạo trà nữa.”
Suy nghĩ một chút hắn liền cầm ra một tấm lệnh bài màu xanh, trên đó được gia cố bởi một đạo pháp thuật do chính tay sư tôn đánh vào.
Nghe nói thời khắc quan trọng có thể đỡ được ba kích của một vị tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, nói chúng là rất ngưu bức.
Được rồi không khoe khoang nữa, hắn nhìn vào mặt chữ của tấm lệnh bài, chỉ thấy trên đó có một dòng chữ nhỏ “Nhất Vô Niệm – Đệ tử quan môn của Lăng Không!”
Nhớ tới lời sư tôn nói thì có tấm lệnh bài hắn có thể dạo một vòng Tàng Kinh Các của tông môn, hơn nữa còn có thể mượn ba cuốn điển tịch.
“Sư tôn nói được chắc là được, đến đó thì biết ngay thôi!”
Lẩm bẩm mấy câu Nhất Vô Niệm quyết định ngày mai đánh dấu tiện đường qua đó thử xem, không được thì trở về hỏi sư tôn cũng không muộn.
Hiện giờ, hắn đã là Trúc Cơ đại viên mãn, chỉ cần lĩnh ngộ kết đan liền trở thành một vị Kim Đan Kỳ.
Tu luyện thì không cần rồi cũng chỉ có thể tu luyện trận pháp, nhưng mà trước mắt thì gác qua một bên cái đã.
Nhất Vô Niệm trong đầu mặc niệm một câu, lập tức giao diện của hệ thống mở ra.
Hắn nhìn sơ qua giao diện của hệ thống phát hiện cũng không có gì thây đổi cả, cảm thấy không có gì thú vị lập tức lại đóng hệ thống.
Đang suy tư thì hắn chợt nhớ ra một chuyện, thần thức khẽ đảo vào trong không gian nhẫn trữ vật.
Trong thần thức của hắn liền thấy một quả trứng màu xanh lam.
Không sai, chính là quả trứng thần bí mà hắn nhận được ngày trước.
Không biết vì sao mấy hôm nay lại nhớ ra quả trứng này, suýt nữa thì hắn đã bỏ quên nó.
Từ không gian nhẫn trữ vật đem qua trứng để xuống trước mặt, nó vẫn to như vậy màu sắc vẫn nhẹ nhàng đẹp như vậy nhưng mà…
Nhưng mà Nhất Vô Niệm không biết nó là loại yêu thú nào cả, hắn cũng từng hỏi sư tôn rồi nhưng quan sát một hồi, sư tôn cũng chỉ nói rằng quả trứng này rất bình thường.
Bảo hắn từ từ quan sát xem!
Ngày đó hắn cũng không hỏi nhận chủ là phải làm như thế nào? Không lẽ… là nhỏ máu nhận chủ.
Ừm, chắc hẳn là như vậy rồi.
Nhất Vô Niệm không chút do dự dùng phong nhận xét vào một đầu ngón tay, một giọt máu liền rơi vào vỏ trứng, rất nhanh vỏ trứng liền hấp thu.
“Ồ, đúng là hấp thu thật này.
Xem ra cách này là đúng rồi!” Nhất Vô Niệm tự cho mình một điểm cơ trí.
Trong lúc hắn đang suy tư không biết bước tiếp theo nên làm gì thì một đạo âm thanh của hệ thống vang lên đột ngột.
【Đinh! Túc chủ lần đầu tiên tích máu nhận chủ đối với yêu thú, hệ thống mở ra một mục giao diện mới! Mời túc chủ tự mình trải nghiệm.】
Không chút do dự Nhất Vô Niệm mở ra giao diện hệ thống, hắn liền phát hiện ra một điểm dấu chấm đỏ